Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 187:

Chương 187:Chương 187:
Chương 187:
Tô Vân Thiều muốn cho Vương tổng trải nghiệm sự đau đớn khi nắm trong tay mảnh đất trị giá hơn một tỷ nhưng lại không thể thu được đồng nào từ nó, cũng làm ông ta biết cái gì gọi là sức nặng của sinh mệnh.
Mà lúc này, Vương tổng đúng là đang sứt đầu mẻ trán.
Trước khi mua tòa nhà bỏ hoang này, ông ta cũng biết nơi này hay xảy ra tai nạn, nhờ đó mới có thể dùng cái giá thấp hơn rất nhiều so với giá thị trường để mua nó.
Trước khi đại sư bày trận cũng có nói qua là oán khí ở công trường quá nặng, nếu không trấn áp thì công trường sẽ rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng từ sau khi trận pháp bị phá, công trường vẫn tiếp tục làm việc mà không thấy có sự cố gì cho nên Vương tổng cũng không để tâm đến lời dặn dò của đại sư.
Hiện tại Vương phu nhân lại tìm một vị đại sư khác tới.
Đại sư cầm la bàn đi vài vòng trong công trường: "Vương tổng, trên công trường của ông có cao nhân bày Trận phù, nếu ông đã tìm được người giỏi như thế thì còn tìm tới tôi làm gì?"
Vương tổng cũng ngớ người luôn, ông ta phải giải thích muốn gãy lưỡi về chuyện mình không có tìm đại sư khác thì đối phương mới chịu nói tiếp: "Nếu vậy thì hẳn là do Vương tổng đã làm phật lòng của cao nhân rồi, người nọ đang chờ ông tới cửa xin lỗi đấy."
Vương tổng khó hiểu: "Không phải vị cao nhân giấu mặt này đang giúp tôi à?”
Đại sư tính rất chuẩn: "Người nọ phá trận pháp xong thì phát hiện oán khí quá nặng, không thể không ra tay trấn áp, nhưng chờ sau khi Phù trận mắt đi tác dụng thì công trường sẽ không thể tiếp tục thi công được đâu.”
Trong bụng của Vương tổng thầm oán trách vị cao nhân giấu mặt kia, làm ăn gì mà chỉ làm có một nửa, giờ thì hại ông ta rồi đây này.
"Thế đại sư có thể bày lại một trận pháp khác không?” "Trong Huyền môn có một quy tắc bất thành văn là không thể mời hai người làm cùng một chuyện, hơn nữa vị cao nhân này có thể vẽ ra mười tám lá bùa trấn áp oán khí ngay tại chỗ và dùng nó để bày trận thì e rằng tu vi của người nọ đã vượt xa tôi, cho nên Vương tổng hãy mời người khác cao tay hơn đi." Đại sư nói xong thì đi mắt.
Vương tổng tham mắng một câu "Cái thứ nhận tiền xong mà không làm việc đàng hoàng”, sau đó lại chạy đi tìm vợ mình, Vương phu nhân cũng cảm thấy hoang mang, thế là lại đi mời một vị đại sư khác.
Các đại sư đến sau, những người có tài học thực thụ đều nhìn ra sự thật và tỏ vẻ không muốn gây hắn với cao nhân, những kẻ không có bản lĩnh gì thì giả vờ giả vịt múa may một hồi xong nói là đã giải quyết được vấn đề, tóm lại bọn họ chỉ tới là vì muốn lừa tiền thôi.
Có nhiều đại sư khẳng định như thế thì Vương tổng và Vương phu nhân không thể không tin được nữa, nhưng họ có nghĩ nát óc cũng không nhớ ra được là mình đã làm mích lòng ai mà phải khiến người đó mời một cao nhân như thế để âm thầm trừng trị họ.
Tuy bây giờ công trường còn có thể thi công như bình thường, nhưng nếu oán khí còn chưa được xử lý thì nó chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ sẽ nỗ tung bất cứ lúc nào, càng không cần phải nói đến vị cao nhân cũng như người mà họ không nhớ đã làm mắt lòng lúc nào kia nữa.
Vương tổng và Vương phu nhân không ngừng nhờ người ởi tìm kiếm một vị cao nhân có tu vi cao siêu nhưng lại không rõ danh tính, chuyện này rằm rộ tới mức những người thuộc lĩnh vực đó đều có nghe nói qua ít nhiều.
Ba Tô cũng có nghe nói về chuyện này.
Có điều từ trước đến nay ông không tin mấy thứ như phong thủy hay huyền học gì đó, cho nên chỉ nghe tai này lọt qua tai kia thôi chứ không de tâm lắm.
Thành phố B chợt nổi lên làn sóng tìm kiếm đại sư, nhưng đại sư chân chính - Tô Van Thiều - lại không buôn quan tâm.
Phù trận được tạo thành từ mười tám lá bùa kia vẫn còn có thể hoạt động thêm một thời gian nữa, cô cố ý muốn để Vương tổng phải sợ bóng sợ gió thêm mấy ngày.
Từ lần thử lễ phục hôm đó, Tô Vân Thiều đã xem qua tướng mạo của Vương phu nhân rồi, khi đó cô cũng có nói là nếu nhà họ Vương còn không biết rút kinh nghiệm thì sẽ xảy ra chuyện, bây giờ bị "quật" rồi đó thấy chưa.
Có điều thời gian bị "quật" này có hơi trễ, hơn nữa bên công trường còn chưa có ai bị chết cả, quá lắm thì Vương tổng cũng chỉ cần bồi thường tiền ma thôi, không đến mức quá phiền phức.
Có khi nào là do người bày trận đã giải quyết luôn chuyện phiền phức của lần trước rồi không?
Bởi vì Đào yêu nhỏ đã tỉnh cho nên kế hoạch nghỉ hè đang bị hoãn của mọi người lại được tiến hành tiếp.
Chuyện về trạm cứu hộ đã được xử lý đâu vào đấy, Nguyễn Mai và Vâ Khê cũng thường hay qua đó thăm hỏi, ba con quỷ học bá cũng sẽ giúp đỡ, cho nên cô cũng không cần quá lo lắng.
Tô Vân Thiều lấy quần áo để thay, sau đó cùng Đào yêu nhỏ và Tô Y Y đi đến sân bay rồi bay thẳng tới hải đảo. Trong chuyến đi lần này đa phần mọi người đều đi được, chỉ có thành viên chung nhóm Cái Khiết không đi được vì bận đi làm thêm vào mùa hè, Tần Sóc và Bộc Tử Duyệt thì kẹt công việc nên cũng không thể đi, Ngọc Bạch Y thì đi được nhưng phải đợi quay xong chương trình giải trí đã.
Đây là một hải đảo rất nỗi tiếng ở nước ngoài, bởi vì có hình trái tim độc đáo nên hòn đảo đã trở thành thánh địa du lịch trứ danh cũng như là lựa chọn hàng đầu cho những cặp đôi đến hẹn hò hoặc hưởng thụ tuần trăng mật.
Chuyến bay kéo dài mười mấy tiếng làm ai cũng cảm thấy mệt mỏi, cho nên sau khi tới nơi cả đám cũng chẳng muốn đi đâu cả, vừa đến là đã lập tức chạy tới khách sạn mà họ đặt trước để xử lý thủ tục check-in và gửi hành lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận