Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 201:

Chương 201:Chương 201:
Chương 201:
Hứa Đôn kinh hãi: "Đây là muốn giành người với Diêm Vương sao? Vậy chính là tự mình tìm đường xuống địa ngục đó."
Trần Tinh Nguyên lắc đầu: "Tớ lại cảm thấy không giống."
Ngọc Bạch Y ủy khuất mà vẽ xoắn ốc: "Tớ còn chưa được gặp quỷ bao giờ."
Tô Y Y nhịn không được phản bác: "Không phải cậu đã gặp quỷ sai của chị tớ rồi à2"
Ngọc Bạch Y bru bĩu môi: "Có thể giống với quỷ sai được sao? Quỷ nhà sao có thể thơm bằng quỷ hoang dã?
Phó Diệp lập tức kéo mọi người quay lại chủ đề chính: "Máy người chúng ta đều không đi, Diêm Vương lại càng không thể đi, nếu Bách Tinh Thần lại không đi, vậy cũng chỉ có thể mang theo Đào Yêu đi."
Cho nên nói Bách Tinh Thần chỉ đơn giản là người bất đắc dĩ phải làm.
Mọi người nhìn Đào Yêu đang venh chân ngồi trên sô pha gặm pho mát: "...”
Đào Yêu vừa nhai pho mát, vừa dùng ánh mắt lạnh như băng mà liếc từng người mội.
Biểu cảm này thật sự diễn ra được khí thế của Diêm Vương, nhưng Đào Yêu chỉ là một đứa bé ba tuổi, cho dù có hung ác đến mấy thì cũng chỉ là một con cún con hung dữ mà thôi.
"Nhìn cái gì mà nhìn?"
Tô Y Y còn dùng ánh mắt đáng yêu nhìn Đào Yêu, sau đó cười tum tim mà trả lời: "Irông cậu cũng đẹp đó chứ -"
Đào Yêu: "..."
Nếu người khác đối xử tàn ác với cậu một chút, cậu sẽ đối xử với họ y hệt vậy, nhưng nếu người khác đối xử với cậu thân thiện một chút, ngược lại cậu sẽ cảm thấy ngượng ngùng, vặn vặn mông nhỏ, chỉ để lại cho người phía sau một bóng lưng chắc nịch.
Tần Giản bỗng nhiên tưởng tượng ra cảnh Tô Vân Thiều mang theo Đào Yêu di tới góc tình yêu: "Van Thiều mang theo Đào Yêu tới đó, đoán chừng lệ quỷ kia đến cả một câu cũng không thèm nói, sẽ điên đến mức muốn đánh luôn Vân Thiều."
Trước mặt người quen Đào Yêu sẽ bộc lộ hết bản tính kiêu ngạo của mình, nhưng nếu ở trước mặt những người lạ cậu sẽ là một đứa bé ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Một đứa bé dễ thương như thế nếu quỳ gối trước mặt Vân Thiều rồi lầy nhẫn kim cương ra lừa gạt con quỷ kia thì...
Tắt cả mọi người rùng mình một cái, bức tranh đẹp như thế thật sự không một ai dám nhìn!
"Tớ cảm thấy.."Hứa Đôn che miệng, dùng âm lượng siêu nhỏ mà nói:"Nếu thật làm đến bước kia, khẳng định Diêm Vương sẽ nhảy ra."
Ngọc Bạch Y vừa muốn đóng giả làm bạn trai của Tô Vân Thiều để dẫn dụ lệ quỷ liền được Diêm Vương tặng cho một cái nhìn chết chóc, nếu còn quỳ một gối xuống đất đeo cả nhẫn kim cương... Ha ha, e rằng sẽ được tặng ngay một chuyến du lịch đi tham quan mười tám tầng địa ngục nhỉ?
"Vì sao chứ?" Đào Yêu không hiểu nên nhăn mặt hỏi lại mọi người: "Sao Tô Vân Thiều lại không thể mang tôi đi2"
Mọi người: Bởi vì sẽ phạm pháp đói
Bọn họ vốn không muốn để cho trẻ con nghe được những thứ không hay này, nhưng ngẫm lại suy cho cùng cậu chỉ là một cây dao yeu khong co chut van hoa lẫn kiến thức nào, sợ Đào Yêu một ngày nào đó sẽ bị những cô gái hư hỏng lừa gạt, nên không thể không phổ cập trước cho cậu những kiến thức dự phòng.
Trong lúc tất cả những người ở biệt thự đang vội vàng phổ cập kiến thức cho Đào Yêu, thì Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần đã sắp đi đến góc tình yêu.
Bách Tỉnh Thần đã được mở mắt Âm Dương tạm thời, suốt quãng đường đi đều không phát hiện ra thứ gì đặc biệt.
Ngay cả cậu cũng không xác định được có phải lệ quỷ đang nắp ở một góc nào đó nhìn lén hay không, nên đành phải dựa theo kế hoạch đã thương lượng trước đó mà làm.
Dù chỉ giả làm tình nhân, cậu cũng không thể chạy đi mua một chiếc nhẫn kim cương mà cầu hôn thật, nếu làm như vậy Diêm Vương sẽ dùng ánh mắt chết chóc kia mà giết chết cậu mát.
Cho nên ngoại trừ mua một cặp nhẫn đôi thì những thứ khác hoàn toàn bình thường.
Sau khi đến bên vách đá, Bách Tinh Thần xoay lưng lại, móc từ trong túi ra một hộp nhẫn, quỳ một gối xuống đất, nói ra kịch bản đã chuẩn bị tốt từ trước.
"Vân Thiều, người ta đều nói những cặp tình nhân đến góc tình yêu sẽ vĩnh viễn ở bên nhau, chúng ta đều là những người chưa trưởng thành, không có nang lwc qua lon, to cung khong thể nào hứa với cậu những lời hứa hẹn viễn vông. Nếu tớ như vậy mà cậu cũng nguyện y làm bạn gái của tớ, vậy thì cậu hãy nhận lấy nhẫn của tớ đi."
Cũng may trí nhớ của Bách Tinh Thần rất tốt mới có thể nhớ được những lời thoại buồn nôn mà bọn Tần Giản viết ra để kết hợp với tình huống thực tế...
Hơn nữa còn nhờ vào công lao dạy dỗ của Ngọc Bạch Y, ngay lúc sát giờ đã truyền thụ kỹ thuật diễn xuất cho cậu, để cậu có thể diễn ra hình ra dáng.
Tô Vân Thiều khom người nhận lầy hộp nhẫn, một tay đỡ lấy cánh tay của Bách Tinh Thần: "Cậu đứng lên trước đi." Bách Tinh Thần kinh ngạc nói: " Cậu đồng ý rồi sao?"
Bởi vì có người anh em là Tần Giản luôn thích troll người khác, bởi vậy Bách Tinh Thần thường xuyên lộ ra vẻ mặt bát đắc dĩ. Lần đầu tiên Tô Vân Thiều nhìn thấy vẻ mặt này của cậu ta, không chỉ cảm thấy vui mừng mà còn cảm thấy sững sờ.
"Vân Thiều, cậu thật sự đồng ý rồi sao?" Bách Tinh Thần dường như sợ ai đó không nghe tháy, liền cao giọng nhắc lại một lan nữa.
Tô Vân Thiều gật đầu, diễn y hệt lời thoại viết trong kịch bản: "Cả hai chúng ta đều là những người chưa trưởng thành, cho nên..." Cô liền lầy nhẫn kim cương ra.
Sao lệ quỷ vẫn còn chưa xuất hiện vậy?
Tuy nét mặt của Bách Tinh Thần đều tràn ngập vẻ vui mừng nhưng thật ra trong lòng cậu đang không ngừng gào thét. Nếu lệ quỷ còn không chịu xuất hiện, thì cậu thật sự không diễn nồi nữa rồi!
Diêm Vương đang quan sát ở phía xa xa cũng sốt ruột không kém, anh ta không thể trơ mắt nhìn người mình yêu đeo nhẫn cầu hôn của người khác, cho dù đó chỉ là diễn kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận