Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 274:

Chương 274:Chương 274:
Chương 274:
Tình hình ngày càng trở nên phức tạp, các bạn nhỏ đều không có tâm trí mắng tên cặn bã Trường Tôn Triết, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Vân Thieu.
Tô Vân Thiều cũng hỏi sinh thần bát tự của họ hàng bên nội, cô phải tính toán rất nhiều chuyện, sau khi giao cho mấy người bạn nhỏ nhiệm vụ phổ cập kiến thức về huyền môn, cô đã đi đến một nơi yên tĩnh để bắm ngón tay.
Những người bạn nhỏ sợ làm phiền đến cô nên đã nhỏ giọng, phổ cập kiến thức về huyền môn cho người nhà họ Hứa về sinh thần bát tự và tóc máu, móng tay có thể dùng vào việc gì, nói về việc tốt lẫn việc xấu, trọng tâm là mượn vận may và Yếm bùa.
Cái trước là bởi vì tương đối hiếm thấy, chú trọng phòng ngừa, cái sau là bởi vì Hứa gia đã gặp phải.
Người nhà họ Hứa sau khi biết được chân tướng : "..."
Vì mình mà người nhà gặp nguy hiểm, cả người Trường Tôn Thụy bơ phờ, giống như một con mèo con đang ủ rũ cúi đầu.
Sau khi Tần Giản nhìn thấy, cậu ta xách nách Trường Tôn Thụy, bế cậu bé lên vai.
Cậu ấy đã định nhờ Bách Tinh Thần và Ngọc Bạch Y giúp đỡ vì cánh tay không có đủ lực, ai ngờ Trường Tôn Thụy rất nhẹ nên cậu ay đã ôm được cậu bé một cách dễ dàng.
Trường Tôn Thụy kêu lên một tiếng, theo bản năng ôm lấy đầu Tần Giản,"Anh Tần Giản?"
"Chị Vân Thiều đang bận, anh chơi với em một chút, được không?" Tần Giản giang rộng hai tay, làm động tác bay lượn, không đợi Trường Tôn Thụy trả lời liền lao ra ngoài.
Trường Tôn Thụy chỉ kịp ôm chặt đầu của Tần Giản, biết bản thân là quỷ, ngã xuống cũng sẽ không chết, nhưng ấn tượng về những năm mình làm người vẫn còn rất sâu sắc, theo bản năng vẫn luôn lo lắng.
"Thụy Thụy, giữ chặt, chúng ta muốn bay—" Ngay khi lời cuối cùng vừa dút, Tần Giản đã dùng tốc độ cực nhanh lao ra 100 mét, khiến Trường Tôn Thụy sợ hãi hét lên.
Sau khi đã thích ứng với tốc độ cao, niềm khao khát tốc độ dâng trào trong xương của cậu bé, Tôn Thụy cười lớn và thúc giục: “Anh Tần Giản, đi nhanh lên một chút!"
"Được rồi, ngồi yên đi!" Tần Giản cõng Trường Tôn Thụy chạy tới chạy lui ở trong công viên, một miếng đất rộng bằng phẳng phía trước vòng quay ngựa gỗ được cậu ta sử dụng để nhảy cao lên khỏi mặt đất, bổ nhào xuống, rẽ ngoặt và làm ra các động tác khác.
Nhìn thấy cảnh hai người họ tùy ý chơi đùa vui vẻ, hai mắt của Hứa Lâm Lang đẫm lệ, cô ta lấy hai tay che miệng để không phát ra tiếng khóc.
Hứa phu nhân ôm con gái, thở dài nói: "Nếu không phải cậu ta không thích Thụy Thụy, từ khi Thụy Thụy sinh ra cậu ta cũng không ôm thằng bé, sao Thụy Thụy có thể chưa từng chơi cái trò chơi đơn giản như vậy?”
Cháu trai của người giàu nhất thành phố S chưa bao giờ cưỡi lên cổ của ba mình, cũng chưa từng được ba đưa di chơi những trò chơi như vậy, nói ra ai mà tin chứ?
Vừa rồi, những người bạn nhỏ còn đang thầm nghĩ sau này Tần Giản nhất định sẽ là một người cha tốt, nhưng trong nháy mắt khi nghe được lời nói của Hứa phu nhân, choáng váng đầu không còn đủ để diễn tả sự chấn kinh của bọn họ.
"Thụy Thụy đã năm tuổi rồi, cũng chưa được ôm một lần nào sao?!"
Hứa phu nhân lắc đầu: "Đều nói người lớn nên độ lượng, khi vẫn bối làm sai nên từ từ hướng dẫn, không nên quá vội vàng. Tuy nhiên, sáu năm nay Trường Tôn Triết không một chút thay đổi, thậm chí còn trở nên tôi tệ hơn, tôi thực sự hối hận vì lúc đầu đã gả con gái của mình cho cậu ta!”
Dù sao Hứa phu nhân cũng là trưởng bối, tức giận đối với hành động của Trường Tôn Triết, ở sau lưng nói xấu Trường Tôn Triết cũng không sao, nhưng người trong cuộc Hứa Lâm Lang thì lại khác.
Hứa Lâm Lang là nạn nhân của cuộc hôn nhân sáu năm, nhắc đến chồng cũ Trường Tôn Triết, hai mắt của cô ta đỏ hoe vì hận, nghiễn răng nghien lợi. Vẻ mặt đó và dáng vẻ đó gần như muốn lột da, ăn thịt và uống máu của anh ta.
"lôi và anh ta là hôn nhân thương mại, anh ta không thích tôi, tôi không trách anh ta, nhưng anh ta không nên làm tổn thương đến Thụy Thụy của tôi!"
Giai đoạn ba tháng đầu thai kỳ của phụ nữ là giai đoạn bất ổn nhất, trong khoảng thời gian này phải thật cẩn thận. Nhiều bà bầu mắc bệnh đều cứng rắn chống đỡ vì lo sợ trong các loại thuốc điều trị bệnh sẽ chứa những thành phần không tốt cho thai nhì.
Khi mang thai được 10 tuần, Hứa Lâm Lang đã bị Trường Tôn Triết lây bệnh rubella, đây là một loại virus có thể gây dị tật cho thai nhi trong kỳ đầu của thai.
Hứa Lâm Lang rất bất an, sau khi khỏi bệnh, cô ta đã đi kiểm tra nhưng số liệu vẫn bình thường, cô ta có phần yên tâm, nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ về nó.
Khi cô ta mang thai được sáu tháng, bác sĩ nói tim thai chưa phát triển hoàn thiện, cũng không nghiêm trọng lắm, khuyên cô ta không cần lo lắng, vẫn còn cơ hội chữa khỏi. Hơn ba tháng sau, Trường Tôn Thụy chào đời và kết quả của nhiều cuộc kiểm tra khác nhau cho thấy cậu bé đã bị bệnh tim bẩm sinh.
"Đó không phải là do vận may không tốt sao?" Nhóm bạn nhỏ lờ mờ cảm thấy trong đó có thể có an tình.
Quả nhiên...
"Nếu chỉ là không may bị nhiễm virut, tôi cũng sẽ trách anh ta, nhưng sẽ không trách anh ta nhiều như vậy." Hứa Lâm Lang liếc nhìn Trường Tôn Thụy đang chú tâm chơi đùa với Tân Giản và không chú ý đến bên này, thấp giọng gầm lên: "Rubella là do phụ nữ bên ngoài lây nhiễm cho anh tai" Thấy hầu hết bọn trẻ đều chưa đủ tuổi vị thành niên, Hứa Lâm Lang không nói quá thẳng thừng, nhưng bọn họ đều tự hiểu được điều đó.
Trường Tôn Triết bị nhiễm rubella khi chơi đùa với phụ nữ, về nhà lây nhiễm cho Hứa Lâm Lang và Trường Tôn Thụy.
Nếu Trường Tôn Triết mắc bệnh rubella khi đang làm việc hoặc giao lưu bên ngoài, thì Hứa Lâm Lang chỉ có thể trách vận mệnh của mình không tốt, nhưng bệnh rubella lây nhiễm từ phụ nữ hoàn toàn có thể tránh được nếu Trường Tôn Triết có thể giữ mình trong sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận