Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 676:

Chương 676:Chương 676:
Chuong 676:
Tô Van Thieu mỉm cười: "Nhất định rồi, vậy xin hãy cử người đến địa điểm tôi đã gửi. Nếu tiện, mọi người có thể mang theo một ít dây thừng không? Bao tải và dây thừng để trói người không đủ rồi."
"Tiện, rất tiện, vô cùng thuận tiện luôn!" Dưới ánh mắt háo hức của các đồng nghiệp, trái tim của viên cảnh sát như sôi sục lên, "Chúng tôi mang thêm một xe dây thừng đến đó thì có đủ không?”
Các đồng nghiệp: "..." Cả một xe? Anh thực sự tin rằng đứa trẻ kia mỗi lần có thể bắt được hơn một trăm năm mươi tên tội phạm sao? "Đủ rồi." Tô Van Thiều nói,"Khi chúng tôi tới đây thì tình cờ phát hiện ra bọn chúng đang dùng thuốc phiện ( ma tuý ), vì vậy làm phiền đồng chí thông báo cho cả cảnh sát ở cục phòng chống ma tuý tới cùng."
Viên cảnh sát: ".." Tê da đầu rồi.
"À à, thông báo cho cảnh sát ở cục phòng chống ma tuý phải không? Tôi hiểu rồi."
Sau khi cúp điện thoại và nhận được vị trí, tiếng reo hò "Oa oa—" của tất cả các sĩ quan cảnh sát trong đồn cảnh sát vang lên cùng một lúc, làm cho mái nhà của đồn cảnh sát suýt chút thì bị hất tung lên.
Tăng ca, nhất định phải tăng cal Làm thêm giờ hôm nay là để ngày mai nhàn rỗi, vì tiền thưởng cuối năm và vì một thảo nguyên tốt đẹp hơn!
Đã quá muộn, Tô Vân Thiều không định thức cả đêm bắt người với những chú yêu quái nhỏ chưa đủ tuổi, vì thế cô tạo ra một ảo cảnh, đưa tắt cả lũ săn trộm ở đây vào trong đó, để cho bọn chúng có thể nhìn thấy những điều chúng sợ hãi nhất trong đời, đồng thời bỏ thêm chút thuốc ngủ để bọn chúng không thể tỉnh dậy khỏi giấc mơ, xong xuôi thì cả nhóm của Tô Vân Thiều thu dọn đồ đạc để đi ngủ.
Tuyết Phong đã trở thành một quỷ hồn nên tình nguyện canh gác cả đêm, còn Kim Trường Không thì đã lén đến đá vào mặt vào người của lũ săn trộm để trút giận.
Hơn mười giờ tối, cảnh sát ở đồn cảnh sát gần nhất đã đến, thành công bắt giữ một nhóm săn trộm không biết vì sao lại đang nằm trên đất ngủ say như chết, cho dù có đánh thức thế nào thì bọn chúng cũng không tỉnh dậy.
Một viên cảnh sát nhìn thấy chiếc xe ô tô du lịch nằm ở bên ngoài hiện trường vụ án, cảm thấy nghi hoặc nên tiến lên muốn hỏi thăm, nhưng lại bị viên cảnh sát dẫn đầu ngăn lại.
"Bên trong chiếc xe đó đều là những công dân nhiệt tình, họ đã bận rộn cả một ngày rồi, cũng biết mệt mỏi, tạm thời đừng làm phiền họ nghỉ ngơi." Công tác truy bắt người tiến hành được một nửa thì cảnh sát phòng chống ma túy đến cùng chó nghiệp vụ phát hiện ma túy tới, họ tìm thấy rất nhiều ma tuý từ mọi góc ngách sáng tối trong những túp lều.
Bây giờ, không muốn quấy ray những công dân tốt cũng không được.
Tô Vân Thiều và Tô Húc Dương đã bắt người tổng cộng ba lần, bắt kể cảnh sát có chịu trách nhiệm về vụ án hay không, họ đều ghi lại tất cả các lời khai cùng một lúc.
Cả tội phạm và bằng chứng đều đã đến, tất nhiên, việc bắt giữ những tên tội phạm giấu mặt khác quan trọng hơn lời khai của nhân chứng ít quan trọng hơn! Ke từ hôm đó trở đi, cảnh sát trên thảo nguyên đều giống như được tiếp thêm máu gà, nghe tin được điều động thì vội vàng chạy đi, nghe được tin những công dân nhiệt tình mới bắt được thêm người thì vội vàng chạy ổi, nghe tin lần này bắt được hơn trăm người thì cũng vội vàng chạy tới.
Khi nhiều thì một ngày họ chạy đi chạy lại ba bốn lần, khi thì chạy đi chạy lại hai lần, có khi ít hơn.
Sau một tuần, lũ săn trộm và những kẻ có liên quan đang tung hoành trên thảo nguyên đã bị quét sạch bảy, tám phần, và một số tụ điểm ma túy cũng bị họ tiện đường tóm gọn, nhìn tiền thưởng hậu hĩnh với chỉ số thương vong bằng không khiến các sĩ quan cảnh sát cười tới sắp sái cả quai hàm.
Những thay đổi lớn và những thành tích nỗi bật tại thảo nguyên đã thu hút sự quan tâm của nhân dân cả nước.
Sốc! Quận XX đã triệt phá được một vụ án ma túy lớn!
Tin nóng! Thành phố XX đã bắt tại chỗ hơn một trăm kẻ săn trộm, một số bộ lông thú đã bị thu giữ tại chỗi!
Những vụ trọng án nối tiếp nhau đã khơi dậy sự kinh ngạc của các đồn cảnh sát trên toàn quốc, đồng thời khiến họ không khỏi hoài nghi: Sao khu vực thảo nguyên lại có bước tiến nhảy vọt như thế?
Vì yêu cầu tự nguyện của các bên và mục đích bảo ve danh tính của công dân có công giúp đỡ, sự tồn tại và sự giúp đỡ của Tô vân Thiều và Tô Húc Dương không được cảnh sát tiết lộ cho người ngoài, và tất cả những thành tích trên đều là báo cáo an danh.
Sự giúp đỡ nhiệt tình của hai anh em Tô Vân Thiều được đổi lại bằng một phần thưởng lớn, xem như là sự đền đáp xứng đáng cho công sức hai người đã bỏ ra.
Nhưng Tô Vân Thiều không lấy một đồng mà đưa tất cả cho Tô Huc Dương.
Tô Húc Dương cũng rất vui vẻ nhận lấy, ai bảo em gái anh không thể giữ một lúc quá nhiều tiền chứ? Thôi cứ để tạm ở chỗ anh ay trước, có gì cần thì em gái có thể lầy ở chỗ anh ấy sau.
Khi Tô Vân Thiều và Tô Húc Dương chuẩn bị rời đi, cảnh sát trong toàn bộ khu vực thảo nguyên đều rất không nỡ.
Người đại diện bên phía cảnh sát đưa hai anh em đến sân bay chính là viên cảnh sát đã đuổi theo xe du lịch của bọn họ khi đi tìm báo tuyết nhỏ,"Khi đó tôi chỉ muốn đi tìm báo tuyết nhỏ, chứ không he suy nghĩ gì, nào ngờ lại tìm được hai người có thể dọn sạch được cả thảo nguyên, thật đúng là duyên phận!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận