Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 764:

Chương 764:Chương 764:
Chương 764:
Phùng Thành: "Phía Nam sạch sẽ."
Khúc Vu Hoa: "Phía Bắc sạch sẽ."
Lạc Tầm Lục: "Đạo hữu Tuệ Tâm, có thể dừng lại rồi."
Xác nhận khí độc và xác cỗ trùng trên toàn bộ thung lũng đã nằm trong cơn lốc xoáy cuối cùng, Tuệ Tâm làm phép đẩy nó ra.
"Ầm—"
Sau khi đòn sét trời và cơn lốc xoáy cuối cùng tiêu trừ lẫn nhau, cả thôn Cổ tươi sáng hẳn ra, giống như bộ lọc màu xanh lá nhàn nhạt bao phủ trên bầu trời từ trước đến nay đã bị loại bỏ vậy. Người dân trong thôn hít một hơi thật sâu, thật sự mà nói thì họ không hề nhận ra không khí hiện tại và không khí ban đầu có điểm gì khác biệt, chỉ thấy nó rất trong lành, dễ chịu và sảng khoái hơn.
"Không còn màu xanh lá nữa." Đứa trẻ sung sướng vỗ đôi bàn tay nhỏ bé của mình, khoa tay múa chân nói một chuyện mà người ở thế giới bên ngoài cảm thấy vô cùng bình thường.
Những người lớn cũng cười theo rồi sau đó lại bật khóc.
Khí độc đã đeo bám người dân trong thôn Cổ của họ trong suốt mười mấy thế hệ và cuối cùng đã kết thúc ở thế hệ này rồi. Đợi khi Bé Mập giải trừ cổ trùng trong cơ thể họ thì họ sẽ chính thức giống như những người bên ngoài.
"Sét!" Đứa bé được người mẹ bồng trên tay chỉ lên trời, bập bẹ kêu lên: "Sét, sét kial"
Tất cả người dân trong thôn đều ngang đầu nhìn lên, vẻ mặt bỗng chốc thay đổi, sét trời vẫn còn, hơn nữa còn mạnh hơn so với lúc dùng để loại bỏ khí độc nữal
Người dân trong thôn trốn trong khu vực an toàn của quảng trường, xem các đại sư dẫn sắm sét loại bỏ khí độc, vì vậy có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sét trời cũng có thời gian hồi phục giống như là việc sử dụng kỹ năng trong trò chơi vậy, nó sẽ không đánh liên tục mà không ngừng nghỉ, thời gian hồi phục càng dài thì uy lực của sét trời càng lớn.
Khí độc rõ ràng đã bị quét sạch, các đại sư khác hình như cũng đã kiệt sức, ngã xuống đất thở dốc, nhưng Thiên Đạo lại sắp đến nữa.
Và lần này, mục tiêu mà nó nhằm vào là Thiện Nhi áo đỏ - người đã giúp họ mắng ông trời và dẫn dụ sắm sét, còn có Tô Vân Thiều - người đã tìm ra biện pháp giải quyết khí độc và tai họa cổ cho toàn bộ thôn Cổ.
Người dân trong thôn sợ đến mức mặt mày tái mét, khoát tay với ông trời và hét lên:
"Đừng đến nữa!"
"Đánh xong rồi, đừng đến nữa!"
"Đừng đánh người tốt mà!"
"Ông trời ơi, ông mở mắt ra mà xem, ông không thể đánh người tốt và quỷ tốt được đâu!"
Đứng dưới sét trời có thể gây chết người, Thiện Nhi áo đỏ bình tĩnh đến không ngờ, mỉm cười nói với Tô Vân Thiều: "Không ngờ tôi cũng có một ngày được người ta gọi là quỷ tốt đấy."
Tô Vân Thiều: "Thế tâm trạng của cô ra sao?"
"Có chút phức tạp, nhưng thấy rất tốt. Tôi cảm thấy cho dù giây tiếp theo thật sự bị sét trời đánh chết thì cũng không có gì nuối tiếc."
"Vậy thì không được." Tô Vân Thiều lợi dụng chiều cao của mình, vươn tay vuốt ve búi tóc rối bời trong quá trình chạy trốn của Thiện Nhi áo đỏ: "Tôi là người nói lời giữ lời, tôi đã nói là sẽ theo đuổi cô đến khi cô đồng ý làm quỷ sai của tôi thì sẽ không thể nuốt lời và bỏ cuộc giữa chừng đâu."
Thiện Nhi áo đỏ: !H
Tuy Thiện Nhi áo đỏ đã sống hơn bốn trăm năm nhưng cô ấy chưa từng yêu đương, cũng chưa từng được ai đối xử thân mật và dịu dàng như thế. Lần đầu tiên bị những lời lẽ trắng trợn nhưng lại mang theo sức hút như vậy trêu chọc, cô ấy có hơi lúng túng, còn xen lẫn thêm chút tức giận và xấu hỗ.
"Cô, cô, cô, cô là con gái đó! Cô đừng cứ nói những lời khiến người khác hiểu lầm nữa!" Thiện Nhi áo đỏ ngay thẳng sửa chữa thói quen ăn nói không có chừng mực của Tô Van Thiều: "Những lời này cô đi mà nói với đàn ông ấy, không thể tùy tiện nói với các cô gái được đâu!”
Tô Vân Thiều: 22?
"Nói với người khác giới, vậy tôi sẽ trở thành người bắt cá nhiều tay thì sao? Nói với các cô gái xinh đẹp mới không có vấn đề."
Thiện Nhi áo đỏ: 2?I
Cho nên cô cảm thấy làm như vậy là có thể tùy ý tán gái mà không cần chịu trách nhiệm phải không?
Thiện Nhi áo đỏ cũng không có thời gian để truy cứu hành vi thả thính lung tung của Tô Vân Thiều nữa, bởi vì đòn sét trời tích tụ từ nãy đến giờ đã giáng xuống rồi. "Đến rồi." Tô Van Thiều nói.
Thiện Nhi áo đỏ ngước đầu lên, vừa nhìn thấy sét trời sắp giáng xuống thì cơ thể đã bị đánh trúng.
Đòn sét này còn mạnh hơn hai mươi mấy đòn sét trước đó cộng lại, giống như lúc trước chỉ là đùa giỡn với cô ấy để làm nóng cơ thể thôi, còn bây giờ mới là món khai vị thật sự.
Đầu óc trống rỗng, toàn thân bị sam sét bao phủ, cả người cứng đờ, đau nhức, tê dại, bấy giờ Thiện Nhi áo đỏ vẫn chưa lấy lại tinh thần và cũng không biết mình nên làm gi.
Ò, có phải tôi sắp chết rồi hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận