Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1282: Tong Linh

Chương 1282: Tong LinhChương 1282: Tong Linh
Chương 1282: Tong Linh
Tôi thất vọng vô cùng: "... Vậy mà cũng tính là nổi loạn sao? Cậu nổi loạn cũng có khuôn phép quá chừng, trông chẳng ra dáng người lớn chút nào, không bằng lúc cháu nổi loạn nữa là."
Mợ bị lời nói của tôi khơi dậy hứng thú: "Linh Linh đã nổi loạn rồi á2"
Tôi ưỡn ngực tự hào: "Ba mẹ hứa cuối tuần sẽ dẫn cháu đi khu vui chơi nhưng họ lại thất hứa. Cháu rất tức giận nên đã bỏ nhà ra đi, cháu muốn ba mẹ nhận ra rằng việc không thực hiện lời hứa với con cái sẽ khiến con cái trở nên nỗi loạn!"
Mợ hơi thắc mắc: "Chuyện này xảy ra hồi nào vậy? Cháu bỏ nhà đi đâu thế?" Sao cô ấy chưa từng nghe ai nói vậy ta? Cũng không thấy mọi người túa ra đi kiếm bao giờ.
"Khoảng một tháng trước, cháu bỏ nhà đi đến công viên trong khu dân cư, đi dạo một vòng rồi quay về. Khoảng thời gian đó đủ để họ tự kiểm điểm lại bản thân rồi al" Tôi chống nạnh đây tự tin.
Mợ: "..." Phụt.
Mợ vuốt tóc tôi: "Ừm, Linh Linh nổi loạn quá, lần sau không được bỏ nhà đi khiến ba mẹ lo lắng nữa đâu đấy."
"Dạ cháu biết rồi." Tôi biết gia đình và đám nhóc yêu quái yêu thương tôi đến mức nào, đương nhiên tôi sẽ không để họ lo lắng, bằng không thì tôi sẽ chẳng chạy ra mỗi công viên rồi về thôi đâu. Xem đến đây, tôi tin rằng các bạn đã có thêm nhiều hiểu biết về tôi và gia đình lớn của tôi rồi. Rất mong có thể gặp lại các bạn trong chương trình tiếp theo, tạm biệt! Chúc ngủ ngon, moah moahl Tôi tên Phó Tòng Linh, là một cô gái cực kỳ chiều fan hâm mộ. Chương trước tôi có nhắc đến mợ, nhận thấy các bạn đọc đều tò mò và muốn biết nhiều hơn về mợ ay cho nên tôi đã quyết định làm thêm một phần mới để thỏa mãn sự khát khao của mọi người đây. Người mợ Diệp Nhĩ Dung của tôi là một người bình thường. À, đương nhiên định nghĩa bình thường ở đây là kết quả sau khi so sánh với ba, mẹ, dì và dượng của tôi, chứ nếu so với người khác thì chắc mợ ấy cũng không bình thường lắm đâu.
Mợ là một nhà thiết kế trò chơi, tôi đoán chắc là sẽ có rất nhiều người không hiểu về nghề này nhỉ, đa phần mọi người chỉ biết về game, game mobile, thể thao điện tử thôi, đây đây, để tôi giải thích sơ cho mọi người hiểu nha.
Muốn chế tạo trò chơi thì cần phải trải qua vài bước, trong đó bước thứ nhất là lên kế hoạch, cũng chính là công việc của mợ. Chúng ta cần phải biên soạn tất tần tật từ bối cảnh, nội dung chính, nhân vật cũng như cốt truyen.
Nói cho dễ hiểu hơn thì nó na ná như việc viết xong kịch bản trước khi quay phim điện ảnh và phim truyền hình đó.
Tôi cũng không biết việc viết kịch bản khó cỡ nào, bởi vì tôi có từng viết bao giờ đâu, nhưng tôi biết mấy bài tập làm văn siêu khó viết luôn!
Tôi từng ra đề tập làm văn cho mấy nhóc yêu quái trong nhà là: "Viết về người bạn tốt của tôi".
Đáng lẽ bài tập cho các bạn nhỏ phải là "viết về ba/me của tôi" mới đúng, nhưng ngặt nỗi phần lớn các yêu quái đều tự gặp cơ duyên và tu luyện thành yêu, nên tính ra không có ba mẹ gì cả. Tôi mà ra kiểu đề đó, thể nào cuối cùng cũng sẽ nhận về N bài tập làm văn giống y đúc như thể vừa quay cóp của nhau, dù tất cả đều do bọn chúng tự tay viết ra, bởi vì mẹ của chúng trăm phần trăm là chung một người: Dì của tôi!
Không phải tất cả yêu quái đều coi dì là mẹ mình, nhưng đa số chúng đều cảm thấy dì rất tốt bụng cho nên muốn đi theo dì, và tại đây ở đây tôi xin phép gọi tên một yêu quái, chính là bé rái cá biển.
Để được đi theo dì, nó còn dám ký khế ước tạm thời với Abe Shota, nhờ ông ấy dẫn nó đến Hoa Hạ nữa chứ, manh động quá trời quá đất! Nói tóm lại, thiết kế trò chơi là một nghề vô cùng ngau và cũng vô cùng khó.
Tiếp theo tôi sẽ kể tới việc cậu và mợ quen nhau thế nào nhé.
Khi còn đi học, cậu của tôi cực kỳ thích trò chơi, còn nung nấu ý định mở một công ty sản xuất trò chơi sau khi tốt nghiệp, có điều về sau vì đủ chuyện ngoài ý muốn nên cậu mới phải chuyển sang làm về tài chính, vốn là muốn kiếm thật nhiều tiền và mời chào nhiều nhân tài trong Huyền môn để làm hậu phương vững chắc cho dì, kết quả tốc độ "đánh quái tăng level" của dì nhanh quá làm cậu chạy theo không kịp luôn.
Điều này cũng trở thành nỗi tiếc nuối sâu sắc nhất của cậu và ông ngoại, đó là vì họ đã bị em gái / con gái “kéo” một mạch tới đích mà chưa kịp làm gì cả.
Cá nhân tôi cảm thấy như vậy cũng tốt mà, bởi vì người dì mà tôi ngưỡng mộ á, phải nói là đỉnh của chóp luôn, trên thế giới này không có bao nhiêu người có thể sánh được với dì ấy đâu. Có lẽ cậu và ông ngoại không thích là vì cảm giác này hơi giống như ăn bám nhỉ?
Ôi trời, đúng là hai người đàn ông đáng thương.
Thôi, quay về chủ đề chính nè.
Chờ sau khi sự nghiệp đã tiến vào quỹ đạo, cậu lập tức quay về với ngành sản xuất trò chơi mà mình hằng mong nhớ. Lần đầu tiên bắt tay vào làm trò chơi, cậu không dám làm trò gì quá khó nên quyết định nhắm tới thể loại game "nuôi thú cưng", mây nhóc yêu quái trong game đều được lấy ý tưởng từ đám yêu quái đi theo di.
Bạn cần đăng nhập để bình luận