Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 813:

Chương 813:Chương 813:
Chuong 813:
Bách Hiểu Thử là một con hamster cực kỳ keo kiệt, cho nên không có chuyện anh ta sẽ nhịn nhục không đánh trả sau khi vừa bị người ta đuổi giết suốt mấy con phố như vậy đâu!
Những người tới tìm kẻ buôn tình báo để mua tin tức về ai đó, một là họ muốn tìm người, hai là họ muốn trả thù.
Bách Hiểu Thử tin chắc Tô Vân Thiều là trường hợp sau, cho nên anh ta vô cùng sẵn lòng giúp đỡ hết sức có thể.
Tô Vân Thiều không từ chối, cô cầm lấy và nhìn thử.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi mà Bách Hiểu Thử đã tra được không ít tin tức, chủ yếu chia làm hai phần, mà ranh giới giữa chúng là cột mốc lúc Cố Trạch mười sáu tuổi.
Trước mười sáu tuổi, Cố Trạch là một cậu bé thẹn thùng hay cười, thành tích học tập thuộc hàng khá giỏi, tính cách hơi hướng nội và dễ xấu hổ, cho nên rất được lòng các đàn chị. Mỗi khi nhận được thư tình của các bạn nữ khác, Cố Trạch sẽ đỏ mặt từ chối, tóm lại rất lễ phép.
Cũng vì có tính cách nghiêm túc như thế nên các đàn em và đàn chị lại càng thích ghẹo cậu ta.
Nhưng vào năm mười sáu tuổi, Có Trạch đang đi du lịch cùng với gia đình thì lại gặp phải tai nạn xe co trên đường đến sân bay, ba của cậu ta chết ngay tại chỗ, mẹ thì trở thành người thực vật, bản thân Cố Trạch tuy còn sống nhưng lại phải ngồi xe lăn.
Tập đoàn Có thị đột ngột mắt đi người cầm quyền, nhân viên nội bộ vì tranh giành quyền lực mà choảng nhau đến vỡ đầu chảy máu. Tình hình rối ren đó kéo dài một thời gian, đa phần mọi người đều không muốn để một cậu nhóc còn chưa đủ lông đủ cánh vào kế thừa công ty.
Nhưng không bao lâu sau, một chuyện khiến người ta sửng sốt đã xảy ra.
Cố Trạch mười sáu tuổi - người vốn còn đang học cấp ba - lại đột nhiên nhảy lớp hoàn thành chuong trinh hoc,ke do lai lay được bằng tốt nghiệp từ đại học có danh tiếng, cuối cùng gấp rút tiến vào tập đoàn Cố thị và ngồi lên vị trí tổng giám đốc. Tiếp theo, cậu ta nhanh chóng xử lý những tên đầu sỏ đã làm loạn trong công ty trở thành Cố tổng với tác phong dứt khoát trong mắt người ngoài.
Cho dù Cố Trạch phải ngồi trên xe lăn, là người tàn tật trong mắt của người khác thì cũng không còn ai dám xem thường cậu ta nữa.
Tô Vân Thiều lấy hết ảnh chụp để chung ra một chỗ rồi bắt đầu xem.
Cho dù xem bắt kỳ tắm ảnh nào của Cố Trạch trước lúc mười sáu tuổi thì đều có thể nhìn ra được cậu ta có tướng chết yêu, nếu mau chốt nằm ở vụ tai nạn xe cộ năm đó thì chuyện này cũng có thể giải thích được.
Nhưng từ xưa tới nay, Tập đoàn Cố thị luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp với các môn phái trong Huyền môn mà, vì sao không có ai nhìn ra Cố Trạch có tướng chết yêu vậy nhỉ?
Chỉ cần có một người nhắc nhở ba mẹ của Cố Trạch không nên ra đường vào ngày hôm đó thì cả hai sẽ không người chết kẻ hôn mê, và một cậu bé vị thành niên như Cố Trạch cũng không cần phải gánh vác trách nhiệm nặng nề của Tập đoàn Cố thị như vậy.
Hơn nữa, cho dù không có ai nhắc nhở thì với mối quan hệ giữa gia đình của Cố Trạch và Huyền môn thì chẳng lẽ họ không có nỗi một ít bùa bình an hay trận bàn hộ mệnh gì uv?
"Vụ tai nạn xe cộ này..." Tô Vân Thiều chỉ vào màn hình: "Có tin tức nào cụ thê hơn không?"
"Tôi có thể cho người điều tra thử." Bách Hiểu Thử vừa dùng điện thoại gửi tin tức ra ngoài vừa hỏi: "Cô thấy có gì đó không ổn à?"
Tô Vân Thiều chọn ra hai tắm ảnh có phong cách hoàn toàn khác nhau, một tắm là Cố Trạch mười sáu tuổi đang đỏ bừng mặt vì được đàn chị tỏ tình, một tắm khác là góc nghiêng lạnh lùng của Co Trạch mặc trên người một bộ âu phục ba mảnh, đang ngồi trên xe lăn và được người khác đẩy vào tòa nhà của Cố thị.
"Mất đi ba mẹ cùng một lúc đúng là cú sốc lớn, nhưng nó đủ làm một người thay đổi nhiều như thế sao?"
Nếu nói ý kiến của cô là một phỏng đoán có phần chủ quan, vậy thì các quỷ sai và mấy nhóc yêu quái hoàn toàn không biết chuyện này, cho nên ý kiến của họ khách quan hơn hẳn.
Vân Tiêu: "Không giống cùng một người gì cả."
Vân Đình: "Co thật là một người không vậy?"
Nguyễn Mai: "Đúng là bây giờ có rộ lên cái trào lưu ăn diện theo nhiều phong cách khác nhau thật, nhưng sự lạnh lùng và khí thế như người bề trên của người này hoàn toàn không giống một thiếu niên mười sáu tuổi chút nào."
Thiện Nhi: "Liệu có giống trường hợp của em và chị Ngạc Nhi không ạ?”
Ngạc Nhi: "Nếu vậy thì có thể giải thích được vì sao phong cách và khí thế của người này lại thay đổi nhiều như thế, nhưng còn năng lực thì sao, chẳng lẽ cái này cũng thay đổi được ư?"
Đúng là hành vi của người đa nhân cách sẽ khác nhau theo từng nhân cách, nhưng cái nhìn, kiến thức và ký ức của họ đều giống nhau hết.
Một học sinh cấp ba mỗi ngày đều cắm đầu vào việc học thì lấy đâu ra kiến thức về thương mại cũng như kiến thức về kinh doanh để quản lý một tập đoàn lớn như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận