Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 343:

Chương 343:Chương 343:
Chuong 343:
"Khong thể nào?" Ngọc Bạch Y kêu lên.
"Không phải là.." Bách Tinh Thần và Ngọc Bạch Y cùng lên tiếng, giọng nói của họ gần như chồng lên nhau.
Nửa phần sau, Ngọc Bạch Y không dám nói tiếp nữa, vì ba chữ kia đã tự lọt vào tai ba người, vô cùng rõ ràng: "Di Hồng sao?!"
Người năm đó đâm vào cha mẹ ruột của Tô Y Y khiến họ phải nhập viện, dẫn tới Tô Y Y bị sinh non, đến cuối cùng có phải là dì Hồng hay không, Tô Vân Thiều không có được đáp án, bởi vì ba mẹ Tô không nói, chỉ dùng hai chữ bạn bè để thay thế.
Nếu không phải vì phải chứng minh cho Tô Vân Thiều biết rằng năm đó cha mẹ ruột của Tô Y Y không co tình bế nhằm, sợ là chút tin tức này ba mẹ Tô còn không muốn nói.
"Có lẽ ba mẹ cậu cảm thấy chuyện của đời trước không nên để con trẻ tham dự vào, có chuyện gì họ tự giải quyết là được rồi." Giải thích thì giải thích như vậy, nhưng Ngọc Bạch Y cũng không đồng ý,"Trẻ con không biết chuyện gì rất dễ mắc sai lầm, cái gì mà yêu phải con của kẻ thù giết cha mẹ, bị người ta lợi dụng quay lại giết cả gia đình, không phải đều là do cha mẹ cứ giấu giấu diễm diễm con cái mà ra sao?"
Nghệ thuật xuất phát từ cuộc sống, trong cuộc sống bình thường có khi còn lắm tình tiết máu chó hơn cả phim truyền hình nhiều.
Cứ theo hướng này mà tiếp tục tưởng tượng, Bách Tinh Thần khó tránh khỏi nghĩ tới một thuyết âm mưu: "Vân Thiều, chuyện cậu và em gái cậu bị bế nhằm có thể có dính líu gì đến dì Hồng không?"
Ngọc Bạch Y sợ hãi ngã ngửa ra sau "Vậy vụ tai nạn giao thông kia, là do trùng hợp hay là đã có âm mưu từ trước?"
Lời này đưa tới ánh nhìn từ Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần, Ngọc Bạch Y nói lắp một chút,"Tớ, tớ chính là dựa theo tình tiết trong máy cốt truyện máu chó nhà giàu thường thấy thôi, rồi tưởng tượng theo hướng tư duy của mình.”
Bách Tinh Thần: "Nếu tai nạn giao thông đó là do người làm ra, vậy có nghĩa là dì Hồng đã theo dõi phía Tô Y Y từ rất sớm rồi, cho nên mới có thể đâm vào cha mẹ Tô Y Y để họ nhập viện đúng lúc Vân Thiều mới sinh chưa lâu."
Tô Vân Thiều đang muốn nói tiếp thì Tư Đồ Viễn đã trở lại.
Theo sau là một nữ trợ lý trẻ tuổi đội mũ và mặc áo chống nắng, nhìn thấy ba người Tô Vân Thieu cô ấy có chút cảnh giác và dò xét, như là sợ ba người họ bắt nạt Tư Đồ Viễn.
Tư Đồ Viễn giao lại vòng tay cho Tô Vân Thiều, rồi xoay người nói với nữ trợ lý: "Chúng tôi chỉ nói chuyện, không có chuyện gì khác, cô yên tâm đi."
Trên mặt nữ trợ lý lộ rõ vẻ hận sắt không thành thép, tức giận đến mức dậm chân,"Lần trước anh cũng nói như vậy, kết quả là bị lừa tiến cử một kẻ không ra gì về công ty, lúc ra mắt người ta còn mượn hơi là đàn em của anh, không biết đã lợi dụng anh bao nhiêu, xong chuyện người ta còn chẳng có một chút cảm kích nữa!"
Giọng nói của nữ trợ lý rất nhỏ, hiển nhiên là lo lắng gây phiền phức cho Tư Đồ Viễn, lại sợ Tư Đồ Viễn tiếp tục rơi vào mánh khóe của người khác, cho nên đành phải dặn dò thêm vài câu.
Ba người Tô Vân Thiều nhìn thấy cảnh này cũng thấy mệt theo, đương nhiên họ cũng có thể hiểu tại sao cô ấy lại như vậy, Tư Đồ Viễn thực sự quá khờ.
"Chị trợ lý đừng lo lắng quá." Ngọc Bạch Y nở một nụ cười hiền lành và ngoan ngoãn, "Gia đình hai bạn học của em đều có điều kiện, cho nên bọn họ không có hứng thú với giới giải trí."
Đương nhiên, càng không thể làm ra chuyện ghê tởm giẫm lên Tư Đồ Viễn để leo lên, sau khi nổi tiếng thì đạp lại Tư Đồ Viễn.
Tư Đồ Viễn nghe vậy thì hai tai đỏ bừng, hai tay giấu sau lưng nhẹ nhàng giật giật góc áo của nữ trợ lý, ra hiệu cho cô ấy đừng nói nữa.
Nữ trợ lý thấy chuyển biến tốt thì đồng ý, yên lặng đứng bên cạnh Tư Đồ Viễn, không có ý định rời đi.
Tư Đồ Viễn áy náy mà nhìn bọn họ, cũng không có ý mở miệng bảo nữ trợ lý rời đi, trên thực tế, ba người Tô Vân Thiều cũng không để ý.
Tô Vân Thiều nhìn ra được tâm lý bảo vệ con thơ khờ dại và tướng mạo lương thiện của nữ trợ lý, rất có thể có một số chuyện người trong cuộc như Tư Đồ Viễn không biết gì, ngược lại, nữ trợ lý lại biết được chút ít.
Cô dùng ngón tay móc chiếc vòng gỗ ra, lắc lắc chiếc vòng hai lần: "Chị trợ lý, chị có nhớ chiếc vòng này được đưa đến khi nào không?" Nữ trợ lý móc một quyển số nhỏ từ trong túi xách ra, trên đó đã được ghi rất nhiều thông tin tới mức dày đặc, cô ấy lật qua lật lại vài lan,"Vao ngày Tết Đoan Ngọ, anh họ bên nội của nhãi con đưa bánh chưng tới, chiếc vòng tay này cũng được đưa tới cùng lúc đó,"
Tên nhãi con hơn ba mươi tuổi:
Ngọc Bạch Y nhịn cười đến nỗi mặt đỏ bừng, cậu ta cố gắng không cười thành tiếng trước mặt Tư Đồ Viễn, nếu không chỉ sợ Tư Đồ Viễn phải tìm ngay một cái lỗ trên mặt đất để chui đầu vào.
Bách Tinh Thần lấy tay sờ sờ mũi dùng để che đi nụ cười không thể giấu được trên môi mình. Điểm khiến Tô Van Thiều chú ý hoàn toàn khác với hai người bọn họ, nếu chiếc vòng tay này được đưa đến từ Tết Đoan Ngọ, vậy thì thời gian tráo đổi vận may sẽ khớp rồi.
"Có phải từ khi đó về sau, tài nguyên của anh ấy bắt đầu kém đi, đúng không?”
Lúc đầu, nữ trợ lý không biết chuyện suy giảm tài nguyên là do có liên quan đến chiếc vòng tay, nhưng sau khi nhận ra điều đó, cô ấy kêu lên, nỗi trận lôi đình, xắn tay áo chống nắng và chuẩn bị muốn đi đánh nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận