Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 663:

Chương 663:Chương 663:
Chuong 663:
Không cần Tô Van Thiều nhắc nhở, Tô Húc Dương nhanh chóng đạp phanh và đỗ xe vững chắc bên cạnh Diêm Vương, đối diện với quỷ môn của anh.
Tô Vân Thiều thầm thở dài,"Trong nhà vẫn còn một thần xe Khâu Minh Sơ nữa", rồi mở cửa xe bước ra.
Diêm Vương xách túi lớn túi nhỏ lên xe và cất đồ, không cho Tô Vân Thiệu sách hộ, anh liếc nhìn Tuyết Đoàn Tử đang nằm trong lòng Tô Vân Thiều.
"Em nói là báo tuyết nhỏ, anh còn tưởng rằng nó chỉ nhỏ hơn Đào Yêu một chút thôi, sao lại bé tí như vậy?” "Nếu nó lớn được như vậy, đã không cần uống sữa bội." Cũng gan đến giờ cho tên nhóc kia uống sữa rồi, Tô Vân Thiều mở một gói sữa bột ra pha cho báo tuyết nhỏ uống.
Có lẽ là Cao Nhiên sợ cô không biết cách chăm sóc báo tuyết nên đã viết ra những lưu ý khi chăm sóc báo tuyết con, thứ tự và liều lượng sữa bột, v. v... cũng không biết anh ta lấy được nó từ đâu nữa.
Tô Vân Thiều lần lượt làm theo hướng dẫn trên.
Đổ nước vào trước rồi mới cho sữa bột vào để tránh không mắc sai lầm về tỷ lệ và liều lượng, khiến sữa bột có thể không tan hết, không lắc mạnh được, chỉ được xoay xoay nhẹ chiếc bình cho sữa bột hòa tan từ từ.
Diêm Vương nhìn Tô Vân Thiều cần thận và tỉ mỉ làm theo từng bước trên hướng dẫn, anh vươn ngón tay ra gãi cằm của Tuyết Đoàn Tử: "Để mày chiếm lợi rồi."
Tô Vân Thiều đang pha sữa bột: 222
Tô Húc Dương đang lái xe: 222
Trong mắt Diêm Vương tràn đầy vẻ chán ghét: "Lần đầu tiên em pha sữa bột hẳn là nên cho hai đứa nhỏ của chúng ta, chứ không phải là tên nhãi ranh này, vậy còn không phải là để nó chiếm lợi hay sao?"
Tô Húc Dương không thích nghe những lời này, em gái của anh còn chưa đủ mười tám tuổi, Diêm Vương đã nghĩ tới họ sẽ có con rồi! Đừng mol
Nhưng hiện tại anh đang bận lái xe, vì sự an toàn của người ngồi trên xe, anh không được phép rời sự chú ý sang việc khác, nếu không, Tô Húc Dương nhất định phải nói cho Diêm Vương một câu, Ngài nghĩ tới chuyện đó quá sớm rồi"!
Chưa chắc đã thành đôi đâu!
Cũng có lẽ là bởi vì anh cảm thấy rằng tương lai vẫn còn dài, chưa biết sau này em gái anh sẽ chọn Diêm Vương hay một người nào khác, cho nên không cần để cô phải nhìn thấy cảnh anh trai mình tranh cãi với người khác.
Hơn nữa, Tô Vân Thiều cũng không đồng ý với lời nói của Diêm Vương.
"Mặc dù em không nhớ rõ những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước, nhưng dựa vào tình hình trước đó mà suy đoán, chắc có lẽ em đã từng giúp mấy người dân trong thôn bón cơm cho con cái của họ."
Vì vậy, lần đầu tiên pha sữa bột, cô đã bón cho một đứa nhỏ nào đó.
Khóe miệng của Diêm Vương giật lên một cái, Loại chuyện này mà em còn muốn hơn thua với anh, cũng không chịu để anh nói cho đỡ nghiện sao?"
Tô Vân Thiều chỉ nhìn anh,"Biết em sẽ giải thích mà anh còn nói làm chi?" "Cơ thể của em còn chưa trưởng thành, ngoại trừ nói ra cho đỡ nghiện thì anh còn có thể làm gì được cơ chứ?" Cô vợ nhỏ sống lại còn quay về trước năm hai mươi tuổi, Diêm Vương bị ép từ một kẻ ăn thịt thành một người ăn chay, thử hỏi anh có vui vẻ nỗi không?
"Đưa cho anh, anh sẽ cho nó ăn, coi như là học cho con bú trước cũng được."
Tô Vân Thiều không chắc sau này mình có sinh con hay không, nhưng mà Diễm Vương đã có lòng thì cô cũng chẳng từ chối làm gì, vì thế cô đã đưa bình sữa bột cho anh
Sáng nay, Tuyết Đoàn Tử đã được cả nhà họ Tô lần lượt cho ăn, cho nên bây giờ được Diem Vương bón thì nó cũng chẳng có ý kiến gì, còn rất vui vẻ uống sữa.
Thấy Tuyết Đoàn Tử được mình phục vụ mà còn thoải mái như vậy, không biết vì sao Diêm Vương lại cảm thấy khó chịu, anh duỗi tay ra gãi gãi cái tai nhỏ của Tuyết Đoàn Tử.
"Nó là đực hay cái?”
Tô Vân Thiều: "Tên nhóc này là đực.”
Diêm Vương khó chịu mà "hừ” một tiếng, bên người của cô vợ nhỏ càng ngày càng nhiều yêu quái giống đực.
"Anh thích giống cái hơn."
Cả Tô Vân Thiều và Tô Húc Dương đều giả vờ như không nghe thấy gì cả, họ không trả lời anh, cũng không hỏi Diêm Vương xem bao giờ anh sẽ rời ởi.
Sau khi Tuyết Đoàn Tử ăn uống no nê lần hai thì dùng hai chân trước ôm chặt lay ngón trỏ của Tô Vân Thiều, dùng đầu xoa một hồi, được một lúc thì ngậm luôn tay của cô, người khác nhìn mà không hiểu nó đang làm gì.
Có Tô Húc Dương ở trong xe, Diêm Vương cũng không tiện nói nhiều, đành phải nói về chuyện của thôn Vân: "Khi trở về anh đã điều tra về mẹ của Chu Hồng, cũng ngăn không cho bà ta đi đầu thai."
Tô Vân Thiều bất ngờ ngang đầu lên, vô cùng kinh ngạc: "Cho dù là được Thiên Đạo mở cửa sau, nhưng tốc độ luân hồi như thế không phải là quá nhanh rồi sao?"
"Thôn Vân này có chút đặc biệt." Diêm Vương suy nghĩ một chút, quyết định dùng ngôn ngữ đơn giản nhất để giải thích, nhằm giúp Tô Húc Dương có thể hiểu được, để sau này Tô Vân Thiều không cần tốn thời gian giải thích lại cho anh trai hiểu.
Thôn Vân đã bị bao vây bởi kết giới trong hơn ba trăm năm, nó đã trở thành một thế giới biệt lập trong một thời gian dài, hồn phách người dân không thể ra ngoài, những hồn phách từ bên ngoài cũng không thể lọt vào trong thôn. Lời nguyền kép của Bạch Sương và Ngân Sương đã khiến tỷ lệ sinh sản ở thôn Vân giảm xuống nghiêm trọng, một số hồn phách của người dân trong thôn Vân còn không kịp đầu thai đã trở thành trẻ sơ sinh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận