Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 640:

Chương 640:Chương 640:
Chương 640:
"Tôi không hỏi ông có được ký ức của Vân Văn Hiên từ khi nào, tôi chỉ muốn biết, năm đó, vì sao ông lại không ngăn cản cha tôi đưa con gái của chúng ta đi?"
Vân Gia Thụ mim môi, ông ta không nói gì, dùng sự im lặng để biểu thị sự phủ nhận của mình.
Nhìn thấy biểu cảm của ông ta, trái tim của Vân Lệ Lệ lạnh lại, giọng nói của cô ta run run: "Tôi cho rằng người ta đem con gái đi rồi, nó sẽ có thể sống trong cuộc sống giàu sang phú quý từ nhỏ, sau này lớn lên sẽ trở thành phu nhân nhà có tiền, nhưng các người không ai nói cho tôi biết, hoá ra là con bé đi chịu chết!" Người vẫn luôn chú ý tới vẻ bề ngoài như Vân Lệ Lệ cuối cùng cũng bật khóc, gân xanh trên mặt và trên cổ đều nổi hết lên, cô ta lao lên túm lấy cổ áo của Vân Gia Thụ, gặng hỏi: "Đó cũng là con gái ruột của ông, sao ông có thể trơ mắt nhìn con bé đi vào chỗ chết mà không ngăn cản?!"
Vân Gia Thụ để Vân Lệ Lệ tùy ý nổi giận, mãi không nhận được đáp án, Vân Lệ Lệ bắt đầu đánh người, cô ta nhào lên hết cắn lại đánh, lúc này ông ta mới đành giữ chặt Vân Lệ Lệ lại.
"Được rồi, cô đừng làm trò giống như bà điên nữa, năm ấy, khi cha bà đưa con gái của chúng ta đi, tôi vẫn chưa là trưởng thôn, nên không biết được những chuyện đó."
Cho dù Vân Lệ Lệ đã biết được con gái mình thực sự đã chết, Vân Gia Thụ cũng không nghi ngờ Tô Vân Thieu.
Trong ba năm nhập hồn vào cơ thể động vật để đi theo người đàn ông kia, thi thoảng người đàn ông kia sẽ xem tướng bắt quỷ, cho nên Vân Gia Thụ biết rất rõ bản lĩnh của những người trong Huyền môn, người ông ta nghi ngờ chính là Cao Nhiên - đội trưởng đội đặc biệt của quốc gia, chức vị này vừa nghe qua là biết người này rất có năng lực.
Mặc kệ lời Vân Gia Thụ nói có phải là sự thật hay không, Vân Lệ Lệ sẽ không tin ông ta nữa. Cô ta như hoá thành một sư tử mẹ đã mat con, nhin chan chan vao hung thủ đã hại chết con mình, hận không thể lao vào cắn xé Vân Gia Thụ.
"Van Gia Thụ, Vân Văn Hiên, ông hại chết con gái của tôi, tôi sẽ không tha cho ông!"
Vân Gia Thụ nhíu mày: "Vân Lệ Lệ, cô phải xác định cho rõ, chúng ta mới là người ngồi chung một thuyền!"
"Ông sợ rồi sao?" Vân Lệ Lệ nghiêng đầu nhìn Vân Gia Thụ, đôi môi tái nhợt do không tô son nhưng vẫn nở nụ cười khiến người ta run sợ,"Ha ha ha, tôi biết nên đối phó với ông như thế nào rồi!"
Vân Lệ Lệ vùng thoát khỏi tay của Vân Gia Thụ, lảo đảo chạy ra cửa, Tô Van Thiều đã nghe được hết thảy mọi thứ thông qua người giấy nhỏ nên đã kịp thời rút lui, vừa đúng lúc Vân Lệ Lệ bước tới vị trí đối diện, cô còn điều khiển người giấy nhỏ lén đá vào chân Vân Gia Thụ một cái.
Nhìn thấy Tô Vân Thiều, Vân Lệ Lệ vội vàng nhào tới: “Tôi nói, cô muốn biết gì tôi sẽ nói hết, tôi sẽ nói hết tất cả cho cô!"
Vân Gia Thụ nằm trên mặt đất mà không biết tại sao mình lại bị ngã, đến khi ông ta bò dậy thì đã muộn, đúng lúc nghe thấy Vân Lệ Lệ ôm lầy Tô Vân Thiều nói muốn giải thích mọi chuyện, sắc mặt của ông ta tối đen lại.
Tô Vân Thiều dẫn Vân Lệ Lệ quay trở lại phòng thẩm vấn một lần nữa, lần này Vân Lệ Lệ hỏi gì đáp nấy, thậm chí còn không cần người khác hỏi cũng đã trả lời, giải thích hết thảy những chuyện đã xảy ra từ ba trăm năm và hơn hai mươi năm trước một cách rõ ràng.
Những việc này Tô Vân Thiều đều đã biết, nhưng cô lo lắng mình đã bỏ sót một chỉ tiết nào đó nên vẫn nghiêm túc lắng nghe, còn Cao Nhiên và Tần Sóc vốn không biết gì, khi nghe được câu chuyện thì ngạc nhiên tới mức trợn mắt há mồm.
Đây chính là phiên bản thực tế của câu chuyện anh nông dân và con rắn, chỉ là vị trí các nhân vật bị tráo đổi lại.
Những lời kể của Vân Lệ Lệ đã phần đều trùng khớp những gì Tô Vân Thiều biết, từ đây có thể thấy được Vân Lệ Lệ muốn dồn Vân Gia Thụ vào chỗ chết đến nhường nào.
"Cô còn manh mối nào khác có giá trị hơn không?”
Vân Lệ Lệ: "Ví dụ như?”
Tô Vân Thiều: "Tào Kỳ hoặc Cố tổng chẳng hạn." Đây mới là hai kẻ đầu sỏ thực sự hại chết con gái của Vân Lệ Lệ, đây cũng là mục tiêu được cô nhắm tới.
"Chuyện về hai người bọn họ thì tôi không biết được nhiều lắm, nếu cô muốn biết thì phải đi hỏi Vân Gia Thụ, nhưng khả năng ông ta sẽ nói cho cô biết cũng không lớn lắm." Vân Lệ Lệ cười lạnh,"Ông ta muốn bước vào thế giới kia, chính là con chó trung thành số một của Tào Kỳ, nếu như không phải thiếu con mài thì ông ta sẽ không bao giờ phản bội chủ nhân."
Tô Vân Thiều dường như suy nghĩ gì đó rồi nói: "Vu Diệu mang tiếng là con gái của cha cô, nhưng thực chất lại là con gái của hồn phách Tào Kỷ, Vân Gia Thụ đã hại chết Vu Diệu, vì sao vẫn còn được Tào Kỳ tin tưởng?"
"Vu Diệu là con gái của Tào Kỳ ư?” Vân Lệ Lệ vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh cô ta đã phát hiện ra có điều bát 6n,"Y cô là cha của Vu Diệu chính là hồn phách của Tào Kỳ, vậy còn cơ thể của cha tôi thì được coi là gì?”
Không cần Tô Vân Thiều trả lời, cô ta đã nhớ tới cách Vân Gia Thụ rời khỏi thôn Vân trước đây,"Thì ra là thế! Bảo sao lời nguyễn không con không cháu của Bạch Sương lại không có tác dụng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận