Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 784:

Chương 784:Chương 784:
Chương 784:
"Chứ anh nghĩ sao?" Tô Vân Thiều sờ đầu Vân Tiêu và Vân Đình, ra hiệu cho chúng nó chớ nóng vội: "Trong ấn tượng của tôi, rắn sẽ ăn chuột, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con chuột muốn ăn rắn đấy."
"Đừng có mở miệng ra là chuột này chuột nọ, người ta là một con hamster đáng yêu đó có được không?” Anh phục vụ tức giận xiên miếng dưa lưới lên, đút vô đầy miệng, cách ăn uống đó thực sự trông hơi giống hamster.
"Nói đi, cô tới đây làm gì?"
Tô Vân Thiều: "Tôi tìm anh để hỏi thăm chút chuyện." Anh ta "6" lên một tiếng: "Thật không ngờ đó nha? Cô vậy mà lại biết đến danh tiếng của Bách Hiểu Thử tôi đây."
Ngay khi nghe thấy cô có việc nhờ vả mình, anh ta lập tức kiêu ngạo hẳn lên, cho hết toàn bộ thức ăn trên bàn vào nồi lau để nấu chín: "Cô muốn hỏi thăm tin tức cũng được, nhưng cô có trả nổi tiền không?"
Tô Vân Thiều: "Anh cứ ra giá đi, phái Thanh Sơn sẽ chỉ trả."
Chưởng môn Hằng Bình của phái Thanh Sơn: 222
Trưởng lão Hằng Thuật của phái Thanh Sơn: 222
Kỳ Hồng Liên chưa từng cảm thấy mình là người dễ cười, nhưng câu nói này thực sự đã chọc trúng điểm cười của bà ta rồi: "Làm tốt lắm, lấy nhiều hơn đi"
Cả khán giả và ban giám khảo đang xem phát sóng trực tiếp đều không biết tại sao Tô Vân Thiều lại nói như vậy.
Bên kia, anh phục vụ liếc nhìn camera và micro đang kẹp trên cổ áo của Tô Vân Thiều, rồi lập tức hiểu ra: "Cô là thí sinh tham gia Đại hội tranh tài của giới Huyền môn năm nay do phái Thanh Sơn tổ chức à? Trận chung kết diễn ra ở đây, à, xem ra cô đến là vì tin đồn Bách Quỷ Dạ Hành ở núi Bạch Mi rồi."
Chỉ với ba từ "phái Thanh Sơn" mà anh ta đã có thể đoán ra được nhiều tin tức như vậy, cho nên mọi người biết Tô Vân Thiều quả thật đã tìm được một người thông thạo tin tức... Không, yêu quái hamster mới đúng.
Mà này, loài động vật chỉ có tuổi thọ hai ba năm như hamster mà cũng có thể tu thành yêu quái sao?
Anh ta ăn đến là vui vẻ: "Nếu cô bảo tôi đi đòi nợ tập đoàn Cố Thị - nhà tài trợ cho Đại hội tranh tài giới Huyền môn thì tôi thấy còn được, nhưng phái Thanh Sơn hả? Họ không trả nỗi số tiền này đâu."
Chưởng môn Hằng Bình của phái Thanh Sơn: "..."
Trưởng lão Hằng Thuật của phái Thanh Sơn: "..." Tô Van Thieu chỉ muốn Bách Hiểu Thử biết đến Đại hội tranh tài của giới Huyền môn thông qua danh nghĩa của phái Thanh Sơn mà thôi, chứ cô không hề có ý định để phái Thanh Sơn trả tiền.
"Không sao, anh cứ ra giá đi, tôi sẽ tìm thứ có giá trị tương đương để trả cho anh."
Anh ta cười hề hề: "Tổng cộng 1 triệu tệ."
Lúc Tô Vân Thiều quen biết Bách Hiểu Thử ở kiếp trước, tên này cứ thấy bảo vật là sáng mắt, không ngờ bây giờ anh ta lại biến thành một kẻ mắt sáng rực khi thấy tiền.
Cô lấy từ trong túi xách ra một xấp bùa rồi ném lên bàn: "Tự cầm lấy đi." Anh ta xếp những lá bùa lộn xộn thành một chồng, sau đó đếm sột soạt một cách điêu luyện như giao dịch viên ngân hàng đang đếm tiền, thậm chí tốc độ của anh ta còn nhanh hơn nhiều.
Sau khi đếm xong xấp đó cho đã cơn ghiền thì anh ta rút toàn bộ hai mươi tấm bùa Kim Chung Tráo trong đó ra, số còn lại thì trả về cho cô.
"Vậy tôi bắt đầu nhé?"
"Ừm." Tô Vân Thiều nhét số còn lại vào trong túi xách.
Bách Hiểu Thử: "Ban đầu, câu chuyện này bắt nguồn từ những lời truyền miệng của một cậu bé có đôi mắt Âm Dương..."
Tin đồn sớm nhất của Bách Quỷ Dạ Hành xuất hiện từ tết Đoan Ngọ năm nay. Đêm đó, quỷ môn của địa phủ mở ra, vô số con quỷ chưa được đầu thai đã đi theo quỷ môn đến trần gian.
Đây là thời điểm hiếm hoi hằng năm mà chúng được phép lên đây hóng gió, thế nên hầu hết các quỷ hồn đều chọn ra ngoài hóng mát, xem những thay đổi của trần gian, tiện thể ghé thăm gia đình của mình.
Bọn chúng ghi nhớ như in nguyên tắc không được quấy ray con người cũng như gây rối ở trần gian, hơn nữa, thời điểm quỷ môn mở ra là vào mười hai giờ đêm nên khả năng gặp phải người sống là không cao.
Nhưng thật không may, vào Tết Đoan Ngọ, trần gian cũng được nghỉ, thế là ba mẹ đã đưa cậu bé đến núi Bạch Mi chơi.
Nếu là ngày thường, ba mẹ sẽ thúc giục con trai đi ngủ sớm, nhưng vào chuyến đi chơi hiếm hoi thì lại khác.
Dưới sự ảnh hưởng của mệt mỏi và phấn khích đan xen, cậu bé rất khó chìm vào giấc ngủ, thế là cậu bé bèn nằm ngắm cảnh trên ban công của khách sạn mà không chú ý rằng đồng hồ đã điểm qua mười hai giờ.
Một lượng lớn quỷ hồn từ địa phủ đến trần gian, quỷ hồn nào mạnh sẽ tút tát lại bản thân, để mình trông như người bình thường khi còn sống, còn những quỷ hồn yếu hơn thì vẫn giữ nguyên hình dạng khi chết, có người thì cơ thể té nát bét, có người thì ôm cái đầu rụng rời tùy tiện đi lại trên đường phó.
Cậu bé sợ hãi và hét lên gọi ba mẹ đến xem.
Nhưng ba mẹ không thể nhìn thấy cảnh tượng mà cậu bé miêu tả, họ cho rằng cậu bé đã bị hoa mắt hoặc đang nói xằng bậy gì đó nên chỉ thúc giục cậu bé mau lên giường đi ngủ chứ không máy để tâm đến chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận