Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 867:

Chương 867:Chương 867:
Chuong 867:
Nếu không phải Sâm Sâm ném nhân sâm vào trong chén của cô, lại thêm chén canh kia đang ăn dở, không thể nào nhường lại cho người khác, đỗ đi thì lại lãng phí thì thật sự cô không muốn ăn nó một chút nào.
Sớm biết sẽ thành ra như vậy, cô thà lãng phí chứ nhất quyết không án.
Mấy bé yêu quái tức giận thở dài. Đúng là đáng giận mà, lại chậm mắt một bước!
Nguyễn Mai lại tiếp tục kể chuyện, nhưng bởi vì chuyện ban nãy mà mọi người chẳng còn thấy hứng thú nữa, tận đến khi Nguyễn Mai nhắc đến Rồng Đen. Tinh thần của ba Tô ba lập tức tỉnh táo: "Nói mới nhớ, Vân Vân không phải đã từng nói muốn mang rồng về nhà hay sao? Sao đột nhiên thay đổi không mang theo về vậy?"
Tô Vân Thiều: "Ông cố ngoại đã đến từ ngày hôm qua rồi. Nhưng bởi vì bị lôi kiếp đánh mà nó từ ông lão hơn một nghìn ba trăm tuổi biến thành một đứa trẻ lên ba. Cho đến tận bây giờ vẫn luôn trống trong tay áo của Diêm Vương."
Ba Tô, mẹ Tô:lHI
Chỉ có thể nói là nó đen thôi.
Tô Húc Dương lắc đầu thở dài: "Đã từng có một con rồng vô cùng trân quý xuất hiện trước mặt anh, chỉ tại anh không biết quý trọng..." Nói rồi anh ta lại tiếp tục bày ra dáng vẻ buồn bã, sau đó lại nhìn về phía Tô Y Y.
Trong nháy mắt Tô Y Y lập tức hiểu ra, tiếp tục tiếp lời: "Nếu trời cao lại cho con một cơ hội nữa..." Rồi sau đó lại liếc mắt nhìn về phía Tô Vân Thiều.
Sau bữa tối, cả gia đình ngồi trong phòng khách bóc vỏ hạt hồ đào.
Mẹ Tô nhắc đến thẩm mỹ viện, bà có hẹn với mấy người chị em ngày mai đến đó điều tra tình hình của địch,"Y Y và Húc Dương đều làm việc giúp Vân Vân, không có lý gì người làm mẹ như mẹ lại không làm gì cả, đúng không?" Ba Tô vội nói: "Người làm ba như ba cũng không thể đứng ngoài được, ngày mai ba sẽ đưa mẹ đi."
Mẹ Tô nhẹ nhàng nhét nhân hạt hồ đào vừa bóc vỏ xong vào trong miệng ba Tô, cũng tiện để ông ấy im miệng lại: "Thảm mỹ viện kia không tiếp khách nam, cho nên anh đừng tới đó, để lần sau đi."
Khó khăn lắm mới tìm được một cơ hội giúp con gái, ai cũng đừng hòng cản trở bài
Ba Tô: "..."
Hiểu được ý nghĩa an sau hành động của vợ là bảo mình im miệng, ba fT6 làm động tác OK, "Vậy lần sau để anh đi."
Tô Y Y và Tô Húc Dương liếc nhìn nhau, đồng thời cảm nhận được đối phương muốn nói gì, Tô Y Y giành cơ hội mở miệng trước: "Vậy tiếp theo đến lượt con! Vừa đúng một vòng luôn!”
Tô Húc Dương chậm một bước, nhưng anh ấy không cam lòng yếu thế: "Nếu xét theo vòng theo lượt, thì số lần em đi theo Vân Vân đã quá nhiều rồi, còn nhiều hơn số lần của anh và ba mẹ cộng lại, em còn không biết xấu hổ nói muốn xét theo vòng?”
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Nếu Tô Y Y không tiếp lời, cô ấy chắc chắn sẽ bỏ lỡ rất nhiều cơ hội.
"Không phải do em thông minh nên phát hiện ra sớm sao? Nếu anh cũng có thể phát hiện ra sớm hơn thì cũng đã sớm sắp xếp xong rồi."
Ba mẹ Tô: Nhìn chằm chằm
"Đương nhiên, bởi vì ba mẹ đã ở dưới ánh sáng của chủ nghĩa xã hội khoa học quá lâu, nên không thực sự tin vào loại... huyền học này, em cũng đâu còn cách nào khác." Mong muốn sống sót của Tô Y Y vô cùng mãnh liệt.
Ba mẹ Tô cuối cùng cũng cho Tô Y Y một bậc thang đi xuống, không nhìn cô ấy chằm chằm nữa mà chuyển sang nhìn Tô Húc Dương.
Không sai, đều là lỗi của con trai, rõ ràng đã rất nhiều lần bắt gặp cảnh Tô Vân Thiều đào tóc người chết trong vườn hoa, còn bố trí trận pháp, nhưng lại không chịu đào sâu tìm hiểu, để bọ họ bỏ lỡ lâu như vậy!
Hạt bồ đào trong tay Tô Húc Dương đột nhiên không còn thấy ngon nữa.
"Vậy, vậy phải tính vòng sao?"
Tô Y Y khen ngợi anh trai một câu: "Cần chứ!"
Ba Tô: "Cứ như vậy đi."
Mẹ Tô: "Quyết định xong."
Tô Vân Thiều: "..."
Cô thật không ngờ trong nhà này không chỉ có trận chiến Tu La tranh sủng của mấy bé yêu quái, mà giữa những người thân của cô cũng có trận chiến Tu La nữa, thật khó cho cô quái Sau khi ăn quả hồ đào xong, vốn Tô Vân Thiều muốn dẫn Tô Y Y về phòng mình để xem tủy đá, nhưng nghĩ lại cô vẫn đi lên phòng lấy tủy đá xuống, cho mọi người trong nhà và mấy bé yêu quái, nhóm quỷ sai cùng xem.
Khi cô mới nhận được tủy đá, nó còn to bằng cái móng tay, nhưng sau khi dùng bốn lần thì nó còn lại hơn một nửa, kết cấu khi xếp chồng lên nhau trong có vẻ hơi dính.
Nếu không phải biết thứ này rất hiếm, còn phải nhập khẩu, người trong nhà họ Tô đều muốn sờ thử, rồi tách ra xem có có kéo sợi như phô mai hay không.
Ba Tô: "Bên trong cục đá sẽ mọc ra thứ như thế này à." Mẹ Tô: "Mới đầu mẹ còn tưởng rằng chỉ có phỉ thúy mọc bên trong may cục đá thôi."
Tô Y Y: "Tiểu thuyết khoa học viễn tưởng và tiểu thuyết tu luyện đều nói bên trong đá có rất nhiều bảo vật, không ngờ trong cuộc đời này của em còn được nhìn thấy thứ bảo bối thần kỳ thế này."
Tô Húc Dương: "Nếu có người ăn một lan hết sạch thứ này thì sẽ thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận