Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 354:

Chương 354:Chương 354:
Chuong 354:
Tô Van Thiều không tự đánh giá các quy tắc của bản thân mình, chỉ nói: "Đối với một người mẹ yêu con mình mà nói, báo ứng trên người đứa con một nhát, người mẹ ấy còn đau hơn con mình hai, ba lần."
Trịnh Sơ Nhu cũng là người làm mẹ, cô ấy nguyện trao hết tình yêu thương của mẹ cho đứa nhỏ trong bụng mình, tưởng tượng đến cảnh đứa bé trắng trẻo bu bẫm Cười với mình, gọi mình là mẹ, cô ấy lập tức cảm thấy vui vẻ, nhưng nghĩ đến cảnh con té ngã bị thương lại khiến cô ấy đau lòng.
Đang là mẹ nên cô ấy có thể hiểu được đạo lý mà Tô Vân Thiều nói.
"Thôi, cứ như vậy đi." Trịnh Sơ Nhu nhìn Tư Đồ Viễn nói "Cứ coi pháp luật và tình thương của mẹ là báo ứng của Vương Thúy Hoa đi, chúng ta không cần nghĩ tới họ nữa, coi như là tích phúc cho đứa nhỏ trong bụng."
Tư Đồ Viễn cảm thấy sự trừng phạt và báo ứng theo như lời Tô Vân Thiều nói là đã đủ rồi, anh ta đâu thể đem cả nhà Tư Đồ Vọng dìm xuống biển được? Vì những tội lỗi bọn họ phạm phải mà làm ban chính mình, thật không đáng.
"Nghe em hết."
Còn về phần của cha Tư Đồ Vọng... Con trai ngồi tù, vợ cả ngày chịu tra tấn, những ngày tháng sau này của ông ta cũng chẳng tốt nỗi.
Mọi chuyện dừng lại ở đây, khoan dung với người khác cũng là khoan dung với chính mình.
Hai vợ chồng họ tự đưa ra quyết định của mình, Tô Vân Thiều cũng không nói gì thêm.
"Người có thể làm ra loại thẻ gỗ và vòng tay này chính là rác rưởi của Huyền môn, em muốn dọn dẹp lại môn phái, nếu mọi người có được tin tức gì thì xin nói với em trước một câu.”
Trịnh Sơ Nhu ngắn ra: "Chị gái nhỏ đại sư liệu có gặp nguy hiểm gì không?"
Tô Vân Thiều cười, cô cũng chưa xác định được thực lực của đối phương mạnh tới mức nào, có nguy hiểm gì hay không, chỉ là..."Có một số việc, ngay cả khi mình biết là có nguy hiểm, vẫn muốn làm."
Trịnh Sơ Nhu: 山
Tư Đồ Viễn: 山
Thật không ngờ được, trông cô thế mà lại là người có phẩm đức ( nhân phẩm và đạo đức ) cao thượng như vậy, là một thiên sư vì người có thể quên mình!
Nhìn một người có tắm lòng bác ái như Tô Vân Thiều, hai người họ lại nhìn sang cả nhà của Tư Đồ Vọng, họ càng cảm thấy tầm nhìn và trái tim của cả nhà đó thực sự quá hạn hẹp!
Tô Vân Thiều không biết trong đầu hai vợ chồng họ đang nghĩ gì, nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt họ nhìn mình quá mức yêu quý và tôn kính, đến mức cô dựng hết cả lông tơ lên.
Diệt trừ một tên cặn bã trong Huyền môn, trên đời này lập tức bớt đi mấy người bị hại như Tư Đồ Viễn, Trịnh Sơ Nhu làm sao có thể không ủng hộ được chứ?
"Chồng tôi hơn một tuổi đã đeo tắm thẻ gỗ kia, hẳn là trong vòng một năm đó Vương Thúy Hoa đã gặp được tên thiên sư rác rưởi kia." Nếu không, không có lý do gì để Tư Đồ Viễn lại đeo nó từ sớm như vậy?
Tư Đồ Viễn lấy ra một tắm ảnh chụp cả nhà Vương Thúy Hoa từ album trên điện thoại, lại hỏi được sinh thần bát tự của cha Tư Đồ Vọng và Vương Thúy Hoa từ chỗ cha mẹ mình, rồi giao lại tất cả cho Tô Vân Thiều.
"Hy vọng những thứ này có thể giúp được đại sư."
Trên đường trở về, Tô Vân Thiều liền ngồi trên taxi bắm đốt ngón tay bói một quẻ.
Cô cảm thấy kết quả tính toán có gì đó không ổn, cô còn gửi ảnh chụp và sinh thần bát tự của họ cho Hằng Thuật, nhờ Hằng Thuật giúp mình bói một quẻ, kết quả bói ra thật kiến người ta phải khiếp SỢ.
Hằng Thuật: [ Tô đạo hữu, kết quả của tôi và cô giống nhau cả. 】
Hằng Thuật: [Í Vương Thúy Hoa vốn phải đau khổ cả đời, không có con cái, lúc về già thì cô đơn, những người có loại vận mệnh như thế này phần lớn là do kiếp trước đã làm quá nhiều điều ác, nhưng bà ta lại có thể gả chồng sinh con, có cuộc sống êm đẹp. ]
Tô Vân Thiều: [ Bà ta đã mượn vận và chuyển vận. 】
Nguyên nhân chính là vì Vương Thúy Hoa đã được nem trải những lợi ích của việc mượn vận may từ người khác, cho nên bà ta cũng giúp con mình mượn vận chuyển vận, ý muốn thay đổi số phận xui xẻo của anh ta.
Suy đoán của Trịnh Sơ Nhu đã sai rồi, không phải Vương Thúy Hoa sau khi sinh con được một năm mới gặp được tên cặn bã của Huyền môn kia, mà là bà ta đã gặp người này từ mấy chục năm trước rồi.
Về phần tại sao không làm trước khi Tư Đồ Viễn được một tuổi, có khả năng vì bà ta đang tìm người thích hợp, hoặc là việc tìm kiếm tên cặn bã kia đã tốn không ít thời gian rồi.
Bằng cách này, Tô Vân Thiều cần phải gặp được Vương Thúy Hoa, rồi tìm kiếm manh mối từ trên người của Vương Thúy Hoa.
Tô Vân Thiều tìm Cao Nhiên trước, rồi lại đi tìm Tần Sóc, nhờ Tần Sóc giúp mình điều tra nơi mà Vương Thúy Hoa đã tới, tốt nhất là có thể mời được bà ta đến phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát luôn.
Có sự chứng thực của Cao Nhiên, Tần Sóc biết rằng chuyện này liên quan đến Huyền môn, cho nên anh cũng không hỏi gì nhiều, đến buổi tối hôm đó anh ấy đã đưa Vương Thúy Hoa trở về đồn cảnh sát.
Ngồi trong phòng thẩm vấn tối tăm, Vương Thúy Hoa vỗ cái bàn, bên ngoài cố tỏ ra hung dữ nhưng thực ra trong lòng đã sớm run sợ,"Bắt tôi làm gì? Tôi không có vi phạm pháp luật!"
Trong phòng kính hai chiều cạnh phòng thẩm vấn, Tần Sóc đang hỏi Tô Vân Thiều: "Dùng lý do liên quan đến án mạng để bắt bà ta về đây có được không?"
Tô Vân Thiều gật đầu: "Trên lưng ba ta còn có ba mạng người."
"Tê —" Tần Sóc hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Vương Thúy Hoa lập tức thay đổi,"Anh nhìn thế nào cũng vẫn cảm thấy bà ta chỉ là một bác gái bình thường hay nhảy múa ngoài quảng trường, vậy mà có thể giết hại tới ba người, còn ung dung ngoài vòng pháp luật nhiều năm như vậy, quả là một người không đơn giản!"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận