Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 555:

Chương 555:Chương 555:
Chương 555:
Nhưng những thứ này vẫn chưa là gì, không có hoạt động xã giao nào mới là điều tôi tệ nhất.
Bạn thân muốn hẹn cô ấy đi dạo mua sắm, bạn nam muốn mời cô ay đi ăn đi xem phim, ... đều phải hẹn trước rất lâu, nếu không cô ấy không thể ra ngoài khi chưa làm xong bản thảo được.
Bỏ dở được không? Được chứ.
Bỏ dở thì vui nhất thời, nhưng tiền lương thì bay theo gió, tháng sau cạp đất ăn!
Không có người chị em thân thiết nào, không có bạn trai bên cạnh ôm hôn, những ngày tháng sống như vậy Tình Không đã không chịu nổi từ lâu, nên nhân dịp trúng vé số cô ay lập tức từ bỏ nghề tác giả này.
Kể từ đó, trời xanh mây trắng, mỗi ngày cô ấy cũng như những độc giả khác, cùng họ mắng những tác giả không chịu cập nhật tác phẩm mới.
Ngày nọ, sau khi tan làm trở về, Tình Không phát hiện những con mèo trong nhà mình đều đã được cho ăn cho uống, lông mèo trên ghế sô pha và trên mặt đất đều đã được xử lý sạch sẽ, hoa cỏ ở ban công cũng đã được tưới nước dọn cỏ xong xuôi, bình hoa hồng đặt trên bàn cơm cũng được thay nước, phòng ngủ phòng bếp cùng phòng tắm đều được quét tước rất sạch sẽ. Căn nhà giống như ổ chó giờ được quét tước sạch sẽ như nhà mới, đến cả tủ lạnh cũng được sắp xếp lại gọn gàng, còn có thêm cả món củ cải ngâm dam đường vừa đúng vị chua chua, ngọt ngọt mà cô ấy thích ăn nhát.
Tình Không nhớ rất rõ câu của cho là của nợ, lại nhìn thấy trên tủ lạnh dán một tờ giấy ghi chú:
[ Tình Không, chúng tôi muốn đọc văn của cô, xin cô hãy quay lại cập nhật chương mới đi. 】
Mắt cô ấy lập tức ngắn lệ.
Không ngờ rằng đã nhiều năm cô ấy không viết truyện, vẫn có người còn nhớ tới một tác giả vô danh như cô. Viết! Nhất định phải vi人tl
Buổi sáng Tình Không thức dậy đã có bữa sáng nóng hồi chờ sẵn, còn có cả hộp cơm trưa để buổi trưa cô có thể bò vào lo vi sóng tại công ty rồi ăn, buổi tối về nhà đã có sẵn một nồi canh ngao ngon lành, cô ấy cảm thấy trong nhà mình như có thêm một đầu bếp tài giỏi vậy.
Đã lâu cô ấy chưa viết gì, không thể tìm được cảm hứng viết lách, còn thương xuyên gặp lỗi chính tả, dùng sai từ. Những lúc ấy người đầu bếp tài giỏi kia sẽ giúp cô ấy sửa lại lỗi chính tả, sắp xếp lại trật tự câu chữ, quả thực là một trợ lý nhỏ tuyệt vời.
Tình Không dâng trào nhiệt huyết, viết một mạch được mười hai vạn chữ, đã viết được hơn phân nửa cuốn tiểu thuyết mà cô ay da bo do trong nhieu nam.
Tần Sóc: "..."
Tô Vân Thiều: "..."
Hai phương pháp hoàn toàn khác nhau nên rất khó phân biệt đó là cùng một con quỷ hay là hai con quỷ.
Lại nghe thêm một câu chuyện khác về một vị tác giả Tôi Là Bồ Câu Tinh chuyên bỏ dở truyện giữa chừng, ba ngày ba đêm không ngủ viết liền tù tì được mười lăn vạn chữ.
Theo lời đương sự, cô ấy không gặp bất kỳ vị đầu bếp tài giỏi hay Cô Tiên Ốc nào, chỉ có một cây roi nhỏ và một lá thư viết được viết bằng máu mà thôi.
Trên bức thư có một dòng chữ to màu đỏ tươi: 【 Chúng tôi là những oán niệm do độc giả sinh ra vì cô bỏ dở truyện giữa chừng, bây giờ trở về tìm cô trả thù, cô muốn viết hay là muốn chết? Chọn một trong hai đi! ]
Làm sao Tôi Là Bồ Câu Tinh có thể tin vào một chuyện hoang đường như thế? Cô ấy còn cho rằng đây là trò chơi khăm của ai đó thôi, nên chẳng thèm để tâm mà vứt luôn cái roi và tờ giấy kia vào sọt rác, sau khi tắm rửa xong thì lên giường đi ngủ.
Đêm đó, cô ấy mơ thấy mình biến thành một con chim b6 câu, được trải qua một trăm lẻ tám cách chết khác nhau, sau khi tỉnh dậy cô ấy chỉ có thể thành thành thật thật ngồi gõ chữ. Dám lấy loại bút danh Tôi Là Bồ Câu Tỉnh này, đương nhiên cô ấy chính là người mắc bệnh ung thư lười giai đoạn cuối, lại còn có thêm các triệu chứng của giai đoạn cuối nữa, là ông vua sai chính tả, bảo cô ấy viết được một đoạn văn hoàn chỉnh thực sự chẳng khác nào muốn mạng cô ấy rồi.
Trong thời khắc mâu chốt, chiếc roi nhỏ bị cô ấy quăng vào sọt rác lại xuất hiện, giống như thòng lọng treo cô bay lơ lửng trên chiếc máy tính của cô ấy, chỉ cần cô ấy dám làm việc khác là sẽ được thử mùi vị của nó ngay.
Tôi Là Bồ Câu Tinh giận dữ đẩy bàn phím ra, bên cạnh chiếc roi nhỏ có thêm một chiếc thìa, cùng lúc đó trong phòng bếp văng lên tiếng băm thịt gà.
Không bao lâu, mùi canh gà thơm phức tỏa ra khắp nhà.
Trong giây lát cô ấy nhớ tới giấc mơ tối qua và những cách chế biến chim bồ câu, Tôi Là Bồ Câu Tinh đã lựa chọn đầu hàng.
Hu hu hu, không hèn không được nha, cô ấy không muốn mình bị đem đi làm canh bồ câu đâu.
Tần Sóc và Tô Vân Thiều dở khóc dở cười sau khi nghe câu chuyện bi thảm nhưng cũng không kém phần hài hước của ba vị thái giám”. ( ý chỉ ba ông bà này chuyên gia bỏ dở tác phẩm giữa chừng ) Tần Sóc: "Không tấn công con người, cũng không làm hại ai, chỉ thúc giục nhắc nhở, đây hẳn là một con quỷ tốt, đúng không?"
Ít nhất đối với những độc giả bị mấy tác giả hay bỏ dở tác phẩm và lười biếng, chuyên đào hồ ( viết truyện xong bỏ dở giữa chừng ) bỏ lại trong hố khóc hu hu mà nói, đó đều là những con quỷ tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận