Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1000:

Chương 1000:Chương 1000:
Chương 1000:
Sắc mặt người nọ đỏ bừng, những chưởng môn trưởng lão khác đã làm am lên cũng tỏ ra bối rối.
Có lẽ trong khoảng thời gian này cùng hợp tác với đội đặc biệt quá mức thuận lợi, khiến bọn họ quên mất đội đặc biệt và môn phái của mình kỳ thật không có quan hệ quá lớn.
Vì lời này, không ai mở miệng nói chuyện, nhóm video đột nhiên im lặng.
Người nọ vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn làm đến cùng, cứng rắn nói thêm một câu: "Nếu người thay trời hành đạo đã sớm xuất hiện, vì sao không tiết lộ thân phận từ sớm đi? Nếu cô là sứ giả mà Thiên Đạo phái xuống thì phải có nghĩa vụ quét sạch tà ma ở thế gian này, cô có biết trong hoạt động thanh tay gần đây các môn các phái đã tổn thất bao nhiêu đệ tử cùng trưởng lão không?
Càng nói người nọ càng cảm thấy mình chiếm lý, lại ngang đầu nhìn chằm chằm vào góc màn hình thuộc về Tô Vân Thiêu, giống như ánh mắt của anh ta có thể khiến cho Tô Vân Thiều cảm thấy xấu hỗ.
Câu hỏi của anh ta khiến đám người Kỳ Hồng Liên và Hằng Thuật nhíu mày, Hằng Bình từ trước đến nay đã quen với việc xử lý công bằng cũng cảm thấy lời này quá đáng, Đào Yêu và Bách Hiểu Thử không khống chế được sức lực hồng hoang trong cơ thể, suýt chút nữa đã bộc phát.
Bọn họ đang muốn lên tiếng, Tô Vân Thiều đã không ne tình, cười nhạo nói: "Cố Phóng giả đã làm nhà tài trợ cho giới Huyền môn nhiều năm như vậy, gài gian tế vào trong các môn các phái nhiều như vậy, có ai phát hiện ra không? Nếu tôi tiết lộ thân phận sớm một chút, e rằng hiện tại anh chỉ còn là một cỗ thi thể mà thôi!"
Tào Kỳ cũng là do cô giăng bẫy bắt lấy, gian tế của các môn các phái cũng đều dựa vào thông tin mà cô thu được từ thẩm vấn mà tìm ra, những người này chưa từng cảm kích cô một chút nào sao? Tại sao thân phận người thay trời hành đạo của cô vừa được tiết lộ thì những chuyện này đã trở thành việc mà cô nên làm rồi vậy?
Nếu anh đã không ne mặt, vậy cũng đừng trách tôi làm mat hết mặt mũi của mọi người!
Tô Vân Thiều mặt không đổi sắc nói: "Người thay trời hành đạo thì ăn hết cơm gạo nhà anh à hay uống hết nước nhà anh? Dựa vào cái mà bắt một mình tôi thu dọn tà ma trên đời? Cái thế giới này chỉ có duy nhất một mình tôi còn các người đều không cần sống phải không?"
Cố Phóng giả đã bố trí khắp cả nước hơn 200 năm, nếu không tranh thủ lúc ông ta bị Tào Kỳ đâm sau lưng, bị thương không có thời gian chỉnh đốn và cải cách mà dọn dẹp sạch sẽ bọn chúng, chờ Cố Phóng giả rút ra được thời gian, chẳng phải sẽ lãng phí tình báo khó có được này.
Tô Vân Thiều chỉ có một người, không có thuật phân thân, không cho đạo hữu các môn các phái của giới Huyền môn cùng nhau hợp tác thanh tây, chẳng lẽ để cho cô trong một ngày một đêm vừa thầm vấn, còn phải đi đến hiện trường khắp cả nước de thanh tây nữa à? Thế giới này là tất cả mọi người cùng chung sống, nếu muốn có cuộc sống bình an tốt đẹp thì mỗi người đều phải nỗ lực.
Nếu tất cả mọi người chỉ muốn có được mà không muốn cố gắng và trả giá, chỉ gửi gắm hy vọng vào người thay trời hành đạo, vậy cái thế giới mục nát này còn cần thiết phải tồn tại nữa không?
Bỗng nhiên có gì đó lóe lên trong đầu Tô Vân Thieu.
Nhưng tốc độ quá nhanh khiến cô còn chưa kịp nắm bắt, chờ cô cố nhớ lại thì đã không theo kịp nữa.
Có Phóng giả lấy thân phận nhà tài trợ để nhúng tay vào giới Huyền môn, cùng với các môn phái Huyền môn duy trì mối quan hệ tốt đẹp trong nhiều năm cũng không một ai phát hiện, đây cũng chính là cái gai trong lòng các vị chưởng môn trưởng lão.
Không ai nhắc tới, cái gai kia cắm ở trong lòng lâu ngày cũng đã rất đau rồi, lúc này bị Tô Vân Thiều bóc ra trước mặt nhiều người như vậy, quả thực giống như là lấy cái gai đó mà đâm thẳng vào ngực bọn họ, đâm đến máu chảy đầy người.
Mặt mũi đều mắt sạch.
Cao Nhiên: II
Mẹ kiếp, Vân Thiều, cô can đảm như vậy sao?
Không đúng, lúc này xé rách thể diện với các phái của Huyền môn để làm gì?
Sau đó còn phải dựa vào các môn phái để đuổi giết quỷ hồn Cố Phóng giả, hiện tại đối nghịch với bọn họ thì không có lợi chỗ nào cả.
Cao Nhiên lòng đầy lo lắng từ nay về sau Tô Vân Thiều cùng các môn phái Huyền môn khó có thể ở chung nên vội nói: "Chiến đấu nhất định sẽ có thương vong, những đạo hữu kia đã hy sinh, tôi cũng rất khổ sở, nhưng Vân Thiều chỉ có một, anh không thể để cho cô ấy vừa phụ trách thâm vấn vừa kiêm phần dọn dẹp, bây giờ còn nghi ngờ cô ấy vì cái gì không cố gắng hơn một chút. Người thay trời hành đạo thì cũng là người chứ đâu phải thần, làm không được chính là làm không được." Viên Chân niệm vài tiếng a di đà phật, lông mi khẽ run, nói đến chuyện cũ hơn hai mươi năm trước người ngoài không biết: "Năm đó tôi tận mắt nhìn thấy Viên Thuần từ một đệ tử Huyền môn bình thường biến thành người thay trời hành đạo, cũng nhìn thấy sau khi ông ấy công khai thân phận với giới Huyền môn đã dẫn tới bao nhiêu người trong tối ngoài sáng muốn tìm giết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận