Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 958:

Chương 958:Chương 958:
Chương 958:
Cá Thái Cực Dương: 2?I
Số lượng linh khí đã không còn đủ, vậy thì dùng nguyên khí để bổ sung, vừa nghe thì có vẻ rất logic, chẳng có vấn đề gì cả, nhưng thực ra lại có vấn đề rất lớn.
Nguyên khí nhìn như có vẻ có thể thay được linh khí, nhưng đó là hai loại khí khác nhau, cách thức tu hành không giống nhau, nếu như muốn tìm thấy điểm cân bằng giữa hai bên cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Còn nữa, linh nguyên song tu cũng yêu cầu một lượng lớn linh khí làm cơ sở tu luyện, nếu những lúc trong cơ thể không có được số lượng linh khí tương đương, biết đi nơi nào để bo sung thêm? Nhìn độ loãng của linh khí trong thế gian bây giờ, mỗi một lần sử dụng pháp thuật tốn bao nhiêu linh khi, ngồi thiền một ngày một đêm cũng chưa chắc đã bổ sung lại được.
Tuy nhiên, nó cũng biết rằng bản thân mình không quen biết gì với nhóm người, yêu, quỷ này, đối phương không có lý do gì để nói cho nó biết được bí mật tu luyện to lớn này, vì thế nó rất thức thời mà ngậm miệng lại, không hỏi thêm gì nữa.
Tô Vân Thiều không hề báo trước mà hỏi một câu: "Cậu có quen biết với con cá chép yêu kia, phải không?"
Cá Thái Cực Dương thay đổi thái độ,"Không quen biết!" Câu trước vừa mới phủ nhận, câu sau nó đã lập tức sửa lại: "Đương nhiên có quen biết rồi!"
Cá Thái Cực Dương:222
Đáng chết, nó đã hạ quyết tâm có bị cắn chết cũng không mở miệng, sao lại có thể nói ra dễ dàng như vậy?
"Đáng ghét, cô đã giở trò gì với tôi!" Ánh mắt cá Thái Cực Dương nhìn Tô Vân Thiều tràn đầy cảnh giác, còn có chút hoảng sợ vì bản thân bị khống chế mà không thể làm gì được.
Tô Vân Thiều hơi hơi mỉm cười: "Chỉ là một thủ đoạn nho nhỏ để cho cậu nói thật thôi."
Cá Thái Cực Dương :†!I
Cô còn là con người sao? Thế mà lại uy hiếp một con cá nhỏ bé, đáng thương, không có sức phản kháng.
Còn nói gì mà chút thủ đoạn nho nhỏ? Cho tới bây giờ cá yêu còn chưa từng nghe nói có thủ đoạn như vậy đâu!
Mỗi một lần ở gần những loại người thế này lại khiến nó buồn nôn, nhưng từ khi bước vào căn hộ này đến giờ cá yêu vẫn chưa được bỏ cái gì vào miệng. Nếu nó buồn nôn thật, không biết sẽ nôn ra cái gì bây giờ?
Tuy không biết Tô Vân Thiều đã giở thủ đoạn gì, cũng không biết bản thân mình tại sao lại trúng chiêu, nhưng cá Thái Cực Dương càng nâng cao cảnh giác hơn, đuôi cá hướng về phía phòng bếp, nhìn như thể nó đang chờ có cơ hội là lập tức chạy trốn ngay.
Nhìn thấy biểu hiện của nó, Tô Vân Thiều gần như đã có thể đoán ra được trong lòng cá Thái Cực Dương mình có hình tượng như thế nào rồi, nhưng bản thân cô cũng chẳng thèm để ý, cá Thái Cực Dương càng sợ hãi, càng dễ dàng để lộ ra chân tướng.
"Cho nên cậu và con cá chép yêu kia là cùng một bọn?”
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích được lý do vì sao cá Thái Cực Dương luôn che giấu cho cá chép yêu, cùng với dáng vẻ giả vờ lơ đãng hỏi dò Đào Yêu cách có thể sử dụng linh khí để tu luyện của cậu ta.
"Không phải!" Cá Thái Cực Dương tràn đầy ve tự tin mà nói ra lời làm nó hối hận không thể tự vả miệng mình cho xong,"Anh ta cùng lắm chỉ biết tôi đang làm gì, cũng không hề ngăn cản tôi."
Tô Vân Thiều thừa thắng xông lên: "Vay con cá chép yêu kia làm vì tu hành, còn cậu làm vì cái gì?”
Cá Thái Cực Dương quay đầu, ngậm chặt miệng lại, bày ra dáng vẻ "Cô đừng hỏi nữa, cô còn hỏi thì tôi chết cho cô xeml".
Dáng vẻ trung trinh như vậy làm cho Tô Vân Thiều cũng thấy tức CƯỜi.
"Không phải cậu với cá Thái Cực Âm là một đôi sao? Sao lại có quan hệ tốt với con cá chép yêu kia như vậy?” Tần Giản buột miệng thốt ra: "Cá Thái Cực Âm không phải đã chết rồi ư2 Nó đây là đang đi tìm mùa xuân thứ hai chăng?”
"Bay bại" Cá Thái Cực Dương phẫn nộ quát lên "Con cá chép yêu kia là đực, tôi cả ngày bận rộn chăm trẻ nhỏ, có thời gian đâu mà đi tìm đối tượng yêu đương?!"
Nói xong cá yêu mới bừng tỉnh ra, trong lúc tức giận nó đã bị cảm xúc chi phối mà nói ra hết rồi, cả đời cá chẳng còn gì để luyến tiếc nữa, nó chỉ thiếu nước gao to một tiếng "Để tôi đi chết đi!" nữa mà thôi.
Các bạn nhỏ hiểu ra, hoá ra đây là ông bố đơn thân nuôi con thơ.
Tô Vân Thiều: "Hoá ra đấy mới là nguyên nhân chính mà buỗi tối cậu không ngủ lại chạy đến nhà người ta, nhảy lên giường người ta à.”
"Bậy bại Đây chính là ước nguyện có cá chép nhỏ rơi từ trên trời xuống của cô mà, tôi tới đây không phải là de thực hiện nguyện vọng của cô sao?" Nếu sớm biết tới đây một chuyến lại tự đâm đầu vào lưới thế này, cá Thái Cực Dương chẳng thèm ham chút điểm ước nguyện này, đáng ghét, có ngàn vàng cũng không mua được hai chữ "sớm biết" này!
Tô Vân Thiều cũng không biết phải nói con cá Thái Cực Dương không biết sử dụng đầu óc này như thế nào nữa, nó mà là cá chép nhỏ từ trên trời rơi xuống à?
Cứ cho là tự nó đã đóng giả thành con cá chép vàng đỏ kia đi, nhưng mà nó cũng là con cá trắng nhảy từ dưới đất lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận