Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1288: Đào Yêu

Chương 1288: Đào YêuChương 1288: Đào Yêu
Chương 1288: Đào Yêu
Đào Yêu cảm thấy trí nhớ của mình có vấn đề, kiểm tra đi kiểm tra lại vẫn không nhớ nổi nhân quả giữa cậu ta với Tô Vân Thiều là từ đâu ra, rõ ràng ký ức của mười bảy năm gần đây nhất đâu có bị mắt khúc nào đâu.
Còn nếu xảy ra trước đó nữa thì chẳng lẽ là nợ nhau từ kiếp trước luôn hả?
Cậu ta đã biến thành yêu quái lâu vậy rồi, nếu là nợ nhân quả với Tô Vân Thiều của kiếp trước thì quả thật khó mà nói rõ.
Tuổi thọ của yêu quái rất dài nên nhiều phần ký ức không cần thiết sẽ được tự động bỏ đi. Cậu ta từng trải qua lôi kiếp hóa hình, tuy kiếm được đường sống trong chỗ chết, nhưng tuổi tác và trí nhớ cũng rời đi theo tu vi của cậu ta luôn, nên dù có chuyện đó thật thì cậu ta cũng không nhớ ra nỗi.
Đào Yêu đã từng thử rất nhiều cách nhưng không thể nào ngăn cản chuyện tu vi của mình ngày càng giảm sút, chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể mình ngày càng nhỏ, có khi ngày nào đó sẽ biến thành trẻ con mắt thôi.
Nếu Tô Vân Thiều nợ cậu ta thật thì cô có nghĩa vụ phải giúp cậu ta, dù đó chỉ là trả nợ nhân quả.
Cứ thế, cậu ta bắt đầu ỷ lại vào điều này, còn đưa ra yêu cầu vô cùng vô lý.
Khi đó, Đào Yêu nghĩ: Tô Vân Thiều ngốc muốn chết, nợ nhân quả thì liên quan gì? Sao có thể chỉ vì chút nhân quả này mà đồng ÿ sẽ chăm sóc yêu quái tới khi hình người được mười tám tuổi cơ chứ?
Yêu quái mười tám tuổi khác với con người mười tám tuổi. Con người sống đến tám mươi năm thì có khi hình người của yêu quái cũng mới lớn thêm một hai tuổi, chứ đừng nói gì tới kiểu tu vi ngày càng đi xuống nên cơ thể cũng càng lúc càng co nhỏ như cậu ta, bởi rất dễ dẫn tới kết quả nuôi kiểu gì cũng không lớn.
Sau đó cậu ta mới biết, lúc đó Tô Vân Thiều đã ôm suy nghĩ sẽ nuôi cậu ta tới khi bản thân chết đi nên mới đồng ý.
Đúng là ngốc nghếch, ngốc nghếch thế này cậu ta không yên tâm chút nào hết!
Một nhân loại khờ khạo như thế mà không có cậu ta ở bên cạnh quan sát che chở thì không biết có bị ai khác bắt nạt không nữa.
Cho tới khi Diêm Vương xuất hiện.
Người lãnh đạo danh tiếng lẫy lừng của địa phủ lại là bạn trai của Tô Vân Thiều, núi dựa to đùng thế này cậu ta cũng muốn dựa, muốn ôm chân, tiếc là thái độ Diêm Vương dành cho cậu ta có chút thù địch.
Sau khi xem cả đống phim truyền hình và điện ảnh cùng với đám quỷ sai của Tô Vân Thiều, cậu ta mới hiểu Diêm Vương là kiểu người muốn độc chiếm bạn gái làm của riêng, không muốn xung quanh bạn gái mình xuất hiện bất cứ giống đực nào hết, dù là lớn hay bé.
Ghen kiểu này cũng hơi quá rồi thì phải?
Đào Yêu âm thầm chê bai cái thói ghen tuông và chiếm hữu của Diêm Vương trong lòng, tình yêu mà ngột ngạt quá sẽ khiến người khác muốn chạy trốn, nhất là sinh vật ích kỷ như con người, nhưng kết quả lại ngoài mong đợi.
Ở trước mặt Tô Vân Thiều, Diêm Vương kiềm chế bản thân rất tốt, cũng không làm ra mấy hành động khác thường gì với cậu ta. Thi thoảng lại nhìn cậu ta với ánh mắt hơi thương hại, đồng tình, xen chút hâm mộ nữa.
Thương hại với đồng tình thì cậu ta có thể hiểu được. Ai bảo cậu ta lại biến từ một anh trai tuần tú thành một nhóc chibi nhỏ xíu Xiu xiu cơ chứ?
Nhưng sao lại hâm mộ nhỉ?
Đào Yêu chẳng thể nào hiểu được, cậu ta cũng không thấy bản thân có gì để người đứng đầu địa phủ phải hâm mộ hết.
Chắc không phải hâm mộ chuyện cậu ta có thể "cải lão hoàn đồng" đâu nhĩ?
Mãi đến khi cậu ta khôi phục được trí nhớ ở kiếp trước, cậu ta mới hiểu Diêm Vương hâm mộ cậu ta cái gì - hâm mộ cậu ta không bị ràng buộc bởi trách nghiệm và chuyện đời, hâm mộ cậu ta có thể bầu bạn bên cạnh Tô Vân Thiều, hâm mộ cậu ta có thể vì Tô Vân Thiều mà hy sinh hết thảy, kể cả sinh mạng của cậu ta.
Cậu ta cảm thấy không một ai trên đời này thích Tô Vân Thiều được như Diễm Vương, cùng với... hóa ra kiếp trước cậu ta lớn gan tới vậy.
Đếm kỹ ra thì không có lần nào là cậu ta không thách thức giới hạn chịu đựng của Diêm Vương cả.
Diêm Vương có thể nhịn cậu ta lâu như thế mà không ra tay thì thật là quá rộng lượng rồi.
Dĩ nhiên, một phần lý do cũng có thể là vì đời này cậu ta chỉ là một nhóc chibi nhỏ xíu xìu xiu, hoàn toàn không thể phát triển mối quan hệ tình cảm với Tô Vân Thiều.
Theo lý mà nói thì cậu ta không được phép khôi phục trí nhớ nhưng chẳng biết vô tình hay cố ý mà lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Hôm đó, Đào Yêu đang tu luyện dưới gốc cây đào lớn như thường lệ.
Cây đào lớn nhiều năm tuổi này được chuyển tới đây từ thôn Nguyện, dưới sự ảnh hưởng của linh khí tràn đầy trong sân nên đã có dấu hiệu sắp mở linh trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận