Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 353:

Chương 353:Chương 353:
Chuong 353:
Làm cho cô ấy càng thấy ghê tởm chính là, cô ấy và Tư Đồ Viễn đã ở bên nhau năm năm rồi.
Người ngoài không biết bọn họ yêu nhau, nhưng người nhà Tư Đồ Viễn đều biết cả, bao gồm cả Tư Đồ Vọng.
Trong tình huống anh ta biết mình có thể tráo linh hồn đổi thân thể, anh ta có thể tiếp nhận toàn bộ tài sản thuộc quyền sở hữu của Tư Đồ Viễn, có phải sẽ tiếp nhận luôn người bạn gái này là cô ay hay không?
Tưởng tượng một chút đến viễn cảnh đen tối sau này, Tư Đồ Vọng sẽ ở trong hình dáng người đàn ông mà cô ấy yêu nhát, mỗi ngày cùng cô ay hôn môi, ngủ bên cạnh cô ấy, Trịnh Sơ Nhu ghê tởm đến mức buôn nôn, mà đúng là cô ấy nôn ra thật.
"Oạẹ."
Tư Đồ Viễn không để ý đến chuyện gì khác, hoang mang, bối rối lấy thùng rác và nước súc miệng để chăm sóc cho người vợ đang không khỏe của mình.
Chờ Trịnh Sơ Nhu súc miệng xong, ăn thêm mấy miếng mơ chua, Tô Vân Thiều tiếp tục nói: "Ngoại trừ những gì vừa nói, nguyên nhân quan trọng nhất là, tam thẻ gỗ kia chưa được hoàn thành.”
Chỉ dựa vào hai tắm thẻ gỗ được làm từ gỗ hoe trăm năm, mà anh ta muốn hoàn thành cả một công trình lớn như tráo đổi linh hồn sao?
Làm gì có chuyện đơn giản như vậy?
Để tiến hành các bước trao đổi linh hồn, trước tiên phải rút linh hồn của cả hai người ra khỏi cơ thể, sau đó lại tiến hành hai lần đoạt xác riêng biệt.
Người có tu vi nếu muốn làm thuật đoạt xá, còn phải tìm đủ loại cơ hội và cách thức, nói chi đến hai người không hề có chút tu vi nào, làm sao có thể thuận lợi mà hoàn thành việc đoạt xá chứ?
Càng đừng nói tới chỉ dựa vào công cụ như hai tắm thẻ gỗ đơn sơ như vậy. Bởi vậy, đây chỉ là một lần thí nghiệm, còn là thí nghiệm không thành công.
Nếu Tư Đồ Viễn thật sự chạm vào tắm thẻ gỗ này, kết quả xấu nhất chính là bị lấy mạng đổi mạng, hay nói cụ thể hơn một chút — anh ta sẽ bị kéo đi gánh tội thay.
Đây là lý do tại sao Tư Đồ Vọng vừa muốn đưa thẻ gỗ tráo đổi linh hồn mà con đưa thêm cả vòng tay mượn vận may cho Tư Đồ Viễn, nguyên nhân thực sự chính là - nếu không thể tráo đổi linh hồn, vậy thì vẫn có thể đoạt vận may!
Nghe xong lời giải thích của Tô Vân Thiều, cả người Trịnh Sơ Nhu cảm thấy thoải mái hẳn, lập tức không nôn ra nữa. Tư Đồ Viễn:?2?
Còn có thể chữa nôn nghén bằng cách như vậy được a?1
Trịnh Sơ Nhu hoàn toàn không biết ông chồng ngốc của mình nghĩ gì, vui vẻ đến mức run cả chân: "Chị gái nhỏ đại sư, em vừa phá huỷ vòng tay thì Tư Đồ Vọng lập tức nhận báo ứng, lần này thẻ gỗ bị phá huỷ, anh ta có nhận lại quả báo gì không?”
Tô Vân Thiều: "Có."
Lúc đầu Tư Đồ Viễn nghe được thì hơi giật mình, nhưng sau đó vẻ mặt của anh ta dần bình tĩnh lại, giống như người sắp gặp báo ứng không phải là người anh họ sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, từ nhỏ đã thân thiết với anh ta, đủ có thể thấy anh ta đã thất vọng hoàn toàn rồi.
Thấy vậy, Trịnh Sơ Nhu mới thật sự yên tâm,"Tư Đồ Vọng phải chịu báo ứng nên sống không vui, nhưng tôi thì rất mừng đáy!"
Khoé miệng của Tư Đồ Viễn giật giật như muốn nói gì, nhưng nghĩ kĩ lại anh ta vẫn lựa chọn im miệng.
Cha mẹ anh ta tức giận đến mức suýt ngất, cho nên có cô ấy ngầm gọi thẳng tên của người lớn cũng chẳng có gì ghê gớm cả, nhưng anh ta cũng không hy vọng đứa nhỏ sau này sinh ra sẽ không lễ phép giống mẹ của nó.
Tô Vân Thiều: "Các đồ vật của Huyền môn phải được tiêu huỷ bằng cách của Huyền môn, nếu chỉ dùng ngọn lửa thường để tiêu huỷ tắm thẻ gỗ, sẽ chẳng gây ảnh hưởng gì đến Tư Đồ Vọng được, đây cũng là điều khiến anh ta tự tin mà đưa chiếc vòng tay tới. Nhưng bây giờ cùng lúc chịu đựng sự phản phệ của cả vòng tay và thẻ gỗ, Tư Đồ Vọng sẽ chịu ảnh hưởng không nhỏ."
Còn cụ thể Tư Đồ Vọng sẽ ra sao, thời gian sẽ chứng minh tất cả, Tư Đồ Viễn và Trịnh Sơ Nhu cũng không buồn hỏi tiếp làm gì.
So với một tên không chịu ngồi yên như Tư Đồ Vọng, Trịnh Sơ Nhu càng để ý tới Vương Thúy Hoa hơn,"Chị gái nhỏ đại sư, Vương Thúy Hoa đã làm ra thứ đồ độc ác kia để làm hại chồng tôi nhiều năm như vậy, không phải nên trực tiếp nhận lấy báo ứng sao?"
Tư Đồ Vọng là người thu lợi trực tiếp từ việc mượn vận may của Tư Đồ Viễn khiến số phận anh ta trở nên tốt đẹp hơn, công ty làm ăn phát đạt, kiếm được nhiều lợi nhuận, mua được nhà được xe, nhưng vợ chồng Vương Thúy Hoa cũng gián tiếp nhận được lợi ích mà.
Nếu hai người bọn họ không phải chịu báo ứng, Trịnh Sơ Nhu chỉ có thể than thở ông trời bất công, để kẻ tiêu nhân tuỳ ý làm điều sằng bậy.
Tô Vân Thiều: "Nhìn gần để nói, thì Vương Thúy Hoa vì yêu con trai nên mới mượn vận may của người khác, nay Tư Đồ Vọng phải chịu đồng thời hai bên phản phe, trong lòng bà ta cũng không được yên. Nhìn xa hơn để nói, sau khi Vương Thúy Hoa chết rồi tới địa phủ, những hành động lúc còn sống đều sẽ bị đem ra xét xử, không thể trốn thoát được."
"Cho dù Vương Thúy Hoa sau khi chết xuống địa ngục phải chịu tất cả đau khổ, nhưng lúc còn sống bà ta cũng đã sung sướng biết bao năm như vậy mà?" Trịnh Sơ Nhu không hiểu vì sao báo ứng không xuất hiện khi người ta còn ở nhân thế, mà cứ nhất định phải chờ sau khi chết tới địa phủ rồi mới xuất hiện.
Đây là quy tắc được Thiên Đạo ban xuống và vận hành trong hàng ngàn năm, hàng vạn năm, không thay đổi cũng là có lý do riêng của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận