Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 872:

Chương 872:Chương 872:
Chương 872:
Sau khi sự việc được giải quyết, Tô Vân Thiều cũng chạy tới.
Chờ tài xế lái xe tới công ty của ba Tô, trong nhà không còn người ngoài, mấy bé yêu quái đang trốn trên tầng mới lần lượt đi xuống, ngay cả Tuyết Đoàn Tử đang ngủ mơ mơ màng màng cũng bị Viên Viên bế xuống —— cô bé không thể để một đứa bé chưa cai sữa như Tuyết Đoàn Tử nằm một mình trên tầng được.
Thời khắc thẩm vấn quỷ sắp bắt đầu.
Đây là lần đầu tiên mẹ Tô nhìn thấy một buổi thẳm vấn quỷ, bà kích động đến mức xoa xoa tay,"Nhà chúng ta có nhiều người như vậy, mà có một mình mẹ xem thì có vẻ không được hay lắm nhỉ? Hay là mẹ đi lấy cameras tới quay lại hiện trường, chờ đến khi ba, em gái và anh trai con về thì cho họ xem? Cũng cho họ cảm giác tham dự cùng.”
Tô Vân Thiều vốn cảm thấy để nhóm quỷ sai kể lại mọi chuyện cho người trong nhà là đủ rồi, lúc trước họ đều làm như vậy. Nhưng làm theo cách mẹ Tô nói thì cũng dùng được, chỉ cần đừng truyền video ghi hình ra ngoài là được.
"Được ạ."
Vân Khê và Nguyễn Mai đã cầm cameras lên, kể từ khi nhận nhiệm vụ quay chụp lén dì Hồng và Trác Kinh Luân, họ vẫn giữ thói quen chụp ảnh, ghi hình lại để làm bằng chứng khi không co việc gì làm.
Đã có hai cô ấy, mẹ Tô cũng không cần phải làm gì nữa, bà đi tìm bùa mở mắt Âm Dương, dám lên trán một tắm, bà cảm thấy trước mắt mình như được dán thêm một bộ lọc, bà nhìn lại xuống đất, ừm, bà có thể nhìn thấy được nữ quỷ kia rồi.
"Hoá ra đây là cảm giác có được mắt Âm Dương à."
Máy quỷ sai trong nhà đều có năng lực hiện ra trước mắt người thường, cho nên bình thường người nhà họ Tô căn bản không cần phải mở mắt Âm Dương, đây là lần đầu tiên mẹ Tô dùng bùa này, cảm giác khá mới mẻ.
Giai đoạn chuẩn bị đã xong, Cát Nguyệt lay mạnh nữ quỷ đang nằm bắt tỉnh trên mặt đắt.
Mọi người, yêu quái, quỷ sai đều chăm chú nhìn, chỉ thấy nữ quỷ từ từ tỉnh lại, phát hiện ra xung quanh có rất nhiều người, yêu, quỷ đang nhìn mình, sắc mặt nó lập tức thay đổi, định xoay người bỏ chạy.
Muốn chạy trốn thì nó phải chọn được mục tiêu yếu nhất, nữ quỷ chọn trúng Bách Hiểu Thử 一 con chuột hamster nhỏ chỉ lớn hơn quả bóng bàn một chút thì có thể mạnh được đến đâu chứ?
Nhưng mà nó quên mất, hamster là loại động vật chỉ có thể sống được hai đến ba năm, nếu muốn thành yêu quái, nhất định phải có được cơ duyên lớn.
Nhìn thấy nữ quỷ coi mình như quả hồng mềm mà chọn làm đối tượng, Bách Hiểu Thử cười lạnh.
Anh ta bị Tào Kỳ đuổi theo mấy con phố, còn đang tức giận vì mình đã lãng phí biết bao nhiêu là bảo bối đây, tự dưng có một quỷ hồn đưa mình tới tận cửa, chẳng phải anh ta nên xả giận một trận sao?
Bách Hiểu Thử xoa má hai cái, từ trong không gian kéo ra một cái... cửa bằng vàng, cao bằng một người?
Hai móng vuốt chuột nhỏ xíu, không biết làm thế nào mà cầm được một cái cửa lớn đến như vậy, cứ trực tiếp đánh thẳng vào người nữ quỷ.
Nữ quỷ mỉm cười khinh miệt, biến cơ thẻ thành dạng bán trong suốt, nó định xuyên qua khỏi vật thật, trong mắt còn để lộ ra một chút châm chọc: Cửa bằng vàng sao? Thô tục!
Nhưng mà, Bách Hiểu Thử sẽ đặt ở một món vật bình thường, chỉ dùng vàng làm một cánh cửa bình thường sao?
Chỉ nghe thấy một tiếng "Bang", nữ quỷ bị đánh văng ra, vẽ nên một đường cong duyên dáng trên không trung, rồi ngã sắp trên mặt đắt.
Vân Khê vẫn tiếp tục ghi hình tình trạng thê thảm của nữ quỷ, còn Nguyễn Mai thì phát lại video đã quay trước đó với tốc độ rất chậm, cô ấy chợt phát hiện ra...
Khi nữ quỷ dốc hết sức bình sinh để lao về phía cánh cửa kia với tốc độ nhanh như chớp, đầu của nó là thứ đầu tiên tiếp xúc với cửa, cũng bởi vậy đầu của nó là thứ đầu tiên bị đập vỡ.
Là bị đập vỡ đúng nghĩa đen.
Trên cánh cửa lớn làm bằng vàng của Bách Hiểu Thử vẫn còn có quỷ khí vương lại.
Mẹ Tô vỗ tay nhiệt tình: "Thử Thử nhà ta quá trâu bol"
Tô Vân Thiều vô cùng bái phục Bách Hiểu Thử, anh ta có thể giấu được một cánh cửa lớn như vậy trong không gian.
So với việc kinh ngạc trước sức chứa của không gian, bản thân việc giấu một cánh cửa vàng không thành vấn đề, cùng lắm thì trông nó chỉ đẹp mắt một chút... nhưng nó đơn giản và rất hữu dụng.
Thấy Bách Hiểu Thử dùng thân thể nhỏ bé chống đỡ một cánh cửa lớn như vậy, Cát Nguyệt không đành lòng, liền đi tới đỡ hộ anh ta một chút.
Bách Hiểu Thử gật gật cái đầu nhỏ, lễ phép nói: "Cảm ơn."
"Không có gì." Cát Nguyệt khó khăn dời ánh mắt khỏi Bách Hiểu Thử, chết rồi, cô ấy có chút muốn vuốt ve con chuột này, rõ ràng cô ấy thuộc phái thích mèo mà.
Sự hiện diện của cánh cửa bằng vàng đó quá mức mãnh liệt, khó có thể bỏ qua, Tô Vân Thiều quyết định trước khi thầm vấn con quỷ phải đặt câu hỏi trước: "Cánh cửa kia..." Bách Hiểu Thử vỗ vỗ cánh cửa bằng vàng, nhếch miệng cười nói: "Dùng tốt không? Nó có thể phản lại tất cả đòn tan công, nhưng nó quá lớn và công kênh, có chút bất tiện, nghe nói nó có thể làm phản lại tất cả đòn tấn công nhưng không thể vượt quá mức giới hạn, cho nên lúc mua nó tôi đã mặc cả tới tám phần giá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận