Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1116:

Chương 1116:Chương 1116:
Chuong 1116:
"Không..." Cô gái kia theo bản năng phủ nhận.
"Câm miệng!" Tô Vân Thiều lại nói.
Nữ sinh hiểu ý, hai tay che miệng thật chặt, những học sinh khác thấy vậy cũng hiểu được điều gì đó nên thi nhau bịt chặt miệng lại, chỉ sợ họa từ miệng mà ra.
Vẻ mặt Bách Tinh Thần rất nghiêm túc, cùng Tô Vân Thiều đối mặt nhìn nhau và thấy được lời nhắn tương tự trong mắt đối phương.
Nếu như cái bút lông này sớm tới chơi ném khăn tay thì sẽ không đợi đến bây giờ mới khoan thai chậm rãi đến như thế, cho nên nó chính là bị lời của nữ sinh kia hấp dẫn tới.
Nói cách khác, trong quá trình chơi trò chơi bọn họ không thể tùy tiện nói lung tung, nếu không sẽ tương đương với việc nguyện vọng lập tức được thực hiện.
Tất cả mọi người không khỏi cảm thay may mắn vừa rồi không nói lời gì quá phận, nếu như nói cái gì có lực sát thương quá lớn thì khả năng cả nhóm bị tiêu diệt là rất cao.
Hứa Đôn vẫn luôn quan sát con mèo nhỏ kia, quanh thân mèo giống như được bao phủ bởi một tầng sương mù, hoặc là bị bỏ thêm một cái kính lọc mờ ảo, có chút nhìn không rõ nhưng cứ có cảm giác giống con mèo ở trong trường.
Cậu ta không cách nào cho bạn mình một câu trả lời được nên cũng không dám tùy tiện nói chuyện lại gây thêm phiền phức, cứ thế lắc đầu rồi lại gật đầu.
Tô Vân Thiều gật đầu tỏ vẻ đã nhận được,"Mọi người đến đông đủ rồi, có thể bắt đầu trò chơi được rồi chứ?"
"Bắt đầu!" Cây bút viết ra hai chữ này bằng nước tại khoảng trống chính giữa mà mọi người đang vây quanh, sau đó bay tới phía sau nhóm học sinh, nó muốn là người đầu tiên bắt lấy khăn.
"Đâu đâu ném... khăn tay." "Nhẹ nhàng đặt ở phía sau các bạn nhỏ..."
Các chàng trai cô gái nghiêm mặt hát, đã nhiều năm không hát nên trước khi hát cũng không biết lời như thế nào, nhưng có người vừa mở đầu thì bọn họ liền thuận lợi tiếp tục.
Bài hát có lời khá đơn giản và dễ nhớ, trong lời bài hát có cả quy tắc trò chơi nên có thể nhớ kĩ không thể quên được.
Vốn dĩ kí ức đã lâu được đánh thức nhưng hiện tại mấy nam nữ sinh này chỉ cảm thấy trí nhớ cũng bị động như tay chân, sợ hãi đến mức âm điệu cũng thay đồi.
Ở trong tiếng hát, cây bút lông kia ném khăn tay sau lưng Bách Tinh Thần, dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy ra ngoài, Bách Tinh Thần cầm khăn tay lên đuổi theo, vẫn không so được với tốc độ của cây bút lông.
Bút lông rơi vào bên người Tô Vân Thiều, bay lên bay xuống, giống như đang rất vui vẻ cũng như là đang cười nhạo tốc độ chạy bộ của Bách Tinh Thần quá chậm, không bắt được nó.
Trong trò chơi ném khăn tay, bạn nhỏ không bắt được người ném khăn tay cần phải biểu diễn một tiết mục.
Bách Tinh Thần cầm khăn tay đứng giữa bãi đất trống.
Cậu ta không biết tại sao mình lại là người đầu tiên bị nhắm vào, nhưng lại cảm thấy không thể lãng phí cơ hội tốt như vậy,"Vậy tớ sẽ biểu diễn cho mọi người một tiết mục đọc thuộc lòng bài thơ, 《 Tương Tiến Tửu } , quân bắt kiến... „"
Không đợi người khác đồng ý, cậu ta liền tự mình đọc thuộc lòng, một bên vừa đọc một bên còn trao đổi ánh mắt với Tô Vân Thiều.
Bách Tinh Thần: Tiếp theo là cuộn len, thế nào?
Tô Vân Thiều: Chạy được không?
Bách Tinh Thần: Mèo, đứa trẻ, chuông, cuộn len, trong bốn thứ này cảm giác cái này hẳn là chạy chậm nhát.
Tô Vân Thiều: Cũng được, cậu cứ thử trước xem, nếu không được lần sau bắt tớ để đến lượt tớ.
Bách Tinh Thần: Được.
Một bài Tương tiến tửu} đã đọc xong, các nam sinh nữ sinh vỗ tay thưa thớt, mặt mũi đầy vẻ "Vậy à? Thế đấy!", hiển nhiên không hài lòng với cái gọi là tiết mục đọc thuộc lòng bài thơ này.
Người cổ vũ nhiều nhất ngược lại là con mèo nhỏ đang ngồi chồm hm trên mặt đất kia, dùng hai chân trước để vỗ.
"Đâu đâu ném... Khăn tay." Một vòng chơi khác lại bắt đầu.
Lần này dựa theo đã thảo luận lúc trước, Bách Tinh Thần ném khăn tay ở phía sau sợi len.
Tô Vân Thiều nhìn chằm chằm sợi len, muốn xem nó cầm khăn tay đuổi theo Bách Tinh Thần như thế nào, lại kinh ngạc phát hiện trong cuộn len đó vươn ra hai sợi len, giống như hai ngón tay nắm lấy khăn tay.
Cô nghĩ cây bút lông vừa rồi bay nhanh như vậy, cuộn len này cũng rất có thể sẽ gian lận, nhưng không ngờ nó lại thành thật lăn trên mặt đất.
Chờ nó lăn trở về vị trí, Bách Tỉnh Thần đã đi một vòng, thành công ngồi xuống chỗ trống.
Cuộn len mang theo khăn tay đứng tại chỗ, dường như đang bối rối không biết làm sao.
Bách Tinh Thần tốt bụng nhắc nhở: "Cậu tiến lên phía trước biểu diễn một tiết mục đi." Biểu hiện của cuộn len cực kỳ giống một đứa trẻ hướng nội, cầm khăn tay đi tới đi lui, sau khi đến bãi đất trống ở giữa cũng đứng ở đó một lúc thật lâu, tựa như không biết mình nên biểu diễn cái gì mới tốt.
Các nam sinh và nữ sinh vừa mới bắt đầu còn lo lắng bỗng cảm thấy mấy thứ kì quái này, cũng không đáng sợ lắm nên lần lượt đưa ra những gợi ÿ giúp đỡ.
"Ca hát"
"Khiêu vũ”
"Nói chuyện phiếm"
"Dù sao cũng đừng đọc thuộc lòng thơ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận