Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 275:

Chương 275:Chương 275:
Chuong 275:
Sao Hứa Lâm Lang có thể không hận được?!
Cảm giác bị lây nhiễm quá mạnh, Lôi Sơ Mạn đã nắm chặt tay, tức giận nói: "Đồ đê tiện!"
Triệu Tình Họa suyt chút nữa đã tức đến phát khóc vì Hứa Lâm Lang và Trường Tôn Thụy ,"Cái đồ đàn ông đê tiện không chung thủy với vợ, không tử tế với con trai, sao ông trời không giáng xuống một tia sét đánh chết anh ta đi.”
Bởi vì Tô Vân Thiều có thân phận là một thiên sư, cho nên bọn họ mới biết đến sự tồn tại của thiên đạo, nếu không liền muốn mắng chửi một câu "Ông trời đúng là bị mù rồi!"
Tô Y Y cũng rất tức giận, nhưng cô ấy biết tức giận cũng vô ích, không ảnh hưởng gì đến tên cặn bã kia, ngược lại còn làm tốn thương lá gan của chính mình.
"Lát nữa phải hỏi chị, xem có thể âm tham dạy dỗ anh ta một bài học không."
Bách Tinh Thần: "..."
"Vân Thiều không thể làm như vậy."
"Tớ biết." Tô Y Y lén lút nhìn Tô Vân Thiều, thấy Tô Vân Thiều không để ý đến bên này, liền tập hợp bạn bè lại,"Tớ sẽ hỏi chị tớ trước là có được hay không, sau đó tớ sẽ tìm những người khác hoặc ma quỷ để dạy anh ta một bài học."
Làm giống với phương pháp được áp dụng với kẻ ngược đãi mèo Chúc Dân Học.
Tuy rằng lúc đầu không hiệu quả lắm, nhưng kiên trì nhất định sẽ giành được thắng lợi, hiện tại tên kia cũng đã nghe lời, đừng nói ngược đãi mèo, nhìn thấy chó mèo hoang liền đi đường vòng, hiệu quả rất tốt.
Hứa Đôn không đồng ý: "Chúng ta có thể làm điều đó với Chúc Dân Học vì cậu ta đã tra tấn mèo đến chết nên tội nghiệt quấn thân, cách làm của Trường Tôn Triết có chút trái đạo đức, phỏng chừng cũng không có tội nghiệt gì, Vân Thiều sẽ không đồng ý cho chúng ta ra tay với một người trong sạch không có tội."
Mặc dù người đàn ông này ghê tởm đến mức suýt làm cho bọn họ nôn ra bữa cơm tối của mình.
Ngọc Bạch Y lắc lắc ngón tay "Chac chac chac chậc, nhìn một việc nào đó thì phải nhìn một cách toàn diện, anh ta có thể bạc tình bạc nghĩa với người nhà như vậy, tôi không tin anh ta không gặp rắc rối ở bên ngoài."
Bọn họ đều là người của thành phố B, luận về thông tin và hiểu biết, còn phải tìm người địa phương của thành phó S.
Mọi người phấn khích dùng đôi mắt nhỏ của mình nhìn về phía Hứa Nặc, thiếu điều muốn nói: "Một tên căn bã đã bắt nạt con gái và cháu ngoại của ông, ông nhất định sẽ có động thái đáp trả lại, đúng không?"
Hứa Nặc: "..."
Ông ta là một người sắp chôn nửa người ở dưới đất, bị một đám tiêu bối động viên đi làm trò lưu manh, cảm giác thật mới lạ.
Ngay lúc ông ta đang nghĩ về điều này, Hứa phu nhân và Hứa Lâm Lang ở bên cạnh đã trưng ra ánh mắt mong đợi: Được không?
Hứa Nặc đành phải gật đầu, còn muốn nói: "Trường Tôn Triết đã chơi đùa với rất nhiều phụ nữ, cái đuôi của cậu ta còn chưa thu dọn sạch sẽ." Nghĩ đến các chàng trai cô gái vị thành niên này, ông đổi lời nói thành : "Người thường đi dạo bên bờ sông, làm sao không ướt giày?" Những thứ cần hiểu thì hiểu, những thứ không cần hiểu thì không nên hiểu.
Các bạn nhỏ đều không ngoại lệ, trong nháy mắt tất cả mọi người đều hiểu: "Có thai2"
Trước đó bọn họ đã từng đoán rằng Trường Tôn Triết có thể đã có con trai và con gái ngoài giá thú ở bên ngoài nên không thèm để ý đến đứa con trai không lành lặn là Trường Tôn Thụy, bọn họ đã đoán đúng!.
Lôi Sơ Mạn: "Cưỡng bức?"
Cái Khiết: "Phá thai?"
Triệu Tình họa: "Rất đau, nó cũng là một sinh mệnh nhỏ."
Trần Tinh Nguyên: "Tội nghiệt quấn thân!!" Sau khi xác nhận trên lưng Trường Tôn Triết đã gánh rất nhiều tội nghiệt, những người bạn nhỏ đã chuẩn bị sẵn sàng, nóng lòng muốn ra tay gây rồi!
Bách Tinh Thần, người trước đó đã khăng khăng rằng Tô Vân Thiều sẽ không đồng ý, là người đầu tiên nói: "Mọi người còn nhớ đứa bé của Mao Hàm Nguyệt không?"
"Quỷ anh!" Ngọc Bạch Y chưa từng nhìn thấy quỷ anh, nhưng đã nghe qua truyền thuyết về quỷ anh: chỉ là một bộ phim về đề tài quỷ anh đã khiến ba con quỷ học bá và Vân Khê sợ đến phát khóc, quỷ anh vô cùng hung dữ.
Hứa Đôn: "Không phải tất cả những đứa trẻ đã chết trước khi được sinh ra đều sẽ trở thành quỷ anh, nhưng chỉ cần một đứa trẻ là đã đủ cho Trường Tôn Triết đau khổ rồi!"
Cái Khiết: "Tiền đề là anh ta không có bất cứ thứ gì giống như bùa bình an và bùa ngọc mà Tô Vân Thiều đã cho chúng ta."
Tô Y Y: "Việc này rất khó nói, không phải tất cả thiên sư đều coi trọng nhân phẩm giống như chị tớ, thiên sư coi trọng tiền nhất định sẽ cho."
Phó Diệp: "Trong chúng ta, chỉ có Vân Thiều là có mắt âm dương. Tất cả những vấn đề liên quan đến ma quỷ đều phải thông qua Vân Thiều, điều này quá bất tiện."
Các bạn nhỏ không có mắt âm dương đều lâm vào tram tư, có thể nhờ Vân Thiều vẽ cho bọn họ một lá bùa có thể mở mắt âm dương không? Loại mà muốn nhìn thấy ma quỷ chỉ cần dán nó lên đầu.
Người của nhà họ Hứa có cảm giác như đang nghe Thiên Thư :
Tại sao một nhóm thanh thiếu niên mười bảy mười tám tuổi lại biết nhiều hơn máy người lớn như bọn họ?.
Tô Vân Thiều không phải không nghe thấy những bạn nhỏ đang am bam về việc tính kế Trường Tôn Triết, nhưng hiện tại cô thực sự không có tâm trí để quan tâm họ.
Ý tưởng là ý tưởng, không nhất thiết phải thực hiện.
Cô nhìn kết quả mà mình bắm ngón tay tính toán mấy lần đều giống nhau, trong lòng rất buồn rầu, thật sự không có tính sai chứ?
Trong số những người coi bói giỏi nhất trong Huyền môn mà Tô Vân Thiều quen biết chính là Tuệ Tâm, nhưng Tuệ Tâm đang ở trong núi sâu rừng già không thể nhận được tín hiệu, vì vậy cô chỉ có thể hỏi Hằng Thuật cùng Cao Nhiên.
Tô Vân Thiều: 【 Một người rõ ràng đã chết, người đó có còn nhân duyên mẹ con với mẹ của người đó không? ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận