Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 437:

Chương 437:Chương 437:
Chương 437:
Cao Nhiên nhanh chóng rút di động ra, vội vàng gọi một cuộc điện thoại: "Chú, chỗ cháu có một bé quốc bảo mập mạp thành tỉnh, chúng ta có nên cân nhắc mở một tổ chức chuyên xử lý giấy chứng nhận thân phận cho yêu quái không?”
Đối phương im lặng hai giây, nghiêm túc nói: "Quả thực, số lượng ít không có nghĩa là không có, chúng ta là người làm công cho nhân dân, không thể xem nhẹ lợi ích của một bộ phận nhân dân nhỏ, nếu các điều kiện được thỏa mãn thì chúng ta vẫn cần phải quan tâm.”
"Cháu cũng nghĩ như vậy." Cao Nhiên liên tục gật đầu, nhưng Tô Vân Thiều thấy trong hai con mắt của anh ta đều hiện rõ chữ "mập mạp", hiển nhiên cuộc gọi này chính con đường để anh ta có thể sờ gấu trúc nhà cô tới trọc lông thì thôi.
Chỉ một cuộc điện thoại với vài câu trao đổi, một cơ quan mới lại sắp ra đời.
Đối phương hỏi: "Chỉ có một con thôi sao?”
Cao Nhiên nhìn về phía Tô Vân Thiều, Tô Vân Thiều đánh giá đối phương có chức vị khá cao nên nói rõ tình hình thực tế: "Gấu trúc nhỏ, hồ ly trắng nhỏ, cây đào nhỏ, mỗi thứ một con."
Cao Nhiên: "..." Đối phương: "..."
Tại sao tất cả những yêu quái từ quý hiếm đến không quý hiếm đều rủ nhau chạy đến nhà em ở thế?!
Tuy bộ đặc biệt đã thành lập được hai mươi năm nhưng vẫn chưa thiết lập các quy tắc và bộ phận liên quan cho yêu quái là bởi vì yêu quái thực sự chỉ chiếm một phần rất nhỏ trên thế giới.
Bốn bộ trưởng đầu tiên của bộ đặc biệt đi du lịch khắp nơi trên đất nước cộng dồn lại trong hai mươi năm qua cũng không bằng Tô Vân Thiều cả nửa năm chưa có lấy một ngày rời nhà.
Nếu không phải điện thoại của cấp trên vẫn còn kết nối, Cao Nhiên thật sự muốn hỏi Tô Van Thiều một câu: Có phải em tự thân mang theo buff thân cận? Có thể cho anh mượn dùng được không? So gấu trúc xong anh sẽ lập tức trả lại cho em.
Tắt nhiên buff thân cận chỉ là lời nói đùa, chủ yếu là bởi vì Tô Vân Thiều đã đặt tên cho hai con vật không có linh trí là Viên Viên và Nhu Mễ, dẫn bọn nó thoát khỏi phàm thân để bước vào con đường tu luyện, vậy nên hai bọn nó tất nhiên sẽ vô cùng thân cận với Tô Vân Thiều.
Trong ba tên nhóc con chỉ có một mình Đào Yêu là không có quan hệ gì với cô, chỉ là giữa đường Tô Vân Thiều đi nghỉ dưỡng liền gặp được và mang theo về nhà.
Sau khi nghe xong nguồn gốc của ba con yêu quái, đối phương đã cúp điện thoại, có lẽ là đang bận xử lý khai thông con đường làm giấy phép chứng nhận.
Điện thoại di động của Cao Nhiên rung lên, anh cúi đầu nhìn thoáng qua nội dung tin nhắn, cuối cùng cũng bị thuyết phục.
"Vân Thiều, về sau em nên ra ngoài nhiều một chút."
Tô Vân Thieu:???
"Hay là anh dẫn em đi xem gau trúc ở vườn bách thú?" Biết đâu lại có thể gặp được một con gấu trúc thích hợp để đặt tên thì sao?
Tô Vân Thiều: "... Anh thực tế chút đi." Sau khi noi dua hai cau, lai gap gáp quay lại chủ đề chính: "Sau khi nhận được giấy chứng nhận, làm phiền anh nói với em một tiếng, em dẫn bọn nó lại đây xử lý.”
Cao Nhiên vẫn còn muốn gặp con gấu trúc dễ thương kia, tất nhiên là không thể không đồng ý: "Nếu em bận không rảnh, có thể giao lại cho anh toàn quyền quyết định. Yên tâm đi, anh tuyệt đối sẽ bảo vệ tốt chúng nó!"
Cao Nhiên càng hứa chắc như đinh đóng cột, Tô Vân Thiều lại càng lo lắng Viên Viên vốn đang yên ổn mà đi sang đấy sẽ bị sờ bị vuốt đến mức trụi lông mới quay về được.
Trọc thì cũng thôi đi, sau này lông mọc ra sẽ càng tốt hơn. Chỉ là cô không biết phải dùng thủ đoạn gì mới có thể dỗ được Viên Viên trụi lông đang gào khóc, đây mới chính là vấn đề hại não nhất.
"Hiện tại cả Viên Viên lẫn Nhu Mễ vẫn chưa thể biến thành hình người, nên em chỉ có thể dẫn bọn nó qua đó di làm đăng ký trước. Sau khi làm xong các thủ tục liên quan thì liền đợi đến lúc bọn nó biến thành người lại đi làm chứng minh nhân dân cho chúng.”
Nói đến chứng minh nhân dân, Tô Vân Thiều liền nhớ tới một vấn đề tương đối quan trọng khác: "Làm sao làm được hộ tịch bây giờ?"
Cao Nhiên: "Hộ khẩu bây giờ của em là theo cha mẹ em đúng không? Vậy hộ khẩu của ba bọn nó có thể làm giống hệt như em, cứ theo cha mẹ em là được. Hoặc cũng có thể để hộ khẩu của chúng ở đội của anh... À, hình như không được để hộ khẩu ở chỗ đội của anh thì phải."
Nếu hộ khẩu được đặt dưới tên của bộ đặc biệt, vậy chẳng khác gì việc đã gia nhập vào bộ đặc biệt. Không cần hỏi cũng biết, Viên Viên, Nhu ME& và Đào Yêu đều chỉ muốn đi theo Tô Vân Thiều, nên không thể xử lí như vậy được.
Tô Vân Thiều suy nghĩ một lát: " Hai tháng nữa em sẽ tròn 18 tuổi, đến lúc đó thì có thể tự tách riêng hộ khẩu của mình rồi, như vậy thì hộ khẩu của bọn nó có thể theo hộ khẩu của em."
Nhưng để làm được hộ khẩu riêng thí cần có rất nhiều điều kiện, mà độ tuổi chỉ là yếu tố thứ nhất, ngoài ra còn cần phải độc lập về kinh tế, có nhà riêng... v. v.
Thân là một thiên sư có thu nhập đầy đủ như Tô Vân Thiều mà nói, những điều kiện khác đều không thành vấn đề, duy chỉ có vấn de lớn nhất chính là độ tuổi, chỉ cần ba mẹ Tô đồng ý thì việc cô tự tách hộ khẩu ra riêng hoàn toàn không thành van đề.
Ba Tô cũng đã biết thân phận và nghề nghiệp của Tô Vân Thieu, nên khả năng phản đối là không lớn, nhưng còn mẹ Tô thì... Xem ra mặc kệ việc của dì Hồng có thể giải quyết hay không, thì vẫn phải nhanh chóng nói ra thân phận thiên sư của Tô Vân Thiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận