Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 971:

Chương 971:Chương 971:
Chương 971:
"Vậy là tốt rồi." Ngọc Bạch Y yên tâm hơn nhiều,"Thôi, tớ phải đi tắm rửa trước, còn thay quần áo nữa."
Nói rồi, cậu ấy đứng dậy định đi vào phòng tắm.
"Đừng vội." Tô Vân Thiều mỉm cười ngăn cậu ấy lại.
Ngọc Bạch Y:2
Ngay sau đó, Bách Tinh Thần và Tần Giản cùng ngầm ăn ý mà đây ngã Ngọc Bạch Y rồi ấn cậu ta lên ghế sô pha, Trần Tinh Nguyên hỗ trợ cởi áo khoác, Hứa Đôn vén quần áo của Ngọc Bạch Y để lộ ra vòng eo mảnh khảnh.
"Tình huống này là thế nào?" Ngọc Bạch Y không hiểu gì cả, gần đây cậu ta quá bận rộn, còn không có cả thời gian mở lịch sử cuộc trò chuyện trong nhóm chat.
Tần Giản hung tợn nói: "Chàng trai trẻ, cho dù cậu có hét nát cả cuống họng, cũng không ai tới cứu cậu đâu!"
Hứa Đôn cười gian manh: "Chàng trai trẻ, chúng tôi muốn cống hiến sắc đẹp của cậu cho Sơn Vương."
Ngọc Bạch Y: "..." Cậu ta chỉ ra ngoài quay phim có máy hôm thôi, sao các bạn nhỏ đều trở nên bất ổn thế này?
Lúc này, Tô Vân Thiều lấy bút Phán Quan từ trong túi của mình ra, ngồi xuống mép ghế sô pha, nhẹ nhàng đặt bút xuống. Ngọc Bạch Y đột nhiên bị đau không kịp phòng bị gì cả, cậu ấy kêu gào lên: "Ngao —— đau, Vân Thiều cậu nhẹ tay một chút!"
Nguyễn Mai cũng "Ngao" một tiếng, nguồn cảm hứng tuôn ra như suối, múa bút thành văn.
Tô Y Y và Lôi Sơ Mạn tò mò nhìn thoáng qua, hai người vốn định nếu Nguyễn Mai không cho họ xem thì sẽ quay đi, không ngờ Nguyễn Mai rất hào phóng, không hề ngại ngùng khi bị các cô ấy vây xem.
Hai người vừa cúi đầu xuống thì nhìn thấy, Nguyễn Mai đã viết được một đoạn văn trên cuốn số nhỏ của mình rồi.
[ Chàng thiếu niên xinh đẹp bị hai thiếu niên khác đè lên sô pha, ven quan áo của cậu ta lên, để lộ ra vòng eo mảnh khanh dùng một bàn tay có thể ôm gọn, làn da quanh năm không gặp ánh nắng nên trắng nõn đến mức dị thường.
Thiếu niên là một người vô cùng cao quý, nào chịu nổi một chút đau đớn, vậy mà thiếu nữ áo đỏ lúc này lại cố tình chấp bút, tàn nhẫn vô tình mà để lại những vệt đỏ trên eo của chàng thiếu niên, đỏ trắng đan xen với nhau, thiếu niên đau đến nỗi vòng eo run lên.
"Hu..." Chàng thiếu niên vặn vẹo eo, nước mắt lắp lánh, không chịu được xin tha,"Tôi đau, cô nhẹ tay một chút." ]
Tô Y Y và Lôi Sơ Mạn hít hà một hơi, tốt lắm, cô quỷ sai này thế mà lại viết truyện người lớn! Cô ấy đang mượn lá gan của Thiên Đạo sao? Thế mà dám viết truyện người lớn về Tô Vân Thiều và người đàn ông khác!
Biết các cô ấy đang ngạc nhiên về điều gì, Nguyễn Mai thoải mái, hào phóng mà cống hiến những quyển tiểu thuyết khác do mình viết ra.
"Đừng lo, tiểu thuyết do tôi viết không đề cập tới tên của bất cứ ai cả, trừ khi anh ta thừa nhận người trong tiểu thuyết này là đại nhân, nếu không anh ta chẳng có lý do nào tìm tôi tính số được."
Hệ thống mlem mlem: 【 Quỷ tài nha! 】
Tô Y Y cảm thấy những lời này khá đúng, vì thế cô ấy không chút do dự mà mở giấy bút ra viết đoản văn, rồi sau đó mở ra một thế giới hoàn toàn mới.
Từ đầu đến cuối đoản văn không he đề cập tới tên của bất cứ ai, nhưng bởi vì cô ấy miêu tả những chi tiết đặc biệt quá rõ ràng, ví dụ như áo bào của Tuệ Tâm, cái đầu trọc, loại cảnh tượng bị ấn lên giường mà vẽ bùa chú cực phẩm, hình ảnh và cảm giác đem tới rất mạnh mẽ, nhìn có vẻ rất kích thích.
Tô Y Y lần đầu tiên biết được khi một vị hoà thượng đẹp trai thanh cao, lạnh lùng và tự phụ làm vai chính trong truyện người lớn, đọc lên sẽ có cảm giác như Vậy.
"Quỷ tài nha!" Tô Y Y cũng nhịn không được mà thốt ra lời cảm than giống như hệ thống.
Chẳng máy chốc, các phiên bản khác nhau của tiểu thuyết người lớn đã được các bạn nhỏ truyền cho nhau đọc, ngay cả Ngọc Bạch Y bị đè chặt trên ghế sô pha cũng không chịu bỏ qua, còn bởi vì đọc truyện quá mức nhập tâm mà quên cả kêu đau.
Bách Tinh Thần chỉ đọc phiên bản có hoà thượng tối cao kia rồi khen ngợi một câu, chờ đến khi Tô Vân Thiều vẽ bùa chú xong, cậu ta không kìm được mà hỏi một câu: "Không sao chứ?"
Tô Vân Thiều lắc đầu: "Không có việc gì, viết khá tốt, lối hành văn còn tốt hơn nhiều."
Bách Tinh Thần: "..." Trọng điểm ở đây là lối hành văn sao?! Không đúng, cậu thế mà còn đọc qua phiên bản này rồi?! Con ngươi của Bách Tinh Thần run lên liên tục.
Sau khi bị chuyện của anh hàng xóm dưới tang và phần đoản văn của Nguyễn Mai trì hoãn trong chốc lát, Tô Y Y cũng không quên thúc giục chị gái phải cố gắng học tập, càng không quên kéo một người tới giúp đỡ mình.
Ứng cử viên đầu tiên chính là Bách Tinh Thần.
Ai bảo đa phần các bạn nhỏ ở đây đều là học sinh kém chứ, cũng chỉ có một mình Bách Tinh Thần là học sinh giỏi thôi, chứ một học sinh kém thì lấy đâu ra tự tin mà khuyên bảo một học sinh kém khác phải học tập đàng hoàng?
Tô Y Y cau mày tỏ vẻ tỉnh nghịch: "Chị, dù sao chị cũng đã tới trường học rồi, rảnh rỗi thì nên cố gắng học tập, làm thêm máy đề th, lớp trưởng nói có phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận