Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 378:

Chương 378:Chương 378:
Chuong 378:
Sở dĩ trước đây Tô Van Thiều không dùng tới nó, một là vì cô còn chưa tìm ra manh mối, không biết bắt tay từ đầu, sau khi biết được một chút manh mối thì hoài nghi là hồn phách xảy ra vấn đè, cũng không nghĩ tới việc sẽ quá y lại vào món Thần Khí không thuộc về mình.
Hai là... Nếu thường xuyên sử dụng Thần Khí thì thân thể yếu ớt này của cô nhất định sẽ không chịu nỗi.
Thôi, cùng lắm là cơ thể suy nhược một chút, sớm ngày xuống âm phủ làm việc cho Diêm Vương cũng được.
Tô Vân Thiều bắt đầu dùng ấn Diêm Vương, con dấu nhỏ màu vàng kim xoay tròn trong mắt cô, ánh mắt cô lướt qua các bạn nhỏ, nhìn thẳng vào Trác Kinh Luân.
Hon phách của người bình thường giống hệt với dáng vẻ vốn có của bọn họ, chỉ là hơi trong suốt một chút, liếc mắt nhìn một, giống như thể mỗi một người bạn nhỏ đều có thêm một người anh/ chị/em sinh đôi cùng trứng giống mình y như đúc.
Mà hồn phách của Trác Kinh Luân lại không hề giống dáng vẻ thực của anh ta.
Hồn phách thay đổi lớn lên cùng cơ thể, đứa bé sáu tuổi thì hồn phách của được sáu tuổi, người trưởng thành hai mươi mốt tuổi thì hồn phách cũng được hai mươi mốt tuổi, mà Trác Kinh Luân đã hai mươi mốt tuổi, nhưng hồn phách của anh ta một nửa được hai mốt tuổi, nửa còn lại mới có sáu tuổi.
Tô Vân Thiều không có nhiều ít kinh nghiệm sử dụng ấn Diêm Vương, vì sợ mình nhìn lầm, nên cô đã đem hết ba giây giới hạn có thể sử dụng của ấn Diêm Vương đều đặt cả lên người Trác Kinh Luân.
Nhưng cho dù cô nhìn lâu như vậy, hồn phách của Trác Kinh Luân vẫn vặn vẹo như cũ.
Dù hồn phách của Cát Nguyệt cùng bị tội nghiệt, nhân quả, nguyên rủa quấn quanh, trói buộc mà trở nên biến dạng nhưng hoàn toàn khác với anh ta, hồn phách của Cát Nguyệt vẫn là chính cô ay chỉ là trở thành một sự tôn tại đặc biệt khác với các chủng tộc khác mà thôi
Mà hồn phách của Trác Kinh Luân, càng trông như là bị ai dùng kim chỉ miễn cưỡng đem hồn phách của hai người khâu lại thành một, tạo nên một hồn phách mới.
Đã hết giờ sử dụng an Diêm Vương, Tô Vân Thiều nhắm mắt lại, che dấu những cơn sóng lớn trong lòng.
Nói hồn phách có mạnh mẽ không? Mạnh.
Người sau khi chết, hồn phách có thể làm quỷ sai, âm sai, hoặc đi tu đạo, so với lúc còn sống thì càng tồn tại lâu dài và tự do hơn. Nói hồn phách có yếu đuối không? Yếu.
Gió tap mưa sa, ánh nẵng mặt trời và âm khí đều sẽ ảnh hưởng đến hồn phách, càng ở bên ngoài lâu, tổn thương càng lớn, ảnh hưởng càng lớn tới bản thể, đây là lý do vì sao sau khi sinh hồn thoát ra cần phải nhanh chóng trở lại cơ thể của mình.
Dưới tình huống như vậy, thế mà có người lay ra hồn phách của hai người ra, cắt đôi rồi khâu lại, hơn nữa Trác Kinh Luân bị đối xử như vậy mà vẫn còn sống, không thể không nói là kỳ tích không ai có thể tượng tượng ra.
Hành động kinh thế hãi tục đến như thế, Tô Vân Thiều cũng không biết có nên khen ngợi kẻ đứng sau lưng một câu tài cao gan lớn hay không, người này dám xúc phạm các quy tắc và điều cắm ky đến tận mức này.
Đối phương thật sự không sợ bị Thiên Đạo trách phạt sao?
Có lẽ đối phương có thể giấu được tai mắt và tránh được sự trách phạt của Thiên Đạo, hoặc là, lợi ích của chuyện này đem lại cho người này còn nhiều hơn tốn thương do Thiên Đạo trách phạt.
Kẻ đứng sau bức màn kia không hình không bóng, không thể nào bắt được cho nên tạm thời không nhắc tới, trước mắt hẳn là nên ngẫm tới chuyện của Trác Kinh Luân phải làm sao bây giờ.
Cô dùng ấn Diêm Vương nhìn thấy cảnh tượng như vậy: hồn phách nho nhỏ được sáu tuổi khi đang nhắm mắt nghỉ ngơi, có vẻ như đã rất suy yếu rồi, toàn bộ cơ thể của anh ta được hồn phách hai mươi mốt tuổi điều hành.
Suy đoán lúc trước của cô đã đúng được một nửa, có một hồn phách của người nước ngoài nhập vào thân xác của một người trong nước, khi đó thân xác ấy còn quá nhỏ, dưới sự dung hợp và mài giũa của hồn phách và thể xác, cho nên càng lớn trông anh ta mới càng giống con lai.
Chỉ là người trong nước ban đầu cũng không chết, hồn phách vẫn giống y như năm bị bệnh đó, chỉ là không lớn lên được, cho nên dù Trác Nhiệm có làm xét nghiệm ADN như thế nào, vẫn chỉ có một kết quả như nhau: Trác Kinh Luân là con trai ruột của chú ay
Tô Van Thiều thở hắt ra một hơi.
Sự thật quá mức doạ người, đợi sau khi trở về có thời gian cô sẽ nói chuyện rõ ràng với Diễm Vương, mà album do ba mẹ Tô đang giữ cô cũng phải nhìn qua mới được.
Gặp phải loại người tâm thần sẽ tuỳ ý tách hồn phách của người ta rồi khâu vá lại, bùa Bình An cô làm ra cũng chẳng chống được máy lần. Chờ đến lúc cô nhận được tin mà chạy đến, sợ rằng hồn phách kia không phải tan biến thành khói bụi thì cũng đã thành công bị biến dạng rồi.
Cô lại không nắm rõ cách có thể phân chia hồn phách, không thể đem hai hồn phách trở về nguyên trạng ban đầu rồi trả về cơ thể nguyên bản của họ.
Mọi người có thể hình dung nỗi đau của sản phụ khi sinh sản ở mức thứ mười, đau hơn nhiều lần cơn đau khi người đàn ông bị vỡ trứng, mà nỗi đau khi hồn phách bị xé rách lại còn đau hơn thế rất rất nhiều lần, hơn nữa nó sẽ kéo dài vô tận, không có ngày dừng lại.
Nghe nói đến cả ác quỷ hung ác nhất chốn địa ngục cũng không dám trải nghiệm qua nỗi đau đớn khi hồn phách xé rách, thà chọn tan biến thành khói bụi còn thoải mái hơn được một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận