Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 304:

Chương 304:Chương 304:
Chuong 304:
Tô Van Thiều: [ Anh có cần mượn mấy con quỷ có thể đi vào trong giấc mơ không?]
Cao Nhiên: [ Quá cần luôn! ]
Cao Nhiên: Í Anh phải lập tức khiến cho ông ta nếm thử cảm giác đau khổ của những người bị hại đó! ]
Tô Vân Thiều: [ Đừng quá lạm dụng. 】
Cao Nhiên: [ Em yên tâm, anh vẫn có chừng mực. ]
Nhận được sự đảm bảo, Tô Vân Thiều kể lại chuyện ở công trường cho ba con quỷ học bá nghe, bao gồm cả chuyện cô muốn nhờ bọn họ đi vào giấc mơ của Tô Húc Dương để trị tật xấu thức khuya chơi game của anh ấy.
"Mọi người không phải là quỷ sai của tôi, cho nên đây chỉ là đề xuất và yêu câu cá nhân của tôi mà thôi, kết quả cuối cùng vẫn phụ thuộc vào tâm trạng của mọi người."
Nữ quỷ: "Làm hết, tôi còn đang nhàm chán đây.”
Nam quỷ đeo kính: "Vì nhân dân phục vụ!"
Nam quỷ đầu đỉnh: "Tôi đã muốn dạy cho Vương tổng kia một bài học từ lâu rồi!"
Biết ba con quỷ bọn họ không quen nhìn Vương tổng và Vương phu nhân liên tục nhắm vào ba mẹ Tô, Tô Vân Thiều cũng không nói nhiều, chỉ dặn dò: "Dạy dỗ một chút là được rồi, khiến ông ta không rảnh mà đi làm phiền đội trưởng Cao, giúp anh ấy có thể thuận lợi tiêu diệt oán khí ở bên đó là được, chú y mức độ, đừng làm quá."
Ba con quỷ học bá gật đầu: "Chúng tôi biết rồi."
"Tạm thời ba người không muốn đi đầu thai, nếu có thể thì thường xuyên tới làm việc dưới trướng của đội trưởng Cao đi, có thể sẽ làm được một chức vụ nho nhỏ, nếu hợp tác vui vẻ, cũng có thể giúp đỡ được người thân của mình một chút.”
Ba con quỷ học bá ngắn người, càng có động lực hơn: "Được!"
Tô Vân Thiều chia sẻ danh thiếp WeChat của Cao Nhiên cho họ, ba con quỷ học bá kết bạn WeChat với Cao Nhiên, kéo anh ay vào một nhóm chat, ngay lập tức họ bàn về cách bước vào giấc mơ của Vương tổng ra sao, nên làm thành giấc mơ như thế nào mới ổn.
Cô chỉ là cầu nối trung gian, cũng không muốn biết nội dung cụ thể của giấc mơ, nên ngồi vào bàn học làm hạt gỗ, nhưng cô vẫn nghe thấy bọn họ bàn tán một phần kế hoạch đi vào trong giấc mơ, chẳng hạn như bẻ tay bẻ chân, X trước rồi giết... Còn có Đào Yên cứ không ngừng lải nhải bên tai cô, đan xen tạo thành mấy khúc nhạc hợp tấu.
"A di đà phật." Tô Vân Thiều niệm pháp hiệu của phật, dùng nguyên khí vẽ ra một lá bùa im lặng, thế giới lập tức yên tĩnh, chuyện này khiến cho Đào Yêu tức giận đến mức muốn đánh người.
Ăn xong bữa trưa, mẹ Tô gõ cửa đưa trái cây và sữa chua tới, bà thấy trong phòng cô có một thanh kiếm gỗ, hai cái cán bút và bốn thẻ bài bằng gỗ đào, còn Tô Vân Thiều đang chơi với mùn cưa và chuỗi hạt gỗ, trên bàn đặt hai chiếc túi một lớn một nhỏ, một túi chỉ toàn là gỗ, một túi thì đựng toàn vụn gỗ.
"Vân Vân, con không vứt vụn gỗ đi à?”
"Vụn gỗ thông thường thì nên vứt đi, nhưng loại gỗ này rất hiếm." Tô Van Thiều cầm một viên lên cho mẹ Tô,"Mẹ ngửi thử xem."
Mẹ Tô ngửi thử,"Ôi, mùi gỗ đào rất tươi mát!"
"Đây cũng là loại gỗ đào mà con đã chế tạo thành thẻ bài để tặng cho ba mẹ, chủ yếu dùng để xua đuổi tà ma, còn có tác dụng cầu nhân duyên." Dừng một chút, Tô Vân Thiều nói thêm một câu,"Hai vợ chồng cùng đeo nó lên tay còn có thể ngăn chặn được kẻ thứ ba ( tiểu tam )."
Thẻ bài bằng gỗ đào bình thường không thể ngăn chặn được người thứ ba, cô thấy tình cảm vợ chồng của ba Tô và mẹ Tô rất tốt, nhưng lúc ấy tướng mạo của ba Tô cho thấy sẽ phải tiếp đón vận đào hoa ( ý là ba Tô có nhiều gái theo ), cho nên mới tặng thẻ bài cho họ đeo.
Tạm thời có thể thấy vợ chồng họ sống rất hòa thuận, không có cãi vã, hiệu quả rất tốt.
Mẹ Tô nhìn tấm thẻ bài nhỏ bằng gỗ đào đang đeo trên cổ tay, rồi lại nhìn vào hai chiếc túi nhỏ đựng hạt gỗ đào đặt trên bàn,"ÐĐeo càng nhiều, tác dụng càng mạnh phải không?”
Ý thức được mẹ Tô đang suy nghĩ cái gì, Tô Vân Thiều có chút dở khóc dở cười,"Một tắm thẻ bài gỗ đào là đủ rồi."
"Nhỡ đâu nó mất hiệu lực thì sao?"
Tô Vân Thiều muốn nói: Thẻ bài gỗ đào khi mất đi hiệu lực sẽ bị nứt ra, lúc đó đổi một cái mới cũng được.
Ngẫm lại chuyện này có khả năng đã vượt qua phạm vi hiểu biết của mẹ Tô, cho nên cô không giải thích thêm làm gì, nói thẳng với mẹ Tô là có thể xâu hai hạt gỗ đào lên trên vòng tay.
Mẹ Tô thấy vậy thì rất vừa lòng,"Mẹ đã biết rồi, chờ đến tối ba con về nhà, mẹ sẽ cho ông ấy đeo nó lên tay.”
"Được ạ." Tô Vân Thiều chọn hai hạt gỗ đào cho mẹ Tô.
Mẹ Tô nhận hạt gỗ đào xong vẫn chưa rời đi, bà liếc nhìn sắc mặt của Tô Vân Thiều, thử dò hỏi: "Vân Vân, lần trước mẹ có nói với con chuyện dì Hồng muốn giới thiệu cho con một người bạn, con còn nhớ không?"
"Con còn nhớ." Tô Vân Thiều mỉm cười, chuyện vòng tay mượn mạng người như thế sao cô lại không nhớ rõ chứ?
"Vậy là tốt rồi." Mẹ Tô tìm kiếm bức ảnh được lưu trong album điện thoại, Vân Vân, con nhìn xem, người này lớn lên cũng ưa nhìn nhỉ?"
Tô Vân Thiều tùy tiện liếc nhìn tên gián điệp mà dì Hồng cử đến, nhưng vừa nhìn thấy bức ảnh này một cái cô đã giật mình.
Đó là bức ảnh chụp góc nghiêng của một người đàn ông mặc âu phục màu đen, đường nét khuôn mặt rất rõ ràng, có vẻ là người ít khi cười nói. Nhưng cái đó không phải điểm quan trọng, trọng điểm là: Góc nghiêng của anh ta nhìn giống Diêm Vương đến ba phần!
Mẹ Tô tự động giải thích vẻ mặt sững sờ và thắc mắc như gặp được người quen cũ của Tô Vân Thiều thành cảm giác hứng thú, bà cười tủm tỉm nói: "Cả nhà chúng ta đều yêu cái đẹp, vừa nhìn thấy tắm ảnh này, mẹ đã biết Vân Vân nhát định sẽ thích gương mặt này của cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận