Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 396:

Chương 396:Chương 396:
Chuong 396:
Bách Tinh Thần luôn cho rằng Tô Vân Thiều là một người nghiêm túc, nhưng không nghĩ tới người như vậy lại mượn cớ là "bạn".
Nhưng nhớ lại phản ứng của mình lúc còn nhỏ khi thấy Tần Giản mặc váy thì có thể hiểu được vì sao Vân Thiều lại làm như vậy.
Gửi hay không gửi đây?
Cậu do dự một lúc thì quyết định bán đứng đồng đội, lục lại dữ liệu để tìm bức ảnh mà bản thân đã trân trọng giữ gìn từ rất lâu.
Tô Vân Thiều chỉ thấy ngoại hình của Tần Giản khi đã là một thiếu niên, người cao ráo chân dài và cao mét tám, da hơi ngăm đen vì chơi bóng ro dưới ánh nắng mặt trời trong một thời gian dài, người như vậy mà lúc còn nhỏ đã mặc váy thật sự làm người ta tò mò.
Ngay sau đó, cô nhận được một bức ảnh từ Bách Tinh Thần gửi tỚi.
Trong ảnh, cậu bé Tần Giản môi đỏ răng trắng tay nhỏ nhắn đầy thịt, nghiêng đầu làm động tác tay như cái kéo, vô tư cười trước ống kính, hoàn toàn không biết rằng nụ cười ngọt ngào trong chiếc váy nhỏ xinh lúc này sẽ trở thành một đoạn quá khứ đen tối của bản thân.
Tô Vân Thiều nhìn chằm chằm vào cậu nhóc Tần Giản một lúc lâu, sau đó tìm những bức ảnh thời thơ ấu của Tô Y Y trong album ảnh, sau khi so sánh cẩn thận cũng không có cảm giác khó chịu nào khi thấy một cậu bé mặc váy nhỏ.
Tô Vân Thiều: [ Tại sao cậu ấy mặc váy nhỏ lại trông hợp đến như vậy nhỉ? ]
Bách tinh Thần: [ Có lẽ do hồi nhỏ cậu ấy trông rất dễ thương chăng? ]
Tô Vân Thiều: [ Tắm hình cậu ấy mặc váy trông còn dễ thương hơn Y Y hồi nhỏ nữa. ]
Bách Tinh Thần: [ Tớ khuyên cậu không nên nói điều này cho Tô Y Y, chắc chắn hũ giắm ấy sẽ bị lật. ] Tô Van Thiều: [ Tớ sẽ giữ bí mật! ]
Tô Vân Thiều: [ Thế còn... lúc nhỏ cậu cũng từng mặc qua rồi sao? ]
Một giây đó, Bách Tinh Thần thực sự cảm thấy mình chơi nhằm với bạn xấu.
Bách Tinh Thần: [ Không! ]
Bách Tinh thần: [ Vân Thiều, cậu nghĩ mấy người mẹ đều sẽ có y nghĩ kì quái là đem con mình hóa trang thành bé gái à? ]
Tô Vân Thiều: [ Chắc có thể việc này là một xu hướng? Tớ thấy trong album ảnh, quần áo mà anh trai tớ mặc khi còn nhỏ đều có tông màu hồng, loại mà trai gái gì cũng mặc được. ] Bách Tinh Thần: [ Cậu không nghĩ là do trước đó những người làm ba làm mẹ không biết được con của mình có giới tính gì nên đã mua đồ trung tính một chút, để khi sinh con trai hay con gái đều có thể mặc được hay sao? ]
Tô Vân Thiều: [ Là vậy sao? ]
Bách Tinh Thần: [ Thôn làng trước kia cậu sống không giống thế này à? ]
Tô Vân Thiều: [ Tất cả mọi người trong thôn Nguyện đều mặc quần áo cũ được sửa đi sửa lại, bởi vì đồ cũ sẽ mềm mại hơn và không làm ton thương làn da của đứa trẻ, hầu hết đều được may từ quân áo cũ của các bà các mẹ. ]
Bách Tinh Thần : [Tại sao trước đây cậu không kể về thôn Nguyện?]
Tô Vân Thiều: [ Kí ức về quá khứ có chút hỗn loạn, cũng không chắc là có đúng hay không cho nên mới không nhắc tới. ]
Bách Tinh Thần: [ Vẫn chưa tìm ra manh mối sao? ]
Tô Vân Thiều: [ Có một chút, cứ để tùy duyên thôi. ]
Căn cứ vào tình hình hiện tại, Tô Vân Thiều có hai suy đoán:
Đầu nhất, đây là cái giá của việc sống lại hoặc đã có một sự cố ngoài ý muốn trong lúc sống lại.
Thứ hai, ký ức của cô có thể liên quan đến một số bí mật từ kiếp trước, cần phải phong an lại, nhưng chỉ cần gặp cơ hội thì có thể dần dần nhớ lại. Ví dụ có tính thuyết phục nhất chính là Đào Yêu.
Khi lần đầu tiên gặp Đào yêu, Tô Vân Thiều hoàn toàn không nhận ra cậu ta, cũng không biết tại sao giữa bọn họ lại có một sự dây dưa về nhân quả, nhưng sau đó cô đã nằm mơ nhiều lần thì cũng đã đoán được phần nào chân tướng.
Kiếp trước Đào Yêu vì cô mà trả giá rất nhiều, chuyện này có liên quan đến tu vi và vận khí đời này của cô, bởi vì thiếu nợ nhân quả quá nhiều, cho nên sau khi cô sống lại thì nhất định phải trả.
Những việc khác cũng suy đoán theo hướng này, bao gồm cả những nhân quả mà cô nợ Diêm Vương. Những chuyện không có biện pháp giải quyết thì không cần phải suy nghĩ nhiều, Bách Tinh Thần hỏi về chuyện của Thời Luyện, Tô Vân Thiều chỉ kể những chỉ tiết quan trọng, sau đó mới nhớ tới vấn đề của dì Hồng vẫn chưa được giải quyết.
Tô Vân Thiều: [ Tinh Tinh, cậu bí mật điều tra về mẹ của dì Hồng giúp tớ nha. ]
Bách Tinh Thần: [Không thành van đề nhưng bà ấy làm sao vay?]
Tô Vân Thiều: [ Tạm thời vẫn chưa xác định được, có khả năng bà ấy có quan hệ gì đó với việc mượn vận may, hoặc là bà ấy chính là người đã giới thiệu người trong Huyền môn cho dì Hồng, cũng có khả năng là bà ấy có thể không biết gì về Huyền môn mà là bị ai đó lợi dụng, còn nhiều những khả năng khác nên cậu hãy cẩn thận. ]
Bách Tinh Thần: [ Tớ biết rồi. ]
Khi xe taxi đến nơi, Tô Vân Thiều xuống xe bước vào tiểu khu, đưa chiếc túi chứa kiếm Lôi Minh và ba hộp quà cho nhóm Nguyễn Mai, họ bay lên tầng hai và đi vào phòng thông qua cửa số, còn cô thì bước vào từ cửa chính.
Thay vì dành thời gian cho việc thống nhất lời khai và lo lắng về việc bị vạch trần, không bằng ăn ngay nói thật.
Tô Vân Thiều bước vào cửa và nhìn thấy mẹ Tô và dì Hồng đang ngồi trên ghế sô pha uống trà và trò chuyện, xung quanh là chiến lợi phẩm của họ trong một ngày đi chơi, cô không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận