Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 679:

Chương 679:Chương 679:
Chuong 679:
Lạc Tầm Lục bật cười lớn: "Làm sao có thể chứ? Hằng Thuật sư thúc đã nói trước đó rồi, đội trưởng Cao hành động nhanh quá thôi, nếu không thì Hằng Thuật sư thúc cũng đã gửi thư mời cho chị Vân Thiều rồi. Sư thúc cả đời thích nghiên cứu trận pháp, không giống với những người khác, chuyên quyền và xây dựng các mối quan hệ. Ông ấy chỉ nhìn vào tài năng, cho nên là người công bằng nhất đó."
Người tài xế cũng nói: "Hằng Thuật sư thúc và đội trưởng Cao đều bằng lòng gửi thư mời cho đạo hữu, chứng minh đạo hữu quả thực là người có tài. Người có năng lực đến cuối cùng dành được chiến thắng thì sao có thể coi là gian lận được? Đó là nhờ vào thực lực của cô, mọi người ai cũng sẽ đồng tình thôi."
"Đúng vậy, đúng vậy." Lạc Tầm Lục gật đầu như giã gạo,"Chín vị giám khảo đều cầm thư mời trong tay, nếu những người nhận được thư mời không nổi bật trong vòng bán kết và chung kết, thì chẳng khác nào họ đang gian lận rồi, mà cơ chế gửi thư mời này cũng đã bị bãi bỏ từ lâu."
Nhìn thấy phản ứng của họ, Tô Vân Thiều cảm thấy rằng nếu cuối cùng cô giành được chiến thắng, sẽ không có quá nhiều điều tiếng hay tin đồn cô hối lộ ban giám khảo để gian lận đâu nhỉ. "Chị Van Thiều, phái Thanh Sơn chúng em có rất nhiều đệ tử, trên núi không có đủ phòng cho thí sinh ở, cho nên chúng em đã sắp xếp cho mọi người ở khách sạn dưới chân núi, cũng tiện cho mọi người gặp mặt và giao lưu với nhau. Vì chị có được thư mời nên sẽ ở trong một căn phòng tốt hơn những thí sinh khác một chút.”
Lạc Tam Lục cho Tô Vân Thiều xem rất nhiều bức ảnh về các căn phòng khác nhau còn trống trong khách sạn nọ đã được lưu sẵn trên di động của cô ấy,"Chị Vân Thiều, chị thích phòng có cửa số sát đất hay phòng có ban công hơn? Các nhân em thấy chị nên chọn phòng có ban công hơn. Chị có thể nhìn thấy những ngọn đồi xanh tươi của môn phái chúng em, phong cảnh nhất định sẽ rất tuyệt!"
Ngoài yêu cầu sạch sẽ ra thì Tô Vân Thiều không còn yêu cầu thứ hai nào khác, vì vậy cô cũng nghe theo lời đề nghị của Lạc Tầm Lục: "Vậy chị chọn căn phòng này vậy."
Sau khi chọn được phòng, Lạc Tầm Lục bắt đầu nói về những lưu ý khi tham gia vòng bán kết, chẳng hạn như những gì có thể và không thể mang theo, v. v...
"Bùa chú trận bàn hay bảo khí hộ mạng đều được phép mang theo, vì phòng ngừa thí sinh sẽ liên hệ với bên ngoài để gian lận, cho nên chúng em không cho phép mang di động hay các thiết bị liên lạc, chị có thể tìm người lập thành các nhóm với nhau, nhưng không được liên lạc với người bên ngoài để nhờ giúp đỡ. Ban giám khảo sẽ quan sát năng lực của từng thí sinh."
Mặc dù khả năng kết bạn của các thí sinh cũng là một loại năng lực của bản thân họ, nhưng rõ ràng cuộc thi này dựa trên năng lực của từng người sau khi đã loại bỏ tất cả các yếu tố từ bên ngoài.
Nếu không phải sợ các thí sinh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sợ sẽ gây ra tổn thất cho Huyền môn, thì thí sinh cũng không được mang theo tất cả những món bảo vật cứu mạng kia.
Trên đường đi, Tô Vân Thiều đã năm được toàn bộ hành trình thi đấu dưới sự mô tả của Lạc Tầm Lục, tới khách sạn, cô làm thủ tục nhan phong xong thi Lac Tam Luc đã mở cửa so phòng giúp cô cho thoáng, cô ấy cũng giúp cô kiểm tra điện nước và một số nhu yếu phẩm có sẵn trong phòng, thông báo những vật dụng cần được mang tới, ... Sau khi làm xong mọi chuyện, cô ấy cũng rời đi. Quả là một cô bé cần thận và chu đáo.
Chỉ cần nhìn vào sự tinh tế của cô ấy, thật khó nhận ra cô bé này mới chỉ mười sáu tuổi.
Tô Vân Thiều đã xem tướng mặt của Lạc Tầm Lục, phát hiện cha mẹ của cô gái nhỏ đều đã qua đời, hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, dưới cô ấy còn có một đứa em trai, những đứa trẻ nhà nghèo đều luôn phải trưởng thành sớm, cô ấy bị hiện thực nghiệt ngã buộc phải nhạy cảm và chu đáo hơn những đứa trẻ bình thường.
Từ tướng mặt của Lạc Tầm Lục cho thấy cô ấy còn có một đứa em trai nữa, nhưng chính miệng cô ấy lại nói do cha mẹ mình hưởng ứng chính sách một con của quốc gia nên không sinh thêm em trai hay em gái nào cả.
Nhưng mà cô có thể nhìn tướng mặt mà đoán ra, thì không có lý nào cả phái Thanh Sơn không ai phát hiện ra, hay là trong đó còn an chứa bí mật nào khác?
Tô Vân Thiều không muốn khám phá quá khứ và đời tư của một cô gái nhỏ mà cô chỉ tình cờ gặp gỡ, nên cô cũng không suy nghĩ gì nữa.
Không còn người ngoài trong phòng, cô đã có thể ngồi thiền để giảm bớt sự mệt mỏi về thể chất do những chuyến di chuyển liên tiếp bằng ô tô và máy bay rồi.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, sự mệt mỏi trong cơ thể cô đã biến mắt, nhưng dạ dày thì bắt đầu kêu la đòi ăn không ngừng.
Theo lời giới thiệu của Lạc Tầm Lục, sau khi ra khỏi khách sạn, Tô Vân Thiều rẽ trái và đi thêm ba trăm mét, cô đến một cửa hàng bán bánh bao thịt lợn và bánh bao thịt cừu nỗi tiếng trong vùng.
Thật trùng hợp, vừa bước vào, cô đã thấy Quách Uyễn Thanh và Phương Hữu Đức cũng ở đây, thậm chí họ còn ngồi ăn đối diện nhau.
Vị trí ngồi của Quách Uyễển Thanh có thể nhìn thấy rõ ràng mọi khách hàng bước vào cửa, vì vậy vừa nhìn thấy Tô Vân Thiều, cô ấy đã lập tức giơ tay ra hiệu và chào hỏi: "Tô đạo hữu đến rồi à, chúng tôi còn đang tự hỏi nhau xem không biết cô có bỏ lỡ trận đấu bán kết vào ngày mai không, quả đúng là vừa nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo tới ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận