Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 371:

Chương 371:Chương 371:
Chương 371:
Ba Tô giả vờ ho khan hai tiếng, ra vẻ nghiêm túc mà nói với hai cô con gái "Sức lực của con gái không lớn, về sau đừng làm mấy động tác nguy hiểm như vậy nữa."
"Ba, nguy hiểm chỗ nào chứ?" Tô Y Y không đồng ý,"Chị chính là người duy nhất trong nhà ta vẫn duy trì thói quen tập thể dục buổi sáng, cơ thể của chị thật sự rất khoẻ, hơn nữa con cũng không nặng.”
Nếu Tô Vân Thiều thật sự không cõng nổi, thì cùng lắm cô ay chỉ dựa vào người chị gái một chút, chứ không làm nũng như Vậy.
"Ba, không có việc gì đâu, con cõng được em ấy mà." Tô Van Thiều kéo ghế dựa rồi ngồi xuống, chào hỏi dì Hồng và Trác Kinh Luân cũng đang ngồi trên bàn ăn,"Dì Hồng, anh họ Trác, chào buổi sáng."
Tô Y Y cũng theo sau: "Dì Hồng, anh họ Trác, chào buổi sáng."
Người nào cần những lời chào hỏi khách sáo nhỉ?
Đương nhiên là người ngoài rồi.
Chỉ với một câu "Chào buổi sáng", đã khiến tâm trạng vừa mới tốt lên của dì Hồng bị phá hỏng, bà ta đành lịch sự khách sáo chào hỏi lại hai chị em.
Trác Kinh Luân cười nhạt, trong ánh mắt nhìn Tô Vân Thiều chỉ có một chút tò mò và đánh giá, chắc là tò mò vì thoạt nhìn cô gầy yếu như vậy, sao có thể cõng một người lớn như Tô YY xuống tầng dễ dàng thế được.
Hôm nay trong nhà có khách, bữa sáng phong phú hơn ngày thường một chút, có cả món Trung và món Tây, có rất nhiều sự lựa chọn.
Ba Tô rót cho mẹ Tô một ly sữa bò, đây là thói quen ông ấy thực hiện liên tục trong vòng gần ba mươi năm qua, cho nên ông ấy làm rất thuần thục.
Lúc này, Tô Vân Thiều phát hiện ra sự thiếu kiên nhẫn trong ánh mắt của dì Hồng mà bà ta đang cố gắng che giấu, khoé miệng cô hơi cong lên, đưa chiếc ly của mình ra,"Ba." Tô Y Y trước nay chưa từng thấy Tô Vân Thiều làm như vậy, còn chưa kịp hiểu rõ dụng ý của cô đã bắt chước theo: "Con cũng muốn, ba không thể chỉ thiên vị một mình mẹ được!"
Ba Tô: "..."
Mặt mẹ Tô đỏ bừng, bà trừng mắt trách Tô Y Y, nhưng lại không có một chút sức uy hiếp nào, ngược lại càng khiến Tô Y Y thêm ngang ngược hơn, tố cáo thẳng mặt: "Ba, mẹ trừng mắt với con, bà ấy định độc chiếm sự yêu thương của bal"
"Con im ngay! Ăn cũng không làm con im miệng được!" Mẹ Tô đỏ mặt nhét chiếc bánh sừng bò vào trong miệng Tô Y Y, rồi sau đó quay sang nhìn kẻ đầu sỏ trong việc này là Tô Van Thiều.
Tô Vân Thiều yên lặng nhét chiếc bánh sừng bò vào miệng mình, ý bảo mình đã ngậm miệng, không làm phiền tới mẹ Tô, đồng thời lấy lại chiếc ly trống không của mình về.
Không ngờ, giữa chừng ba Tô lại ngăn cản, lấy chiếc ly lại.
"Đúng vậy, mẹ các con là người phụ nữ ba đã thề phải chăm sóc cả đời, còn hai đứa con đều là con gái mà ba và mẹ con muốn chăm sóc yêu thương cả đời, sao có thể không công bằng được? Nào, để ba rót sữa cho các con."
Ba Tô đổ day chiếc ly của Tô Vân Thiều tám phần, đổ day ly của Tô YY sáu phần. "Vân Vân ăn nhiều hơn một chút, Y Y ăn ít hơn, ba đều nhớ rõ."
Tô Vân Thiều vỗ tay khen ngợi, Tô Y Y không chỉ vỗ tay tán thành mà còn nịnh bợ: "Ba của chúng con là người ba tốt nhất trên đời này!"
Ba Tô cười đến nỗi lộ hết cả những nếp nhăn ở nơi khóe mắt ra, mẹ Tô cũng cười, giả vờ giận dỗi nói: "Vớ vần linh tinh!"
Ngày thường, trên bàn cơm nhà họ Tô chỉ có mấy câu chuyện qua loa, hoặc hỏi qua một chút lịch trình trong ngày của các thành viên, chứ không khen qua khen lại như hôm nay.
Mẹ Tô bị trêu ghẹo đến nỗi không kịp nhận ra hành vi của họ sáng hôm nay rất bất thường, chỉ cảm thấy có lẽ là hai cô con gái của mình lại thân nhau hơn một chút, còn ba Tô đã phát hiện ra nên mới phối hợp với hai cô con gái của mình, nhưng chủ yếu vẫn là phối hợp với Tô Vân Thiều.
Tô Y Y từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh ba Tô, ông không cần tốn quá nhiều sức mà đã hiểu được đưa con gái này — có chút thông minh, nhưng lại kế thừa tính tình bất cần của mẹ Tô, có nhiều chỉ tiết nêu người ta không nhắc nhở cô ấy sẽ không nghĩ ra.
Chuyện hôm nay rõ ràng là do Tô Vân Thiều bày ra, chỉ là cô không nói nhiều lắm, còn có Tô Y Y ở bên phối hợp làm trò, nên trông cô có vẻ không nỗi bật lắm. Ba T6 doan rang T6 Van Thieu có khả năng đã phát hiện ra điều gì đó, ông liếc mắt nhìn qua, thấy Tô Vân Thiều đang quan sát Chu Hồng theo cách mà đương sự không dễ phát hiện ra.
Ba Tô:?
Tô Vân Thiều đã xác nhận được suy nghĩ trong lòng mình, quả nhiên dì Hồng có suy nghĩ khác với ba Tô.
Vừa rồi cô và Tô Y Y phối hợp với nhau để trêu ghẹo ba mẹ Tô, mở ra một màn vợ chồng yêu thương gia đình hoà thuận, ngoài mặt dì Hồng không tỏ vẻ gì, nhưng ngón tay giấu dưới bàn của bà ta bị bóp chặt tới sắp gãy rồi.
Điều này làm cho cô càng muốn kích thích dì Hồng hơn, khiến dì Hồng phải nóng lòng mà liên lạc với người đứng sau mình, cô muốn túm được bím tóc của bà ta, định tung một lưới dọn dẹp hết một mẻ.
Tô Vân Thiều còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để kích thích dì Hồng, thì ở bên cạnh, ba Tô đã tự quan sát ra kết quả, ông xác định mình và con gái cùng ở trên một chiến tuyến, nên quyết định mình phải ra tay trước.
Ba Tô nghiêng mặt nói với mẹ Tô: "Oản Oản, lâu lắm bạn em mới tới nhà chúng ta chơi một lần, hai ngày tới em cứ dẫn bạn mình đi chơi đi, làm hết trách nhiệm của một người chủ nhà cũng tiện vun đắp tình bạn của hai người luôn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận