Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 108:

Chương 108:Chương 108:
Chương 108:
Tô Vân Thiều chuyên tâm ăn uống, giả vờ như chưa nghe được cái gì.
Vì để lắng nghe hết câu chuyện, cả nhóm đã đặt dịch vụ giao đồ ăn trưa tới tận phòng.
Ngay cả người đã ở trong nhà đến phát ngán cứ luôn miệng đòi ra ngoài chơi là đào yêu nhỏ cũng đắm chìm trong câu chuyện, hoàn toàn không còn chút mặt mũi nào của một đại yêu quái đã từng trải qua sóng to gió lớn nữa.
Buổi sang bọn họ nghe Tần Giản và Hứa Đôn kể lại chuyện cũ, buổi chiều mọi người lại năn nỉ Tô Vân Thiều ke lại những sự kiện linh dị mà cô đã từng gặp qua, để cho ho được mở mang thêm kiến thức.
Tô Vân Thiều tự biết tài năng kể chuyện của mình không tốt, cũng không định tự làm khó chính mình.
"Gặp phải nhiều chuyện quá rồi, tạm thời cũng chẳng nhớ được chuyện gì hay cả, mọi người muốn biết gì thì cứ hỏi đi." Cô sẽ chọn những câu mà mình có thể trả lời được.
Tần Giản: "Còn có những loài yêu quái khác không?”
Lôi Sơ Mạn: "Có hồ yêu không? Nó có lông xù xù không?”
Triệu Tình Họa: "Không phải người xưa đồn rằng sau khi thành lập nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa thì yêu quái không được phép thành tinh sao? Gấu trúc có thành tinh được không?"
Hứa Đôn: "Yêu và tinh (tinh linh) có gì khác nhau?”
Trần Tinh Nguyên: "Mèo có biến thành quỷ được không?"
Năm người hỏi những vấn đề mà họ quan tâm nhất, nhưng hỏi nhanh quá, người sau nhảy vào họng người trước, hơi khó để nắm bắt được các câu hỏi.
Bách Tinh Thần đỡ trán: "Các cậu không thể hỏi lần lượt từng câu một được à?"
Thật ra Tô Vân Thiều nghe được rất rõ, nhưng cô lại không trả lời theo trình tự câu hỏi đưa ra,"Tin đồn sau khi thành lập nước cong hoa nhan dan Trung Hoa thi yêu quái không thể thành tinh, nói theo cách nào đó thì cũng đúng, bởi vì mọi vật muốn hóa thành tinh hay thành yêu thì đều cần linh khí, nhưng linh khí trên nhân gian càng ngày càng ít, không đủ để cho bọn họ tu luyện thành tinh hay yêu."
"Yêu quái phần lớn sẽ sát sinh, còn tinh thì chỉ nuốt linh khí, hiện tại cho dù là yêu hay là tinh, số lượng còn lại đều rất ít. Đạo gia đã bị lạc mắt rất nhiều Bảo Khi, máu và xương của yêu tinh có thể thông qua những phương pháp chế luyện đặc biệt để tạo thành Bảo Khí, cho nên các cậu cần phải giữ bí mật về chuyện của đào yêu nhỏ này." Mọi người vội vàng gật đầu không ngừng, chỉ còn thiếu mỗi chuyện giơ tay lên thề sẽ không bao giờ tiết lộ bí mật nữa thôi.
Trong lòng đào yêu nhỏ rất là vui vẻ, nhưng mặt ngoài cậu nhóc không chịu biểu hiện ra một chút gì chỉ gật đầu nói nhỏ: "Tôi là đào yêu, gỗ đào là khắc tinh của tà ma.”
Tuyệt đối không giống đám côn trùng, rắn rết, hồ yêu quyến rũ đê tiện như vậy!
Nói được một nửa, những người khác còn chờ phần sau, nhưng đào yêu nhỏ lại không nói nữa, cũng không biết là đang muốn giấu giem điều gì.
Tô Vân Thiều nói tiếp: "Những thứ đặc biệt như cục đá, giếng cổ vốn không có sự sống, cũng chỉ có thể nhờ cơ hội may mắn và trùng hợp mà chậm rãi sinh ra linh trí, như thế thì không thể phân loại là yêu hay tinh được, cứ xem như là quái đi. Theo lý mà nói, mặc kệ là thuộc loài nào thì đều có khả năng biến hoá, nhưng hiện tại linh khí quá ít, cũng khó nói lắm."
VỀ câu hỏi của Trần Tỉnh Nguyên, Tô Vân Thiều để dành giải đáp cuối cùng: "Mèo cũng là sinh vật sống, sau khi chết sẽ biến thành quỷ, phần lớn chúng đều ngoan ngoãn tới địa phủ để xếp hàng chờ đầu thai, nhưng nếu bị ngược đãi nghiêm trọng mà chết, rất có thể chúng sẽ ở lại trần gian để trả thù."
Tần Giản: "Nguyên Tử, cậu vẫn con dang nghi ve viec nghe thay tiếng mèo kêu khi tự sát giữa chừng sao?”
"Đúng vậy." Trần Tỉnh Nguyên thoải mái thừa nhận,"Chính em cũng từng nuôi mèo, tiếng mèo kêu hôm đó quá buôn thương và lạnh lẽo, khiến em luôn cảm thấy có chút lo lắng."
Hai chữ "từng nuôi" này làm cho người ta không thể không suy nghĩ sâu xa.
Bách Tinh Thần: "Con mèo cậu từng nuôi đã biến mất hay là chết rồi?"
"Không cẩn thận ngã chết." Trần Tỉnh Nguyên mở album trên di động ra, một đống ảnh chụp và video về một con mèo trắng tinh xuất hiện, mặt nó tràn đầy niềm vui,"Đậu Đậu ngoan lắm, lại hay quấn người, nó rất đáng yêu."
Con gái đều thích những đồ vật lông xù đáng yêu và ngoan ngoãn, thấy con mèo Đậu Đậu trong ảnh chụp và video có giá trị nhan sắc hơn hẳn đồng loại với bộ lông xù và tiếng kêu mềm mại, khiến họ chỉ muốn ôm chú mèo vào ngực mà sờ sờ mấy cái.
Tưởng tượng đến cảnh chú mèo nhỏ đáng yêu ấy ngã chết rất đáng thương, trong lòng họ nghẹn lại.
Triệu Tình Họa buồn bã hỏi: "Nhà cậu sống ở chung cư cao tầng à? Sao con mèo lại bị ngã chết?"
"Nói ra cũng tại em không tốt." Trần Tinh Nguyên tự trách mà nói, "Trước đó không lâu bà ngoại em bị bệnh, không thể đem mèo đi thăm bệnh nhân đúng không? Vì thế em đã gửi Đậu Đậu ở nhà một người bạn, mà nhà người bạn đó lại ở tầng sáu, Đậu Đậu không cần thận ngã từ trên cửa sổ xuống mà chết."
Mèo luôn luôn hiếu kỳ, sức bật lại mạnh, nhảy lên tận nóc tủ quần áo cũng là chuyện bình thường, nhảy đến bên cửa sổ cũng chẳng phải chuyện gì lạ.
Mỗi năm đều có những con sen (cách gọi vui của người nuôi thú cưng) không cẩn thận, để mèo ngã xuống hoặc nhảy qua cửa sỏ, ngoài việc trách mắng những con sen đó không cẩn thận cũng chẳng còn cách nào khác, một sinh mệnh nhỏ bé cứ thế mà từ giã cõi đời.
Tần Giản tò mò: "Nhà bạn cậu cũng nuôi mèo à?”
"Đúng vậy" Thấy Tần Giản dường như có vẻ hứng thú, Trần Tinh Nguyên nói thêm vài câu,"Hồi học cấp hai em học tại một trường công lập, tại đó em quen cậu ấy, rồi tới khi học cấp ba vẫn còn giữ liên hệ, mèo nhà cậu ấy nuôi chính là giống mèo tai cụp, rất ngoan ngoãn, chẳng mấy khi cậu ay kêu ca than phiên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận