Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1008:

Chương 1008:Chương 1008:
Chuong 1008:
Ái Nhi: "..." Vì sao tôi không thoải mái, cô còn không biết à?
Cô ấy cũng khó mà nói mình bị lời nói như lang sói của Khúc Vu Hoa dọa sợ, lắc đầu,"Trong hồ nước có rất nhiều tôm hùm đất, cô muốn câu không?"
"Muốn." Khúc Vu Hoa luôn ghi nhớ thân phận của mình là một đứa trẻ trong thành phố tới nông thôn chơi nên tỏ ra rất có hứng thú, Trước kia tôi toàn ăn tôm hùm nuôi, còn ở đây của các cô thì sinh trưởng tự nhiên, cũng không biết mùi vị sẽ như thế nào"
Ái Nhi phủi tay, nhặt một tảng đá từ trên mặt đất lên, sau đó đào hai cái trên mặt đất âm ướt bên cạnh hồ nước, bắt được một con giun, sau đó đi tới bên hồ lại lục lọi thêm hai cái, quả nhiên nhìn thấy một sợi cước mảnh.
Khúc Vu Hoa: "Thường xuyên có người tới đây câu tôm hum sao?"
Ái Nhi nhanh chóng dùng dây cước quấn quanh giun,"Trong thôn không có gì chơi nên khi còn bé tôi rất thích câu tôm hùm đất, giữa mùa hè chạy tới chạy lui, cũng không sợ nắng đen da, còn thích dùng thịt trong nhà để câu."
Khúc Vu Hoa: "..."
Quay đầu lại nhìn thoáng qua bốn món đồ Ái Nhi còn chưa giặt xong."Cô ném mấy miếng thịt béo ngoậy vào hồ nước dùng để giặt quần áo sao?" "Khi đó còn chưa hiểu chuyện mà." Ái Nhi lè lưỡi, tiện tay ném giun vào, giao đầu kia của sợi dây cho Khúc Vu Hoa,"Được rồi, cô chơi đi."
Khúc Vu Hoa nhận lấy sợi dây."Nước ở đây còn phải dùng để giặt quần áo, ném giun vào như thế có sao không?"
"Không sao đâu, nước ở đây là nước suối, rất sạch sẽ, chỉ vì không có ai dọn dẹp hồ chứa nước nên mọi người không yên tâm uống nước ở đây, nước uống bình thường hay đi lấy ở giếng mỏ hoặc là dùng nước máy và nước mưa, nơi này chỉ dùng để giặt quần áo thôi."
Khúc Vu Hoa là vì Ái Nhi nên mới tới đây, không ngừng đung đưa dây cước trong tay, cho dù có tôm hùm đất tới đây cũng sẽ bị cô ay dọa cho chạy mắt.
"Ái Nhi, tôi vừa mới giúp cô hỏi Tuệ Tâm, anh ấy vẫn chưa có bạn gái, cũng không thích người nào, cô xác định mình không muốn ra tay à?"
Ái Nhi: "..."
Khúc Vu Hoa không ngừng nỗ lực: "Tôi còn hỏi anh ấy mấy chuyện, ngày thường anh ấy vẫn rất chú ý rèn luyện sức khỏe, đừng chỉ nhìn bên ngoài mặc Phật bào rộng thùng thình, cởi ra bên trong đều là cơ bắp đó, thuộc về loại cởi quần áo là có thịt mà gần đây được lưu hành trên mạng để trêu chọc hòa thượng hệ cắm dục..." Theo miêu tả tỉ mỉ của Khúc Vu Hoa, trước mắt Ái Nhi dường như xuất hiện hình ảnh Tuệ Tâm đang cởi quần áo trước mặt mình, bèn xấu hổ giậm chân: "Cô đừng nói nữal"
"Vâng vâng vâng." Khúc Vu Hoa ngoài miệng đáp ứng, nhưng sau đó lại lầm bam lầu bau trong miệng mà Ái Nhi có thể nghe được,"Nếu Ái Nhi thật sự không có hứng thú với anh ấy, vậy tôi tự mình lên? Cũng không biết ngủ với hòa thượng hệ cắm dục có thật sự mang đến cảm giác như vậy không".
Ái Nhi: III
Vừa rồi không phải đã nói yêu đương sao? Sao lúc này lại tiến đến giai đoạn ngủ rồi? Không nghĩ tới cô thoạt nhìn là động vật ăn cỏ, nhưng trong xương cốt lại là động vật ăn thịt
Bởi vì câu nói kia của Khúc Vu Hoa, tâm trí của Ái Nhi đã trở nên hỗn loạn, tùy tiện chà xát vài cái rồi cùng Khúc Vu Hoa không câu được một con tôm hùm đất nào trở về.
Ái Nhi đem bốn bộ ga giường vừa giặt sạch phơi nắng ở trong sân,"Cô Khúc, trong thôn không có món gì ăn ngon cả, tôi xào khoai tây sợi chua cay, cải trắng chua, cá chình hấp, làm thêm cơm khoai lang có được không? Cô có muốn ăn cơm cháy không?"
Khúc Vu Hoa: "Tôi không kén chọn đâu, cô cứ tùy tiện mà làm, trong nhà chỉ có một mình cô nấu cơm thôi sao? Để tôi giúp cô một tay."
"Ở đây chỉ có tôi sống với trưởng thôn, trưởng thôn đã lớn tuổi rồi, những việc này đều do một mình tôi làm, tôi đã làm quen rồi nên không cần cô phải giúp đâu.”
"Trưởng thôn không phải là bà cố của cô sao? Sao cô lại gọi bà ấy là trưởng thôn?"
Ái Nhi hơi sửng sốt: "Bởi vì gọi bà cố không tiện cho lắm, nên cũng gọi như những người khác."
Phải không?
Khúc Vu Hoa cảm thấy không đúng, nên cũng ghé tới nói chuyện phiếm một chút, nhìn xung quanh một lượt phát hiện không có ai nhìn lén nghe lén,"Ái Nhi, bà cố của cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
Ái Nhi: "Chưa đến hai trăm tuổi, cụ thể là bao nhiêu thì quên mắt rồi."
Khúc Vu Hoa: 222
Bạn cần đăng nhập để bình luận