Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1262:

Chương 1262:Chương 1262:
Chuong 1262:
Sức mạnh còn dư lại của Thiên Đạo không nhiều lắm, ông ấy không dám tùy ý trò chuyện với Tô Vân Thiều, có lẽ là vì sợ cô phát hiện ra việc sức mạnh của mình bị giảm đi nhiều, ông ấy lo cô sẽ đoán ra được chân tướng và cướp mất quyền chủ động của mình.
"Thế sao bây giờ ông lại quyết định ngả bài?"
Abe Shota nhướng mày: "Không phải cô muốn hợp tác với tôi à?"
Tô Vân Thiều tin mới là lạ.
Nếu người này thật sự có ý muốn hợp tác thì tại sao lại không chủ động nói thẳng thân phận của mình ra mà phải chờ cô tới tận nơi gặp rồi mới nói?
"Tôi rất tò mò, rốt cuộc ông là Thiên Đạo của kiếp thứ nhất hay Thiên Đạo của kiếp thứ hai thế?"
Chỉ có Thiên Đạo của kiếp thứ hai mới có thể hiểu được câu hỏi đó của Tô Vân Thiều mà thôi, và cũng chỉ có ông ấy mới biết được chân tướng của việc cô và Diêm Vương sống lại một lần nữa ở kiếp này.
Chỉ cần Abe Shota để lộ ra một biểu cảm khó hiểu hoặc kỳ quái thì cũng đủ để chứng minh ông ấy không biết gì về chuyện này, nếu vậy thì có lẽ cô phải thay đổi lợi thế mà mình sắp dùng mới được.
Kết quả là, Abe Shota giơ hai ngón tay lên. "Lúc còn ở kiếp thứ nhất, tôi đã chọn ra và bồi dưỡng Cố Trường Trạch trở thành ứng cử viên hàng đầu cho việc phá hủy thế giới, chỉ cần có thể hoàn thành yêu cầu của tôi thì dù ông ta có muốn mơ mộng hão huyền kiểu gì tôi cũng không ngại. Việc ép cô đến bước đường cùng cũng là ý của tôi, bởi vì chỉ khi cô chết và hợp thành một thể lại với tôi thì sức mạnh của tôi mới càng thêm hoàn chỉnh và mạnh mẽ được."
Thiếu niên tóc dài lộ ra vẻ đáng tiếc: "Điều duy nhất mà tôi không ngờ tới là Diêm Vương lại cả gan phá tanh bành địa phủ chỉ vì cô, hành vi này của anh ta làm thế giới bắt đầu sụp đổ trước thời gian dự tính.” Cho nên mới cần tốn rất nhiều sức mạnh để mở ra kiếp thứ hai như thế.
Bởi vậy, tuy nói là "Thiên Đạo xuống trần gian" nhưng thực chất là ông ấy chỉ mượn tạm thân thể của Abe Shota mà thôi, thi thoảng vẫn sẽ về lại bên trên để giám sát cũng như xử lý một số chuyện nên cũng không tính là đầu thai chuyễn thế.
Nếu không, một khi thế giới này trở nên hỗn loạn vì mất đi Thiên Đạo thì ông ấy cũng phải chịu trách nhiệm rất lớn vì đã không làm tròn bổn phận.
"Tôi biết hai người sẽ bám riết lầy Cố Trường Trạch, nhưng tôi cũng không hề có ý định cứu ông ta, tác dụng duy nhất của người đó là de chặn đường hai người và câu giờ cho tôi mà thôi."
Nhờ có Abe Shota giải thích nên nhiều thứ đã trở nên rõ ràng cũng như phù hợp với suy đoán của Tô Vân Thiều hơn, nhưng đương nhiên, vẫn còn vài van đề chưa có lời giải đáp.
"Nếu đã như vậy thì sao ông không tranh thủ phá hủy thế giới khi tôi đang bận đối phó với Cố Trường Trạch luôn đi, như vậy chẳng phải tốt hơn à?"
"Cách làm của Diêm Vương trong kiếp thứ nhất là một hồi chuông cảnh tỉnh nhắc nhở tôi không thể phá hủy thế giới được, bởi vì một khi cô có nguy hiểm về tính mạng thì anh ta sẽ lại cho nỗ tung địa phủ và ép tôi phải mở ra kiếp thứ ba tiếp."
Tuy thoạt nhìn Abe Shota vẫn rất bình tĩnh nhưng nội tâm của ông ấy đang giận điên lên rồi, ông ay âm thầm nghiên răng nghiên lợi, chỉ thiếu điều muốn mắng to "Mẹ nó đúng là cái thằng điên thích tìm đường chết!"
Tô Vân Thiều cảm thấy khá buồn cười, cô rất muốn lấy điện thoại chụp một tâm mang về cho Diêm Vương xem, để anh nhìn xem bản thân đã uy hiếp Thiên Đạo - kẻ tự nhận không gì không làm được - thành ra như thế này.
Không thể không nói rằng, nếu tình thế bắt buộc thì nói không chừng Diêm Vương sẽ tiếp tục quậy banh địa phủ một lan nữa thật đấy. Nếu không, với tác phong làm việc của Thiên Đạo thì ông ấy sẽ tìm mọi cách để giết chết Tô Vân Thiều chứ không phải chỉ ngáng đường cô để xả giận trong quá trình cô tìm về ký ức như lúc trước thôi đâu.
"Còn nữa, khi thấy cô dùng công đức mười kiếp để thay đổi vận may, tôi cũng muốn nhìn xem liệu cô có tìm được biện pháp nào để giải cứu thế giới mà không cần phải phá hủy nó hay không." Abe Shota thở dài.
Ánh mắt của Tô Vân Thiều hơi tối đi: "Đáng tiếc là tôi còn chưa tìm được."
"Cũng không hẳn." Abe Shota nói: "Ý nghĩ của hai ta đã khác nhau từ xưa rồi, tôi cảm thấy đây là thế giới của tôi cho nên muốn làm gì cũng phải do tôi quyết định, mà cô thì cảm thấy chủ nhân của thế giới này là bọn họ, phải do bọn họ tự kiếm đường ra cho bản thân mình."
Đây mới là lý do thật sự về việc tại sao Tô Vân Thiều lại chuyển thế xuống trần gian để tìm cách giải cứu thế giới.
Cô cảm thấy chuyện giải cứu này không thể chỉ do một mình Thiên Đạo quyết định, đây là thế giới chung của muôn vàn sinh linh sinh sống trên đó, hẳn phải do mọi sinh linh chung tay cứu giúp mới đúng.
"Những kẻ đáng chết nhất cũng đã chết gần hết rồi, điều này sẽ giúp giảm bớt khá nhiều nhu cầu về nguyên khí đối với thế giới, tuy rằng nó còn cách mục tiêu mà tôi đặt ra khá xa nhưng dưới tình huống không cần phá hủy thế giới thì nó đã được xem là một biện pháp khẩn cấp tương đối ổn thỏa."L
Bạn cần đăng nhập để bình luận