Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 166:

Chương 166:Chương 166:
Chuong 166:
Đêm đó, cuối cùng thì Tô Vân Thiều cũng đã làm xong tượng chibi để tặng cho Bách Tinh Thần cùng với Tô Y Y.
Hệ thống ôm đầu điên cuồng gào lên: "Ký chủ, chibi mà chị cậu hứa sẽ làm đã làm xong rồi, đáng yêu chết tôi mất thôi! Chị Vân Thiều mãi mãi là thần!"
Tô Y Y:IH
Cô ấy cũng muốn gào lên lắm nhưng mà sợ bị chị nghe thấy nên không la lớn được, khổ quá mà...
Tô Y Y nói với vị hôn phu của mình: Hu hu hu, chị của em đúng đỉnh của chóp luôn!
Phó Diệp: 222 Tô Y Y: Em thích cái tượng hình chibi mà chị làm cho ba em, sau khi chị em biết thì chủ động nói sẽ làm cho em một cái! Em mặt dày bảo chị làm thêm cái nữa để làm biểu tượng chị em tình thân, tương thân tương ái, chị ấy đồng ý ngay luôn! Sau đó em lại muốn làm thêm một con mèo, chị ấy cũng đồng ý! *Gào khóc* Hu hu hu, sao em lại có được một người chị đỉnh đến như thế cơ chứ?!
Phó Diệp cạn lời...
Vốn đã vì đi luyện đề cùng với Tô Vân Thiều nên thời gian hẹn hò nói chuyện của Tô Y Y với anh ay đã giảm đi khá nhiều, gần đây lại còn bị chuyện thi cuối kỳ cùng với trạm cứu trợ chiếm không ít thời gian với tinh lực. "Vợ chồng sắp cưới" bọn họ vất vả lắm mới nói chuyện với nhau, sao đề tài lại bay về phía Tô Vân Thiều thế này?
Phó Diệp lục lại lịch sử cuộc trò chuyện thì phát hiện một hiện tượng thần kỳ.
Vợ sắp cưới của anh ấy không khoe Tô Vân Thiều cho cô ấy cái gì đó vô cùng tốt thì chính là đang "thả rắm cầu vồng" khen Tô Vân Thiều lên tận trời, làm anh ấy hoài nghỉ có khi nào chồng sắp cưới của Tô Y Y là Tô Văn Thiều chứ không phải anh ấy!
Cũng may là chị vợ tương lai vẫn còn nhớ tới thân phận thằng em re này, bảo Tô YY đưa cho anh ấy một miếng bùa ngọc, nếu không anh ấy còn phải hoài nghi "Có khi nào vị trí chồng sắp cưới của mình khó mà giữ được không?".
Nhưng mà... không đúng, có khi nào chị vợ lấy bùa ngọc ra để làm tê liệt anh, âm thầm tìm cho Tô Y Y một người chồng tương lai hợp ÿ hơn?
Ôi... Chị vợ thật đáng sợ?!I
Bức tượng của Tô Y Y là quà sinh nhật như đã hứa, phải đợi đến ngày sinh nhật mới tặng cho em ấy, còn bức tượng của Bách Tỉnh Thần là quà cảm ơn, cô phải tìm cơ hội thích hợp để tặng cho cậu ấy mới được.
Tô Vân Thiều đã lập một Tụ Nguyên trận loại nhỏ rồi đặt bức tượng vào đó de nuôi dưỡng.
Ngọc vốn có tác dụng hỗ trợ sức khỏe cho con người, lại được nguyên khí nuôi dưỡng, cho dù có đặt nó ở trong phòng như một vật trang trí bình thường để chiêm ngưỡng thì nó vẫn rất đẹp, hoặc là thường xuyên cầm nó trên tay để chơi cũng rất có lợi.
Sau khi hoàn thành hai bức tượng này, cô còn phải khắc bùa ngọc cho Trần Tinh Nguyên, Ngọc Bạch Y và Hứa Đôn nữa.
Tần Giản và những người khác có bùa ngọc thì không lý nào mà nhóm người Trần Tinh Nguyên lại không có.
Tất cả đều là bạn bè khá thân thiết, có tính cách trong sáng và nhiệt tình, cô không được thiên vị, không được vô cớ chia ra ai là bạn thân và ai là bạn bình thường.
Nếu Cái Khiết không kẹt tiền, có thể mua ngọc được thì Tô Vân Thieu cũng sẽ làm cho cô ấy.
Nghĩ lại thì cho dù Cái Khiết có sẵn sàng chỉ tiền mua ngọc thì e rằng cô ấy cũng sẽ không mua loại ngọc tốt, cho nên cô đã chọn một miếng ngọc có chất lượng không quá tốt và tầm trung trong kho của mình để khắc chung.
Điêu khắc bùa trên miếng ngọc cứng là một công việc rất cần sự tỉ mỉ, phải dùng dụng cụ khắc đi khắc lại ở cùng một chỗ đến khi nào thành nét chuẩn mới thôi, cực kỳ tốn thời gian.
Đào yêu nhỏ ghét nhất là làm những việc cứ lặp ởi lặp lại mãi, cau nam ben canh T6 Van Thieu quan sát một hồi thì cảm thấy nhàm chán: "Lễ nào cô không cảm thấy nhàm chán khi làm việc này sao?”
"Chỉ cần quen là được thôi." Tô Vân Thiều vừa khắc vừa trả lời.
Khi thấy cô thật tâm thật ý cảm thấy như vậy và trả lời không chút gắng gượng thì Đào yêu nhỏ càng cảm thấy nhàm chán hơn, cậu ấy biu môi phàn nàn: “Tính tình này của cô nào có giống mười bảy tuổi chứ? Tôi thấy giống ba mươi bảy tuổi thì đúng hơn!"
Tô Vân Thiều thầm nhủ trong lòng: Nói không chừng kiếp trước tôi thật sự đã sống đến ba mươi tuổi đấy.
"Cậu có thể xem TV hay chơi game với Vân Khê, nếu cậu muốn đi ra ngoài thì cứ đi."
Cô nói lời này vốn là nghĩ cho Đào yêu nhỏ, sợ cậu ấy ở nhà quá nhàm chán, nào ngờ sau khi nghe thấy thì Đào yêu nhỏ lập tức đứng dậy, tức giận lườm cô: "Cô còn nợ tôi rất nhiều nhân quả chưa trả mà bây giờ cô đã muốn đuổi tôi đi rồi à? Cô đúng là một người phụ nữ độc ác!"
Tô Vân Thiều: ?3?
"Tôi chỉ là gợi ý cậu có để ra ngoài đi dạo nếu cậu thấy nhàm chán, tôi chưa từng nghĩ đến việc sẽ đuổi cậu đi."
Hơn nữa, cũng chẳng có ai muốn nhận nuôi cậu đâu.
Cô nghĩ đến việc Đào yêu nhỏ chắc chắn có thể ầm ï cả đêm sau khi nghe thấy lời này nên cô đã ngậm lời này vào trong miệng không nói ra.
Đào yêu nhỏ không hay biết gì hếch mũi lên hừm hừm vài tiếng như lợn con, duỗi hai cái chân ngắn ngủn ra: "Tôi khát rồi, tôi muốn uống sữa, cô đi rót cho tôi đi."
Tô Vân Thiều: "..."
Khi ngày lần đầu Đào yêu nhỏ về căn nhà này, bốn con quỷ đã coi cậu ấy như một đứa trẻ thực thụ, ngày nào cũng tìm cách lấy trộm sữa để nuôi cậu ấy trong trường hợp người nhà không phát hiện ra.
Nhưng Đào yêu nhỏ lúc đó làm sao cũng không chịu uống sữa, bây giờ bốn con quỷ không còn coi cậu ấy là một đứa trẻ nữa thì cậu ấy lại muốn uống sữa.
Tất cả cũng đều do cưng chiều mà ral
Tô Vân Thiều thở dài, cô xuống lầu, vào nhà bếp và lấy về một hộp sữa lạnh lớn chưa mở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận