Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 164:

Chương 164:Chương 164:
Chương 164:
Tô Văn Thiều nhận ra kiểu hình dung này nghe hay đấy chứ!
"Tại sao lại xảy ra chuyện như thế?"
Phó Diệp xếp máy cái ly uống trà chất lại một chỗ làm đất, lấy hai cốc trà sữa làm tòa nhà kia, phân rõ nam bắc rồi giải thích.
"Máy năm trước, văn phòng của chính quyền thành phố bị di dời. Toàn bộ khu vực này đang được kiến thiết. Tòa nhà văn phòng hướng từ bắc sang nam, bên phía bắc thì chất đống đất, bên phía nam thì đang bắt đầu xây dựng một trung tâm thương mại, lúc đó đang đào ham để làm nhà xe hai tầng. Áp lực hai bên nam bắc chênh lệch quá lớn, vượt quá sức chịu lực ngang của móng cọc..."
"Rằm!" Ly trà sữa bị đây ngã.
Có lời giải thích cùng với vật biểu diễn làm ví dụ trước mắt giúp cho mọi người dễ hiểu hơn, ai cũng hiểu chuyện đã xảy ra như thế nào nhưng mà có hơi không tưởng tượng ra được.
"Phần chính của tòa nhà không có vấn đề gì cả nên đây không phải là lỗi của công ty xây dựng sao? Vậy chuyện có người tử vong kia là tai nạn đúng không? Tại sao suýt chút nữa thì Vương tổng phải vào tù vậy?" Tô Vân Thieu không nhìn thấy có đồ vật nào ở đó mang âm khí nặng nên có thể chứng minh án mạng này xảy ra bắt ngờ. Bách Tinh Thần đáp: "Chắc có lẽ do có người tử vong vì tai nạn, Vương tổng lại không xử lý dứt khoát được vấn đề tiền bồi thường cho người thân của nạn nhân. Người thân nạn nhân tụ tập lại yêu cầu bồi thường. Bề ngoài thì Vương tổng đồng ý nhưng vẫn ngắm ngầm sử dụng chiến thuật trì hoãn. Sau đấy người thân của nạn nhân đã để lại di thư rồi nhảy lầu tử tự ở ngay công ty của ông ay nên mọi chuyện mới trở nên tôi tệ hơn.”
Tần Giản nói theo cách giễu cợt: "Làm sao một công ty lại chịu mang cái danh dồn người ta đến chỗ chết được chứ? Khoảng thời gian đó Vương tổng bận sứt đầu bể trán, sau đó lại bị phát hiện ra chuyện chất lượng vật liệu thi công xây dựng không đạt tiêu chuẩn. Đây còn là dự án của chính quyền thành phố mà ông ta còn dám làm the thì lại không vào tù hay sao?”
Đây là lần đầu tiên Tô Vân Thiều được nghe tới chuyện này, ai trong số bọn họ cũng đều đã nghe mấy lời đồn đại xung quanh câu chuyện nhưng hôm nay mới là lần đầu tiên được nghe cặn kẽ nội tình bên trong ra sao.
Mọi người âm thầm tán thưởng hành động dũng cảm và gan dạ của Vương tổng, đến cả dự án của chính quyền thành phố mà cũng dám làm qua loa lấy lệ để moi tiền thì thuộc hàng đỉnh luôn chứ đùal
Hứa Đôn hỏi tiếp: "Thế sao sau này ông ta không bị tống vào tù?"
Vẻ mặt Phó Diệp hiện lên chút bất đắc dĩ: "Vợ của Vương tổng mượn tiền của nhà mẹ, lấy tiền đó ra làm tiền bồi thường cho người thân của nạn nhân, xin được cảm thông, kịp thời bịt miệng các nhân viên bên truyền thông, lấp đầy quỹ dự án của chính phủ rồi làm thêm vài việc nữa để đưa ông ta ra ngoài."
Việc này nghe quen quen, có vẻ có ai đó đã từng nhắc tới thì phải.
Tô Vân Thiều nhớ ra rồi, hồi trước Bách Tinh Thần có nói với cô nguyên nhân tại sao Vương phu nhân lại nhắm vào nhà bọn họ, hóa ra công ty xây dựng và thiết kế Bằng Trình đó là của Vương tổng? Tô Van Thiều liếc mắt hỏi Bách Tỉnh Thần, Bách Tinh Thần gật đầu tỏ ý chính là Vương phu nhân nhà Vương tổng đó.
"Trung tâm thương mại nằm ở phía nam của tòa nhà văn phòng chính phủ thành phố được thi công bởi công ty xây dựng và thiết kế Đỉnh Huy, mà công ty xây dựng và thiết kế Đỉnh Huy là công ty xây dựng của ba Vân Thiều. Chuyện xảy ra năm đó chỉ có thể nói là một tai nạn ngoài ý muốn, nhưng chắc hẳn Vương tổng đã giận cá chém thớt lên chú Tô, cho nên những năm này mới liên tục nhắm vào chú trên thương trường như thế."
"Đâu chỉ có vậy không đâu!" Tô Y Y hừ lạnh, cô ấy thù dai tiếp lời: "Vương phu nhân liên tục nhắm vào mẹ của tớ, lần trước tớ đi thử lễ phục với chị mà Vương phu nhân còn đi tới nói xỏ nói xiên, bảo là chị của tớ..."
Tô Y Y còn chưa nói xong, Tần Giản đã nhảy cẵng lên: "Cái gì? Bà ta còn dám làm khó Vân Thiều cơ à, đúng là mượn gan trời luôn rồi còn gì nữa?"
Cô chính là đạo sĩ huyền môn có thể gọi sắm, sau lưng có người đứng đầu địa phủ chống lưng, núi dựa vững vàng tới mức người thường không thể nào tưởng tượng được luôn đấy!
"Phụt..." Lôi Sơ Mạn phụt cười, Triệu Tình Họa thì nín cười, trong mắt mọi người cũng hàm chứa ý CưỜi. Tô Van Thiều đỡ trán, rốt cuộc trong lòng Tần Giản hình tượng của cô là như thế nào vậy?
Tô Y Y bị chọc cười nhưng liếc mắt thay Phó Diệp có vẻ đang ghen nên vội tem tém lại ngay, cô ay nói: "Sau đó Vương phu nhân bị chị dù dọa, sợ quá nên bỏ chạy. Trong tiệc sinh nhật của ba, Vương phu nhân với Vương tổng cùng tới, cũng không dám nói năng gì trước mặt hai chị em nữa."
Mọi người vươn tay ra, giơ ngón cái khen ngợi Tô Văn Thieu.
Kể chuyện cũ xong, Tần Giản nói tiếp: "Trước kia, Công ty Xây dựng và Thiết kế Bằng Trình nhận thầu theo hợp đồng. Lần này thì chẳng biết họ nghĩ gì lại đi mua lại một tòa nhà chưa hoàn thành ở phía bắc thành phố rồi tự tay xây dựng nó. Ngày làm việc đầu tiên, có một công nhân ngã xuống, may là chỉ ngã xuống đống cát. Ngày thứ hai lại có một công nhân khác lại bị ngã, bị thanh thép đâm xuyên qua đùi. Những ngày làm việc sau đó ngày nào cũng xảy ra chuyện."
Chuyện như thế này chắc chắn có xuất hiện trên báo chí địa phương.
Mọi người kiểm tra về tin tức thì lại chợt nhận ra... không hề được đề cập tới?
"Đống tin tức đáng sợ đó đều đã bị đè xuống bởi tiền rồi." Tần Giản không hề ngạc nhiên, đã không biết bao nhiêu lần cậu ấy lục tung đống tin tức trên mạng nhưng không tìm được chút dấu vết nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận