Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 703:

Chương 703:Chương 703:
Chuong 703:
Cuối cùng vẫn là Viên Thuần đại sư của chùa Viễn Sơn dùng bảy bảy bốn mươi chín bùa sắm sét tạo thành bùa trận siêu độ.
Mấy thiếu niên mười mấy hai mươi mấy tuổi gặp phải huyết thi ngàn năm với thực lực gần như gấp đôi mà còn có thể chạy thoát, nghe có buồn cười không?
Chỉ là Hằng Thuật và Cao Nhiên trong lòng đều có chút lo lắng khi phát hiện những người khác có chút xem thường, đó là bởi vì thế giới này rõ ràng đã xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn mà những người này còn hoàn toàn không biết gì về điều đó.
Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy vô cùng may mắn vì năm nay đã đổi lại địa điểm của vòng bán kết, cũng để Tô Vân Thiều dạy cho mấy vị giám khảo mắt cao hơn đầu này một bài học.
Ở nghĩa trang bên này, Phương Hữu Đức và Phùng Thành phát hiện xa xa có mấy người đi tới, nên cũng không nói tiếp nữa.
Trong các vị giám khảo còn có chưởng môn phái Ngự Quỷ bọn họ, nếu còn cãi cọ ầm ï trước mặt nhiều người như vậy thì đúng là vứt hết mặt mũi của chưởng môn.
Bọn họ ngừng tranh cãi, mấy người Tô Vân Thiều đã đi tới.
Tuệ Tâm: "Phương đạo hữu và Phùng đạo hữu sao lại ở đây vậy? Phùng Thành: "Quỷ sai của tôi nói, nơi này chỉ có những ngôi mộ thôi, không hề có thi thể."
Phương Hữu Đức: "Nghĩa trang này có hàng ngàn ngôi mộ nhỏ, quỷ sai của tôi và sư đệ không thể kiểm tra hết được, Tô đạo hữu, hay là để quỷ sai của cô ra hỗ trợ đi."
"Được, nhưng tôi chỉ mang theo một quỷ sai mà thôi." Ngay khi Tô Vân Thiều vừa đồng ý, Nguyễn Mai đã chui ra khỏi vòng tay.
Phương Hữu Đức: "..."
Phùng Thành: "...”
Cô cũng có thể ngự quỷ mà, không thể thu thêm mắy con được sao?!
Thấy biểu tình không nói nên lời trên mặt hai người đó, Tô Van Thiều áy náy,"Ngày thường tôi còn phải đi học, không có thời gian đi thu phục quỷ sai."
Lúc này, tất cả mọi người kinh ngạc: "Cô còn đi học hả2?"
"Tôi mới mười bảy tuổi, vẫn còn trong độ tuổi học cấp ba, không phải nên đi học sao?"
Những người có mặt ở đây, khán giả theo dõi và ban giám khảo đều không biết nên nói gì.
Tuổi vị thành niên thì đúng là nên đi học, nhưng mà cô ấy có thể nhận được thư mời vào thẳng vòng bán kết đủ để thấy thực lực cỡ nào, còn muốn học gì nữa chứ? Dùng thời gian để đi học không bằng tranh thủ học thêm kiến thức về Huyền môn chẳng phải tốt hơn sao?
Kỳ Hồng Liên vô cùng đau lòng: "Cái tên tán tu ngu xuan nào đã dạy thế? Mười bảy tuổi vừa phải đi học vừa phải học bùa chú, trận pháp, ngự quỷ, mà còn có thực lực như vậy, nếu mà được cẩn thận dạy dỗ bên người từ nhỏ thì không biết còn sẽ thành cái dạng gì nữa đây!"
Lời này khiến phần lớn giám khảo đều tán thành.
Huyền môn quá mức thâm thúy bí ẩn, rất nhiều người học cả đời cũng chỉ mới hiểu được một chút, kết quả người này còn bị kéo đi học.
Kỳ Hồng Liên hít sâu vài hơi mới nhịn xuống xúc động muốn gõ nổ đầu chó của sư phụ Tô Vân Thiều, tay cầm quạt tròn phất phất phát ra tiếng cót két,"Đội trưởng Cao à, tôi muốn gặp vị sư phụ tán tu khiến đồ đệ dành ra thời gian đi học này!"
Cao Nhiên nào dám giới thiệu Diêm Vương cho bà ấy chứ? Cười mia nói: "Tôi cũng chưa từng gặp qua sư phụ của Vân Thiều, hay là cô tự đi hỏi cô ấy xem?"
"Tự đi thì tự đi!" Kỳ Hồng Liên tức giận đến mức muốn vỗ bàn,"Tôi nhất định phải gặp mặt hỏi đối phương rốt cuộc đã dạy đồ đệ như thế nào, không dạy được thì giao cho tôi để tôi dạy miễn phí chol” Cao Nhiên: "..."
Đại sư Viên Chân chủ trì của chùa Viễn Sơn vẫn im lặng nãy giờ lien niệm Phật: "Kỳ môn chủ bình tĩnh một chút chớ vội nóng nảy, chúng tôi mặc dù không biết vị sư phụ kia của tiểu hữu này là ai, nhưng tiểu hữu đã mở Phật nhãn rồi, một thân công đức vừa tu Đạo vừa tu Phật, vẫn nên để mặc cho cô ấy tự do phát triển sẽ tốt hơn, bần đạo nói có đúng không?”
Ý tứ của Viên Chân đại sư rất khéo léo, nói thẳng ra thì chính là: Nếu mà cô cảm thấy mình có năng lực vừa truyền Đạo vừa dạy Phật vậy thì trực tiếp cướp đồ đệ luôn đi.
Kỳ Hồng Liên không còn gì để nói, Hồng Liên môn của bà ấy đều là nam thanh nữ tú, bà ấy không dạy những kiến thức của Phật giáo được.
Hằng Bình nhướng mày ngạc nhiên: "Vị tiểu hữu này lĩnh hội cũng thật nhiều nha".
Bùa chú thì ở trên cả Đông Kiến Bạch, về trận pháp thì được Hằng Thuật tán dương, đã học qua ngự quỷ, Phật môn khó mở nhất là Phật nhãn thì cũng có, còn có yêu quái làm bạn...
Chín vị giám khảo ở đây theo thứ tự là Hằng Thuật, Hằng Bình chưởng môn của phái thanh Sơn, môn chủ Kỳ Hồng Liên của Hồng Liên môn, môn chủ Đông Nguyên của Phù Lục môn, đội trưởng Cao Nhiên của đội đặc biệt, Viên Chân chu tri cua chua Vien Son, chưởng môn Du Hướng Hòa của phái Ngự Quỷ, tán tu Đặng Hán và cuối cùng là Cố Trạch, tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị kiêm nhà tài trợ của đại hội Huyền Môn.
Tính toán như vậy, chẳng phải phần lớn đã học qua hết rồi sao?
Cố Trạch ngồi trên xe lăn che miệng ho khan vài tiếng, ra vẻ thở dài một cách hợp tình hợp lí: "Cố thị nhiều năm qua vẫn luôn tài trợ cho Huyền môn, không ngờ lại bỏ sót một viên minh châu.”
Nghĩa trang bên này, bởi vì không thể đào hết toàn bộ những ngôi mộ ở đây ra để nhìn xem, chỉ có thể dựa vào nhóm quỷ sai chui vào từng ngôi mộ đề kiểm tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận