Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 801:

Chương 801:Chương 801:
Chương 801:
Nguyễn Mai nở nụ cười âm hiểm, nói: "Đại nhân, tôi với Thiện Nhi đã chui vào trong giấc mơ và dạy dỗ tên đàn ông khốn nạn cùng với con ả trà xanh kia rồi, để cho bọn họ biết kết quả của việc không làm mà đòi có ăn, mơ ước tài sản của người khác là như thế nào. Tất nhiên, điều quan trọng nhất là kết quả thê thảm khi lừa dối và phụ lòng người ta sẽ ra sao."
"Đại nhân, bọn em có lén ngó vào tủ quần áo của chị gái kia rồi, đúng là có bộ đồ kia ở trong đó thật." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiện Nhi đỏ bừng cả lên, cô bé nở nụ cười có phần ay náy, chắc là vì chưa được người khác đồng ý mà đã lén nhìn tủ quần áo của người ta.
Tô Vân Thiều cũng không hỏi kỹ họ đã làm cái gì, dù sao thì dạy dỗ trong giấc mơ có thể làm cho bọn họ nhớ lâu nhớ kỹ một chút, tốt nhất là từ nay về sau nên học cách làm người tốt đi.
Hai người bọn họ quay về báo cáo tình hình dạy dỗ trong giác mơ đã tiến triển tới đâu thôi, báo cáo xong thì lại quay về đợi ở bên cạnh chị gái, đề phòng bát trắc.
Vào khoảng thời gian này thì các thí sinh đều đã tắt camera cùng với micro để chuẩn bị đi ngủ. Tô Vân Thiều vừa mới tắt hết đi thì lập tức nhận được văn bản rất nhiều chữ cùng với văn kiện từ Tần Sóc gửi tới.
Thời gian chuẩn xác thế này làm cho cô nghi ngờ có phải Cao Nhiên vừa thấy camera của cô bị tắt đi là báo luôn cho Tần Sóc để anh ấy gửi cho cô hay không đây.
Nhận được máy thứ này thì Tô Vân Thiều cũng chẳng còn tâm trí đâu mà đi ngủ nữa, thế là cô mở từng cái lên xem.
Chắc hẳn một phần tài liệu trong đây là do Tần Sóc hỏi đội trưởng Cao, Cao Nhiên bảo người trong đội đặc biệt điều tra rồi bổ sung thêm vào đây, tại vì trong này có chỉ tiết từ thời gian cụ thể cùng với nguyên nhân hậu quả của chuyến đi du lịch tới núi Bạch Mi của gia đình cậu bé này, đọc qua thì có vẻ nó không liên quan gì tới chuyện chôn cọc sống kia.
Cậu bé là người của thành phố B, năm nay tám tuổi, học lớp 2.
Ba mẹ thấy lâu rồi không cho con đi du lịch nên nhân dịp Tết Đoan Ngọ được nghỉ tận ba ngày nên đã đưa con di du lịch trên núi Bạch MI.
Theo như lời của ba mẹ cậu bé thì quá trình đi du lịch rất bình thường, không có gì đặc biệt. Đúng hôm Tết Đoan Ngọ thì đột nhiên con trai bảo nhìn thấy nhiều quỷ lắm, nửa đêm lên cơn sốt phải vào bệnh viện, sốt cao mãi không hạ, sau khi khỏi ốm thì có hơi điên điên khủng khủng.
Trong vòng hai ngày, con trai trở lại như bình thường, không có tình trạng gặp người bảo quỷ. Lúc đó ba mẹ mới thở phào nhẹ nhõm, thu dọn đồ rồi quay về thành phố B, không ngờ tới, hai tháng sau thì con trai mắt tích.
Chắc là Cao Nhiên đã phái người của đội đặc biệt đi điều tra, vì trong văn kiện có xuất hiện một câu hỏi: "Con trai hai người có động vào cái gì đặc biệt trên núi Bạch Mi không, hoặc là có mang cái gì đó về không?"
Ban đầu ba mẹ cậu bé còn khẳng định là không có gì đâu, cho tới khi người của đội đặc biệt bảo là rất có thể vật đó có hại tới tính mạng của cậu bé thì người mẹ mới đưa ra một hòn đá.
Nguyên văn người mẹ nói như sau: "Nếu tôi mà biết cái thứ này ảnh hưởng tới tính mạng của thằng bé thì chắc chắn tôi sẽ không cho nó nhặt đâu! Nhưng thật ra đây chỉ là một hòn đá ven đường, không có gì đặc biệt cả, ai ngờ sẽ ảnh hưởng tới cả mạng người thế này cơ chứ?"
Tô Vân Thiều liếc mắt nhìn ảnh và video về tảng đá kia thì thấy đó là viên đá dày chừng hai ngón tay, một mặt có màu vàng như cát mịn, mặt kia lại là màu xanh lam đậm như hoa, rất đặc biệt.
Thời gian đã lâu, cộng với chỉ quan sát qua màn hình nên dấu vết thuật pháp trên viên đá đó gần như đã biến mắt không còn, chút dấu vết còn sót lại chỉ có thể gom góp thành loại bùa mở mắt Âm Dương loại mạnh.
Đống bùa mà Tô Vân Thiều vẽ chỉ là tạm thời mở mắt Âm Dương, nếu không cần thiết thì cũng không cần mở, nếu mở ra và tiếp xúc nhiều với ánh nắng mặt trời sẽ làm giảm tác dụng, tại vì mắt Âm Dương mang tới rất nhiều phiền phức cho người bình thường.
Người bình thường có mắt Âm Dương sẽ khó có thể phân biệt được ai là người ai là quỷ, đặc biệt còn là một đứa trẻ con chưa biết gì nhiều.
Trừ trường hợp như con quỷ mà cậu bé đã nhìn thấy tối hôm đó, không dùng âm khí và tu vi của nó để hiện hình người thì nhìn phát là nhận ra ngay.
Chẳng phải đến cả Trác Kinh Luân cũng vì thấy mắt Âm Dương có ảnh hưởng rất lớn tới sinh hoạt thường ngày nên mới nhờ Tô Vân Thiều đóng nó lại hay sao?
Vậy nên có thể nói hành động không thèm để ý tới đương sự có bằng lòng hay không mà đã cưỡng ép mở mắt Âm Dương thì hơi quá đáng rồi.
Có điều Tô Vân Thiều cũng rất tò mò, tại sao dù bị ảnh hưởng bởi loại bùa này mà cậu bé chỉ thấy quỷ trong máy ngày thôi nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận