Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 739:

Chương 739:Chương 739:
Chuong 739:
Chi con cach khoang nua ngon tay nữa thôi là đánh trúng mu bàn chân của người dân kia rồi.
Đánh xuống nền đất cứng cáp đã có thể để lại một cái hố to như vậy, lỡ như đánh vào mu bàn chân thì chẳng phải là mắt luôn cả bàn chân rồi sao? Phù...
Không khí ngay lập tức trở nên yên tĩnh, đám người dân trong thôn bị sét đánh dọa sợ đến mức im bặt, ngay cả tiếng thở hen he cũng có thể nghe được rõ môn một, hơn nữa còn có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng nuốt nước bọt của ai đó nữa.
Mãi đến khi máu nóng trên đầu hạ xuống, bọn họ mới nhớ tới lai lich của mấy người này. Mấy người này đều là người trong Huyền môn, có thể hô mưa gọi gió đói
"A Di Đà Phật.”
Tuệ Tâm mặc áo cà sa, vừa nói tiếng Phạn vừa đi tới. Anh ấy đã một mình đứng chắn giữa trưởng thôn, phe ủng hộ và những người dân phe chống đối, khuôn mặt tràn đầy sự bao dung và từ bi "eu là hàng xóm lâu năm với nhau, mọi người có chuyện gì thì từ từ nói chuyện, không cần phải nóng giận như thế."
Đám người dân trong thôn nhìn nhau, họ không lườm nhau nữa mà cúi đầu, rũ mắt nhìn cái hố do sét đánh để lại rồi càng yên lặng hơn, không dám ho he một câu nào, sợ bị mang ra ngoài giết gà dọa khỉ, làm gương cho người khác mắt.
Trưởng thôn gào thét đến rát cả cổ, thấy thời cơ thích hợp đã tới, ông ấy nhanh chóng khàn giọng nói: "Tôi biết mọi người lo lắng những ngày tháng sau khi giải quyết được khí độc và cổ trùng sẽ không yên ổn, nhưng mọi người cũng thấy rồi đó, thế giới bên ngoài đã tiến bộ như vậy, chẳng lẽ mọi người lại nhẫn tâm để cho bọn trẻ ở đây cả đời sao?"
"Thôn chúng ta có thể tự cung tự cấp những bộ quần áo đẹp, giày dép, son môi mà con gái trong thôn thích nhưng không có chuyển phát nhanh, mà tới thị trấn gần nhất cũng phải mất nửa ngày nên có một số thứ không thể mua được."
"Con trai trong thôn thì muốn có xe hơi, muốn được đi du lịch nhưng cả thôn chúng ta lại làm ảnh hướng tới họ, khiến họ không bao giờ có thể rời khỏi nơi này. Chúng ta đã già rồi, sắp gần đất xa trời rồi, nhưng bọn nó vẫn còn trẻ mà. Mọi người thật sự đành lòng để cho con cái của mình làm ruộng ở đây cả đời, đến cả thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào cũng không biết sao?"
Trưởng thôn không hỗ danh là trưởng thôn, có thể nhìn thấu tâm lý của người làm cha làm mẹ chỉ nghĩ tới nỗi khổ của bản thân nhưng không lại nghĩ tới nỗi khổ của con cái mình. Cho du co vai bac phu huynh ích kỷ hoặc muốn giữ con cái ở bên cạnh mình, nếu đa số mọi người đều đồng ý thì số ít bắt buộc phải theo số đông, như vậy sẽ không có rắc rồi gì nữa.
Có người dân trong thôn vẫn không yên tâm: "LO như đây không phải Cổ Thần mà chỉ là đồ giả mà cô gái kia vừa tìm được ở đâu đó để lừa chúng ta lấy thi thể của Cổ Vương thì sao?"
Tô Vân Thiều: "..." Nằm không cũng dính đạn.
"Này..." Khúc Vụ Hoa không vui: "Cổ trùng này là chúng tôi tìm thấy trong thôn, tự các người đã nói nó là Cổ Vương đời tiếp theo và các người cũng nói là phải ăn Cổ Vương đời trước thì mới có thể biến thành Cổ Vương thực thụ, sao bây giờ lại quay ra hắt nước bản lên người chúng tôi thế?"
Có người dân trong thôn thì thầm: "Ai mà biết được các người có ý đồ xấu xa gì không chứ."
Khúc Vu Hoa: !II
Tính cách này của cô ấy bạo quá.
Có một sư phụ nóng tính như Kỳ Hồng Liên nên Khúc Vu Hoa cũng không phải là một người tốt tính gì.
Vốn dĩ cô ấy còn muốn giữ hình tượng tiên nữ nhỏ bé trước mặt đồng đội, nhưng lúc này cô ấy thật sự không thể nhịn nổi sức mạnh sơ khai đang cháy hừng hừng trong cơ thể mình được nữa. "Đúng, chúng tôi có ý đồ xấu xa đấy! Tại chúng tôi ăn cơm xong không có chuyện gì làm nên mới chạy tới cái chỗ ngay cả xe cũng không đi vào được này của các người, còn giải quyết khí độc và nạn cổ giúp các người nữa. Tại chúng tôi tai điếc mắt mù nên không tới nơi nào cần sự trợ giúp hơn. Tại chúng tôi ra ngoài mà không xem lịch, không tìm được người biết đền ơn đáp nghĩa để giúp. Đúng thật là chúng tôi có ý đồ xấu xa đấy!"
Một loạt câu nói ban ra như súng liên thanh khiến nhiều người dân trong thôn đỏ mặt tía tai.
Tô Vân Thiều bị choáng váng bởi hai phong cách hoàn toàn khác nhau của Khúc Vu Hoa, một bên là tiên nữ nhỏ đáng yêu, còn một bên lại là cô gái với cái mỏ hỗn.
Cô kheu Quách Uyễn Thanh đang tỏ ra chẳng có gì quá bất ngờ, thì thầm: "Tình hình bây giờ sao rồi?"
Quách Uyen Thanh nhắn đầu cô: "Cô ấy là đệ tử của môn chủ Hồng Liên môn, vừa tài giỏi lại chăm chỉ. Hơn nữa, cô ấy còn có một chỗ dựa vững chắc như vậy, nếu muốn tìm đối tượng có điều kiện tương đương thì cũng chỉ có thể tranh thủ trong vòng bán kết và chung kết thôi. Vốn dĩ cô ấy muốn để lại ấn tượng tốt với người khác để việc tìm đối tượng dễ dàng hơn một chút, vậy mà bây giờ lại tức đến nỗi không giấu được bản chất thật nữa rồi."
Tô Vân Thiều: "..." Hóa ra Khúc đạo hữu thật sự tới để thi hoa hậu sao? Đúng là một suy nghĩ lạ đời.
Chẳng trách tại sao tới đây thi đấu mà còn mang theo nhiều quần áo, giày dép đẹp như vậy, muốn dựa theo theo sở thích của đám đàn ông mà đổi phong cách như kiểu bốc thuốc đúng bệnh sao? Quá đỉnh! Bái phục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận