Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1312: Đời Trước Của Vân - Cảnh

Chương 1312: Đời Trước Của Vân - CảnhChương 1312: Đời Trước Của Vân - Cảnh
Chương 1312: Đời Trước Của Vân - Cảnh
Mỗi khi có một người bạn nhỏ ra đi, Diêm Vương đều sẽ rời khỏi địa phủ để đến và làm bạn bên cạnh Tô Vân Thiều.
Trong thời khắc nhạy cảm như thế này, bất kỳ một lời an ủi nào cũng có thể hóa thành lưỡi dao sắc bén nhất cắt vỡ vết thương lòng chỉ vừa khép miệng của cô.
Diêm Vương sẽ im lặng ngồi bên cạnh Tô Vân Thiều, cùng cô vượt qua nỗi đau mắt bạn, sau đó cả hai lại bước tiếp về phía tương lai và bảo vệ những người bạn còn lại của cô.
Chỉ tiếc là vết thương lòng của Tô Vân Thiều không có cơ hội khép miệng, nó cứ bị từng lưỡi dao cứa vào như thế, mãi cho đến khi Hựu Hựu tự bạo trước mặt cô.
Khoảnh khắc khi chết trong tay của Cố Phóng, cô chợt nhớ lại mười kiếp làm Thiên đạo xuống trần gian của mình, cũng nhớ tới tranh chấp và lối suy nghĩ khác nhau giữa mình và một nửa Thiên đạo còn lại.
Cô biết lúc này người thua là mình.
Làm bên thua, cô sẽ tự hủy diệt ý thức của bản thân để hòa làm một với một nửa Thiên đạo kia và trở thành sức mạnh của ông ấy.
Luân hồi mười lần, cô đã tự nhắm nháp hết mọi cung bậc cảm xúc của thế gian này. Có hạnh phúc, có đau khổ, có chua xót, cũng hiểu được mọi sinh linh đều phải ra sức giãy giụa để có thể sinh tồn.
Cô không cam lòng để thế giới bị hủy diệt chỉ trong một phút chốc như vậy!
Diêm Vương nghe được tin tức cũng vội vàng chạy tới, nhưng cuối cùng anh chỉ có thể nhặt xác cho Tô Vân Thiều, cho dù có lên trời hay xuống đất thì anh cũng không thể tìm được một chút hồn phách nào của cô.
Nếu tự bạo thì sẽ không để lại thi thể, nhưng đã để lại thi thể thì tại sao hồn phách lại biến mắt?
Diêm Vương có lật Sổ Sinh Tử xem cho nên cũng biết được kết cục hồn phi phách tán của Tô Vân Thiều, nhưng bên trên lại không ghi rõ nguyên do, cương thi và quỷ hồn tại hiện trường cũng xác nhận là do Cố Phóng giết, kết quả này giống với kết quả mà anh có được nhờ dùng thuật sưu hồn.
Nhưng anh vẫn không muốn tin.
Chuyện mà cho dù anh đã lật xem Số Sinh Tử cũng không biết thì sao một người phàm như Cố Phóng lại biết được, cho nên nhất định còn có uan khúc gì đó ở bên trongl
Không có tế phẩm cao cấp là Tô Vân Thiều, vì đã mất đi "chất" cho nên Cố Phóng đành phải dùng "lượng" de thay thế.
Có Phóng cho toàn bộ sinh linh của Hoa Hạ cũng như các quốc gia lân cận vào bản đồ hiến tế, nhưng ông ta nào biết rằng Thiên đạo đã nhìn thấu những ý nghĩ này của ông ta từ lâu rồi, cho nên dù ông ta có giết nhiều người hơn nữa thì cũng vô ích.
Có Phóng không tìm được vấn đề nằm ở đâu, chỉ cho rằng số lượng tế phẩm vẫn chưa đủ, thế là bắt đầu nhòm ngó sang nước ngoài, định bụng sẽ hiến tế một nửa sinh linh trên thế giới.
Nhưng trước khi ông ta kịp làm như thế, Diêm Vương đã dùng ba thần khí thời thượng cổ phá banh địa phủ.
Địa phủ vừa nứt vỡ, những quỷ hồn được giam giữ trong địa phủ trên toàn thế giới lập tức co giò chạy ra ngoài, mà sau lưng của họ là địa phủ đang đổ sập cũng như một thế giới đang trên đà sụp đổ, thậm chí quá trình tan vỡ này còn có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Theo truyền thuyết, Bàn Cổ dùng một rìu bổ đôi bóng đêm, một phần bay lên thành trời, một phần chìm xuống thành đất, đây chính là ngọn nguồn của thế giới này.
Nhưng không ai biết là còn có một thứ nữa cũng chìm xuống dưới lòng đất - đó chính là địa phả.
Nơi nắm giữ và vận hành quy tắc luân hồi và sinh tử mới là trụ cột vĩnh hằng của toàn bộ thế giới.
Thiên đạo, không phải ông muốn hủy diệt thế giới sao? Vậy tôi sẽ giúp ông một phenl Bởi vì thế giới đã sụp đổ cho nên Thiên đạo cũng dan tiêu tán, ông ấy tức muốn hộc máu nhưng lại chỉ có thể cúi đầu chào thua với Diêm Vương: "Anh muốn làm gì?"
"Cứu vợ tôi!" Diêm Vương cầm bút Phán Quan trong tay, anh đứng trước giếng Luân Hồi nói như thế.
Thiên đạo: "...” Mẹ nó, không ngờ Diêm Vương nhiệm kỳ này lại là một thằng trong óc chỉ có yêu với đương!
Thiên đạo đành phải tách hồn phách của Tô Vân Thiều từ trên người mình ra, nhưng ông ấy không nói cho anh biết rằng có một bộ phận hồn phách của cô đã hòa làm một với mình rồi, cho nên phần tách ra không phải là hoàn chinh.
Diêm Vương nhận lấy hồn phách đang ngủ say của Tô Vân Thiều một cách thật cần thận, anh lấy An Diêm Vương từ trong thân thể của mình ra rồi đặt nó vào trong hồn phách của cô: "Bảo vệ cô ấy giúp tôi."
Ấn Diêm Vương đáp lại ngắn gọn: “Vâng.”
Bút Phán Quan còn bảo đảm: "Yên tâm đi, cho dù tôi có xảy ra chuyện gì thì cô ấy cũng không sao đâu!"
Thiên đạo nói: “Trước đây chưa từng có ai làm chuyện này cả, sao anh có thể chắc chắn giếng Luân Hồi sẽ đưa hai người trở về quá khứ được?" "Không thể quay về thì chúng tôi sẽ cùng chết." Diêm Vương ôm hồn phách của Tô Vân Thiều nhảy vào giếng Luân Hồi sâu không thấy đáy.
Thiên đạo tức giận đến mức dậm chân bình bịch, ông ấy vội vàng liên lạc với ý thức đang ngủ say của Tô Vân Thiều: "Sau khi sống lại làm ơn quản lý người đàn ông của cô giùm tôi cái, đừng để anh ta cứ hở ra là phá banh địa phủ như vậy chứ, tuy tôi muốn hủy diệt thế giới thật nhưng không phải là cách hủy diệt này, mục đích chính của chúng ta là giải cứu thế giới kia mài"
Hồn phách của Tô Vân Thiều hết bị hòa tan rồi lại phải tách ra và xây dựng lại, bởi vậy hiện giờ cô vô cùng yếu ớt, chỉ có thể loáng thoáng nghe được lời nói của Thiên đạo.
Thì ra là thế.
Tró Thiên đạo, đã hứa cùng nhau cố gắng giải cứu thế giới, vậy mà ông lại lén lút cản đường tôi!
Nếu mọi thứ có thể bắt đầu lại, vậy... Cô chợt nhớ tới hình ảnh Đào Yêu cá cược với Thiên đạo.
"Tôi dùng thân thể đựng đầy công đức của mười kiếp này để cá cược, tôi muốn có vận may để thay đổi kết cục bi thảm này!"
Thiên đạo do dự một chút rồi nói: "Được thôi."
Nếu cô có thể tìm được biện pháp khác để giải cứu thế giới thì chuyện tôi mat đi ý thức và trở thành sức mạnh của cô cũng có đáng là bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận