Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 692:

Chương 692:Chương 692:
Chuong 692:
Khúc Vu Hoa đặt chiếc quạt tròn đang cầm trên tay lên đùi, dùng hai tay giữ chặt tay vịn trên ghế để ổn định thăng bằng, cô ấy không khỏi phàn nàn: "Điều kiện đường xá tệ quá rồi đấy? Chúng ta còn phải đi bao lâu nữa?"
Tài xế an ủi: "Các vị đạo hữu kiên nhẫn một chút, nửa tiếng nữa chúng ta sẽ tới nơi."
Bị xe buýt sóc nảy như vậy, Tô Vân Thiều không thể ngủ tiếp được nữa, vì vậy cô đành mở mắt ra, hướng tầm mắt ra ngoài cửa số để nhìn ngắm phong cảnh.
Đây là nơi núi cao, nguồn nước dồi dào, thảm thực vật ở khắp nơi đều rất xanh tốt. Do góc nhìn ở chỗ ngồi trên xe buýt bị hạn chế nên cô không thể nhìn rõ toàn cảnh của khu vực này, nhưng từ những gì cô có thể nhìn thấy được thì nơi này có phong thuỷ khá tốt.
Nửa tiếng sau, xe buýt dừng lại tại một bãi đất trống bằng phẳng, cạnh đó là một cái lều gấp, trong đó có mấy đệ tử mặc đạo phục của phái Thanh Sơn đang ngồi, bên cạnh có lắp đặt mấy chiếc camera đang hoạt động.
Các thí sinh đã đến đông đủ, buổi phát sóng trực tiếp đã bắt đầu.
Một vị đệ tử lên tiếng: "Tất cả các thí sinh tham dự đại hội, xin mời mang hành lý đến đây. Chúng tôi cần kiểm tra xem các vị có mang theo vật phẩm nào không hợp quy định không. Điện thoại di động và máy tính bảng của mọi người đều được giữ lại. Sau khi đại hội kết thúc, chúng tôi sẽ trả lại cho các vị. Xin hãy yên tâm.”
Kể từ giờ phút này, lời nói và việc làm của mọi người đều sẽ trở thành tiêu chí chấm điểm cuối cùng.
Các yêu cầu trên đều là thông lệ hàng năm, đã được thông báo từ trước và các bên đều đồng ý trước khi đại hội diễn ra, cho nên không ai làm khó mấy vị đệ tử này cả.
Trong số chín thí sinh, người mang nhiều hành lý nhất là cô gái mặc Hán phục Khúc Vu Hoa, một mình cô ấy mang theo hai chiếc vali, trong đó chất đầy các loại mũ và giày Hán phục, điều này khiến ai cũng nghi ngờ là cô ấy đang đi thi một cuộc thi sắc đẹp nào đó chứ không phải đang tham gia đại hội Huyền môn.
Hành lý của những người còn lại gần như giống nhau, chỉ có một vài bộ quần áo de thay đổi.
Sau khi kiểm tra hành lý của mọi người và thấy rằng không có vật phẩm không phù hợp với quy định nào, mọi người lần lượt giao nộp điện thoại và các thiết bị liên lạc khác có thể dùng để liên lạc với thế giới bên ngoài.
Mấy vị đệ tử trang bị cho mỗi thí sinh một cái máy camera ghi hình cùng một micro thu tiếng: "Nếu không phải trường hợp khẩn cấp, xin vui lòng đừng tắt máy camera và micro, các vị chỉ cần gài máy ghi hình và micro trên cổ áo, chỉnh góc nghiêng là được."
Máy ghi hình và micro được phát cho mỗi người là để sử dụng cho việc ghi lại trực tiếp hình ảnh và lời nói của những thí sinh còn lại, trong khi những camera an và các trận pháp được bố trí ở nhiều nơi là để bí mật ghi hình của các thi sinh.
Đây chính là sự chuẩn bị từ hai phía, họ vẫn có thể tiếp tục ghi hình ngay cả khi một trong số những máy quay bị hỏng, đồng thời cũng là để ngăn các thí sinh gian lận trong cuộc thi.
Sau khi hoàn tất công tác chuẩn bị, mấy vị đệ tử bắt đầu hướng dẫn: "Vitri tổ chức vòng bán kết ở bên kia, mời các vị thí sinh tự mình đi tới đó và thu thập tin tức."
Tóm lại, địa điểm cuộc thi ở nơi nào, chuyện gì xảy ra, phải làm thế nào để giành được chiếc thắng, những điều này ban tổ chức không he tiết lộ, thí sinh cần tự mình tìm hiểu.
Cả nhóm xách hành lý lên và đi dọc theo con đường núi gập ghènh.
Một số thí sinh nam muốn thể hiện khí chất ga lăng của mình đã nhận lấy nhiệm vụ di trước dò đường, để các thí sinh nữ đi sau, còn Tuệ Tâm tự giác đi ở phía sau, đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ phần phía sau.
Lúc đầu con đường tương đối rộng rãi, sau đó càng ngày càng hẹp, hình như con đường này đã lâu chưa có người di qua, cho nên cây cối mọc rậm rạp che khuất cả lối đi, càng về sau cây cỏ dại mọc càng nhiều, phải dùng sức đẩy hoặc tách cây mới có thể đi tiếp được.
Họ vẫn không biết điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước, để tiết kiệm thời gian và công sức, những thí sinh nam chỉ mở ra một đoạn đường nhỏ vừa cho một người đi qua mà thôi.
Tô Vân Thiều mặc một bộ đồ thể thao dài tay, chân đi một đôi giày cao đến mắt cá chân, cho nên cô không bị cây cỏ quẹt vào người. Lạc Tâm Lục thì mặc áo khoác nên cũng không bị sao cả. Thật đáng thương cho Khúc Vu Hoa, vì cô ấy đang mặc một bộ Hán phục mỏng và mang theo hai chiếc vali, vừa phải kéo hai chiếc vali lớn, vừa phải cần thận để không bị thương, vì thế tốc độ di chuyển không được nhanh, chẳng bao lâu sau cô ấy đã bị thụt lùi phía sau nhóm của Tô Vân Thiều một khoảng xa.
Tuệ Tâm thở dài, đành phải kéo hành lý giúp cô ấy, Khúc Vu Hoa liên tục cảm ơn, lúc này cô ấy mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tuy Quách Uyển Thanh cũng mặc quần áo mỏng manh, nhưng trên tay cô ấy lại cầm một thanh kiếm bằng gỗ đào, nhìn thấy cỏ là chém, cho nên tay chân cô ấy không hề có vết thương. Thi thoảng những thí sinh nam cũng sẽ bị một vết thương, nhưng họ không hề nói ra, cả nhóm vẫn tiếp tục tiến về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận