Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1161:

Chương 1161:Chương 1161:
Chương 1161:
Tô Van Thiều: "Cứ để nó ở lại đây trước đi."
Không phải vì lo lắng sức lực của cá Thái Cực Dương và cá đen nhỏ không đủ, cũng không phải lo lắng vết thương của mèo đen sau khi xuống nước vết thương sẽ bị nhiễm trùng, càng không phải vì chủ cũ của mèo đen là Abe Shota đang ở đây.
Trước mắt bao người, mèo đen và Abe Shota đều tự nguyện giải trừ khế ước, cả hai đều không còn gì để nói với nhau cả.
Đơn giản là vì mèo đen đã chịu tổn thương một lần, nếu vội vàng đưa đến một nơi xa lạ, để nó tiếp xúc với người lạ hay yêu, quỷ xa lạ, có khả năng sẽ sinh ra phản ứng căng thẳng.
Bản thân mèo đen chưa chắc đã sẵn lòng rời đi vào lúc này.
Tô Vân Thiều không có thời gian hỏi tâm nguyện của mèo đen, trận chiến trên quảng trường đã bước vào hiệp hai, trận chiến quan trọng nhát sắp bắt đầu rồi.
"Các cậu tự bảo vệ bản thân mình cho tốt!"
Lời còn chưa dứt, Bách Hiểu Thử và Vân Đình đã nhìn thấy Tô Vân Thiều cầm theo kiếm Lôi Minh xông ra ngoài.
Mèo đen:222
Không phải nên để yêu quái chiến đấu trước sao? Sao người này lại tự lao ra ngoài vậy? Tô Van Thiều một cái tay cầm xếp bùa gọi sét, toàn thân mang theo sức mạnh của sét trời, đi đến đâu gió sét ùa tới đó, tất cả mọi người cùng cương thi đều buộc phải tránh xa khỏi mũi kiếm của cô.
"Bang", Tô Vân Thiều dán bùa gọi sét lên thân kiếm Lôi Minh.
"Sét tới"
"Đùng đoàng ——” Sét trời hành động tùy theo y cô, hung dữ lao về phía Cố Trường Trạch đang đứng.
Cố Trường Trạch có thể cảm nhận được, lần này sét trời rất nghiêm túc, không hề có ý chừa lại cho ông ta đường sống, nếu bị nó đánh trúng nhất định sẽ bị lột một tầng da. Ông ta né sang một bên, muốn né tránh khỏi sự công kích của sét trời, không ngờ, tia sét trời màu xanh đen thế nhưng đột nhiên quay lại giữa không trung, giống như đã gắn định vị trên người ông ta, cho dù ông ta tránh sang bên nào cũng bị sét trời đuổi kịp.
Có Trường Trạch bỗng nhiên ý thức được, Tô Vân Thiều đã dán bùa gọi sét trên kiếm gỗ đào, đây không còn là triệu hoán sét trời như bình thường nữa, mà là một chiêu thức mới được kết hợp với triệu hồi sét trời, lúc này sét trời mới có tác dụng khoá công kích.
Càng quá đáng hơn là: Tia sét trời kia không biết vì sao mà đi được nửa đường lại càng trở nên lớn mạnh hơn. Tốc độ tắn công của sét trời quá nhanh.
Cố Trường Trạch không có nhiều thời gian suy nghĩ, trong nháy mắt đã trốn ở phía sau lưng huyết thi ngàn năm.
"Đoàng đoàng ——" Sét trời mang theo vô số mũi nhọn, chỉ giáng một tia xuống đã đánh cho huyết thi ngàn năm tróc da bong thịt, cả cơ thể chúng vang lên tiếng no rền vang, điện làm cho toàn thân huyết thi ngàn năm run ray vẻ ngoài của chúng trông như bị sét đánh lửa đốt, thật là thảm không nỡ nhìn.
Sức mạnh đó, trong mắt bất kỳ ai, cũng đều không giống với sắm sét bình thường.
"Ri ——”" Các thí sinh và khán giả từ khắp nơi trên thế giới vẫn luôn chú ý tới cô, thấy vậy thì liên tục hít khí lạnh, thật không dám tin vào mắt mình.
Người thay trời hành đạo bây giờ đã mạnh như vậy sao?
Chỉ cần một đòn là có thể suýt chút nữa giết chết được huyết thi ngàn năm sao?
Cố Trường Trạch bị sức mạnh này làm cho sửng sốt.
Ông ta an náu để hồi phục sức khỏe, hơn ba tháng trước, khi họ mới gặp nhau Tô Vân Thiều còn chưa trưởng thành, đây không phải là quyết định sai lầm ít ỏi trong cuộc đời ông ta hay sao?
Một tia sét giáng xuống giữa không trung, Tô Vân Thiều đã chạy xuống bậc thang.
"Đùng”, Tô Vân Thiều lại dán một tắm bùa gọi sét lên thân kiếm Lôi Minh, cô cầm kiếm Lôi Minh nhằm thẳng về phía Cố Trường Trạch, triệu hồi sét trời ra.
Thế kiếm sắc bén, cách một lớp màn hình mà khán giả có thể cảm nhận được sự phi phàm, Cố Trường Trạch bị chiêu thức này khóa chặt, thậm chí còn phát hiện ra đỉnh đầu mình đang kêu gào nguy hiểm.
Không được!
Ông ta không thể để Tô Vân Thiều tiếp tục ra chiêu như vậy!
Trước đó, Cố Trường Trạch không còn cách nào khác, đành phải nhịn đau, ra lệnh cho huyết thi ngan nam ma minh da vat va lắm mới chế luyện ra de ngăn cản sét trời cho ông ta.
Huyết thi ngàn năm đầu tiên gần như bị vứt bỏ trong tình huống bắt ngờ, giờ chẳng khác gì phế vật cả, cho nên Cố Trường Trạch đã lợi dụng phế vật này, đẩy nó lên đằng trước.
Chỉ trong chốc lát sét lại giáng xuống.
Huyết thi ngàn năm giống như một quả bóng thổi phông, bị sét trời nhẹ nhàng chạm vào một cái đã no tung ra.
Những mảnh xác vỡ vụn đã ảnh hưởng đến ba con huyết thi ngàn năm còn lại, cũng bị ảnh hưởng bởi hậu quả của sét trời, khiến trên người chúng bị thủng lỗ chỗ, chỉ có Cố Trường Trạch không lộ người ra là có thể trốn thoát.
Không được!
Cố Trường Trạch ý thức quyết định ban đầu của mình sai rồi, ông ta phải bắt lấy Tô Vân Thiều từ lâu mới phải.
"Quỷ Vương xuất hiện!"
Một người đàn ông cơ bắp cường tráng cao hơn hai mét di từ trong cung điện ra, hai chiếc sừng lớn trên đầu đã thể hiện thân phận không phải là con người của gã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận