Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 321:

Chương 321:Chương 321:
Chương 321:
Sau hôm đó, mọi thứ về trang phục của Tô Vân Thiều và bạn trai mặc trong lễ trưởng thành đều đã được giải quyết xong, mẹ Tô không cần phí tâm tư nữa, vừa vui mừng nhưng đồng thời cũng có chút mất mát.
Cái loại cảm giác này tương tự như "Con gái ruột mới tìm về được bốn tháng, mình còn chưa lo được bao nhiêu, sao lại không cần nhọc lòng rồi?"
Gặp phải chuyện như vậy, mẹ Tô theo sẽ thói quen mà tâm sự với bạn thân.
Hôm nay, mẹ Tô vẫn mở khung chat của Chu Hồng ra như thường ngày, phát hiện tin nhắn vẫn dừng lạ ở đoạn [Vân Vân còn nhỏ, không vội, chuyện kia cứ quên đi vậy. |
Đã qua thêm một đêm với nửa ngày. Vẫn không thấy Chu Hồng phản hồi lại.
Không biết có phải là do sau khi bị bà khéo léo từ chối nên bà ấy đã mắt hứng mà không trả lời lại, hay là có lý do gì khác.
Nếu là chuyện khác, mẹ Tô hạ mình nói hai câu dễ nghe thì chuyện này cũng qua.
Sau khi Tô Vân Thiều được sinh ra thì đã không được nuôi dưỡng cần thận ở bên cạnh bà, mà phải ở bên ngoài chịu không ít khổ sở, thật vất vả mới tìm về được, con bé còn gọi Chu Hồng một tiếng dì Hồng, sao Chu Hồng lại có thể tìm một chàng trai không rõ tốt xấu như vậy để giới thiệu cho cháu gái?
Bà tuyệt đối sẽ không tùy tiện cúi đầu nhượng bộ trước chuyện của con gái được!
Suy nghĩ hồi lâu, mẹ Tô lựa chọn nói với chồng mình.
Trước đó bà không chọn chồng mình để nói chuyện chủ yếu là vì công việc của ba Tô tương đối bận rộn, phần lớn thời điểm sẽ không trả lời ngay, chờ ba Tô có thời gian trả lời thì bà đã hết hứng muốn nói chuyện rồi.
So với việc phải chờ mười mấy hai mươi phút hoặc là mấy giờ ba Tô mới trả lời, bà đương nhiên càng muốn nói chuyện phiếm với Chu Hồng hơn vì rất nhanh nhận được phản hài.
Mẹ Tô: [ Lễ trưởng thành của Vân Vân cũng không cần em phải nhọc lòng nữa rồi. ]
Ba Tô hiếm khi trả lời: [ Làm sao vậy? ]
Mẹ Tô: [ Có một người trẻ tuổi tên Lâu Cảnh đang theo đuổi Vân Vân, còn chuẩn bị một bộ lễ phục cổ trang màu đen trắng, ngoài ra còn chuẩn bị trước vài bộ lễ phục, đồ trang sức phối cùng, có điều mấy mẹ con đều cảm thấy bộ cổ trang là đẹp nhất. ]
Tô mẹ: [ Để em cho anh xem thử. ] Sau đó bà gửi qua toàn bộ ảnh chụp về lễ phục.
Ba Tô phất tay ra hiệu cho thư ký tạm dừng báo cáo, phóng to hình ảnh xem xét từng chút mội.
Ông đang trong tư thế muốn soi mói một chút, bất đắc dĩ phát hiện mỗi một bộ lễ phục đều được làm rất fi mỉ, bất luận là từ chất liệu hay là cảm giác thiết kế đều không thể soi mói, quả thật rất dụng tâm.
Trước đó đã được mẹ Tô khen ngợi, ông cũng bị ảnh hưởng nên dĩ nhiên cũng cảm thấy đồ cổ trang là tốt nhất, gián tiếp khen ngợi thầm mỹ của Lâu Cảnh!
Chết tiệt!
Ông ngược lại muốn nhìn xem con sói nhỏ nào không muốn sống lại dám ngậm con gái bảo bối của nhà ông!
Ba Tô hầm hừ đi hỏi mấy người bạn tốt xem có biết một người trẻ tuổi nào tên Lâu Cảnh hay không.
Mãi đến trước khi tan tầm, mấy bạn thân của ông đều đồng lòng mà trả lời: Chưa từng nghe nói qua về người này.
Buổi tối, ba Tô dính lấy mẹ Tô hỏi thăm các loại tin tức có liên quan đến Lâu Cảnh.
Sợ nói chưa xong đã ngủ thiếp đi, hai người cũng không dám nằm trên giường, cũng không dám ngồi trên thảm, một người đứng đầu giường một người đứng cuối giường, đứng tại chỗ, cách một khoảng để nói chuyện.
Mẹ Tô biết cũng không nhiều lắm,"Vân Vân kín miệng lắm, hỏi thì chỉ nói đang tuổi vị thành niên không nói chuyện yêu đương, Y Y nói lần trước cậu ta cùng mấy đứa nó đi hải đảo với thôn Nguyện, là người rất đẹp trai, có tiền, có địa vị, mau chốt là đặc biệt thích Vân Vân, thích con người của con bé chứ không liên quan đến tiền bạc hay công ty của nhà chúng ta."
"Địa vị?" Ba Tô không rõ điểm này là như thế nào,"Anh đã dò hỏi một hồi, không ai biết Lâu Cảnh là ai."
Ông làm việc trong ngành xâu dựng này đã hai mươi mấy năm, bạn bè của chính mình cộng thêm bạn của bạn mình, mở rộng ra các tỉnh khác cũng phải đến gần một nửa đất nước này.
Vốn tưởng rằng Lâu Cảnh có thể chỉ là một người trẻ tuổi đang đi học, hoặc còn đang gây dựng sự nghiệp, chưa có tiếng tăm gì, kết quả Tô Y Y lại nói là một người có địa vị, điều này làm cho ba Tô rất là hoang mang.
Hai đứa con gái của ông sẽ không gặp phải kẻ lừa đảo đó chứ?
"Thật ra..." Mẹ Tô do dự nói, Em đã hỏi mấy phu nhân thường hay cùng nhau di làm đẹp, họ cũng không nghe nói trong giới có người trẻ tuổi lại đặc biệt đẹp trai nào họ Lâu cả."
Ngoài ra, còn một chuyện khiến bà rất để ý,"Khi em hỏi tên người này, Y Y và Vân Vân cũng không biết cậu ta tên gì, Vân Vân đã nhắn tin hỏi ngay lúc đó."
Ba Tô: 22
Càng nghĩ càng cảm thấy người đàn ông tên Lâu Cảnh này là một kẻ lừa đảo, nói không chừng còn là một chuyên gia lừa tiền lừa sắc!
"Có ảnh chụp không? Anh nhờ người đến cục cảnh sát hỏi một chút."
Đây chính là muốn đi hỏi xem có tiền án tiền sự gì hay không, điều tra gia đình có trong sạch hay không.
Mẹ Tô chột dạ liếc mắt đi chỗ khác, không dám đối diện với chồng, dưới cái nhìn chăm chú của ba Tô, giọng nói giải thích càng ngày càng nhỏ.
"Y Y nói người nọ không thích chụp ảnh."
Ba Tô:"..."Hay lắm, vậy người này nhất định chính là một kẻ lừa daol
"Chúng ta nhất định phải mau chóng nghĩ ra biện pháp gặp mặt cậu ta một lần, nếu không, đợi đến lễ trưởng thành của Vân Vân bị nhiều người trong giới nhìn thấy như vậy, tương lai phát hiện ra tên Lâu Cảnh kia là một tên lừa đảo, thể diện của Vân Vân biết để ở đâu?”
"Không đến mức đó chứ?" trong tiềm thức mẹ Tô không muốn tin rằng anh chàng đẹp trai được nhan cầu Tô YY khen ngợi lại là một tên lừa đảo,"Dáng dấp đẹp trai như vậy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận