Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 338:

Chương 338:Chương 338:
Chuong 338:
Ngọc Bạch Y vốn dĩ là ca sĩ, nhưng sắp tới công ty muốn sắp xếp cho cậu ta dần dần chuyển hướng sang làm diễn viên, hiện tại cậu ta đang nhận một vai khách mời trong phim cổ trang, đóng một vai phụ không có nhiều đất diễn cho lắm.
Cảnh diễn không có nhiều cho nên cậu ta có thể quay lại sau khi đóng phim, nhưng tích cách của cậu ta có chút chăm chỉ, muốn học hỏi chút kĩ năng diễn xuất từ các diễn viên gạo cội, vì thế cậu ta đã ngồi xom ở đoàn phim chuyên tâm học tập.
Nhiều diễn viên lớn tuổi khá thích tính cách xông xáo này, tuy cậu ta nổi tiếng nhưng lại không cao ngạo, không nóng nảy, thi thoảng rảnh rỗi thì họ sẽ truyền dạy lại cho cậu ta một số kinh nghiệm đóng phim.
Ngọc Bạch Y còn nhỏ tuổi, có khuôn mặt đẹp trai, lại khéo ăn nói, thường xuyên mời mọi người uống trà sữa và ăn khuya, vì vậy cậu ta rất hòa thuận với các diễn viên và nhân viên làm việc khác trong đoàn làm phim.
Ngày hôm đó, Ngọc Bạch Y mời mọi người một bữa ăn khuya, nói rằng ngày mai cậu ấy có hai người bạn học muốn tới thăm đoàn phim, nếu các bạn ấy có làm phiền tới công việc của mọi người thì mong mọi người thông cảm, cậu xin lỗi mọi người trước. Buổi chiều hôm sau, Tô Van Thiều và Bách Tinh Thần mang theo một xe trà sữa đã đặt trước tới thăm đoàn làm phim.
Người quản lý của Ngọc Bạch Y là anh Từ đã nhờ một số nhân viên đi chia trà sữa cho mọi người, còn Tô Vân Thiều và Bách Tỉnh Thần được Ngọc Bạch Y dẫn đi chào hỏi đạo diễn.
Vừa nhìn thấy gương mặt của hai người bọn họ, đạo diễn còn tưởng rằng họ là đàn em cùng công ty với Ngọc Bạch Y.
Đến khi Ngọc Bạch Y mở miệng giới thiệu: "Đạo diễn, đây là bạn học cấp ba của em. Vân Thiều, Tỉnh Thân, đây là đạo diễn Mã."
Sau khi chào hỏi xã giao vài câu, đạo diễn Mã nhìn hai người họ và nói một câu đầy an ý: "Bạn học của cậu Ngọc rất thích hợp để gia nhập làng giải trí đấy."
Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần chỉ cười cười, đạo diễn Mã cũng không nói nhiều lời khuyên nhủ nữa,"Vậy các em cứ di thăm quan xung quanh đi."
Ngọc Bạch Y quả thật đã dẫn Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần đi một vòng trường quay, giới thiệu một số máy móc và kiến trúc tại phim trường, gặp được diễn viên hay nhân viên làm việc nào đó thì giới thiệu một chút, chào hỏi một câu.
Đi dạo được tầm năm, sáu phút, Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, làm Ngọc Bạch Y suýt chút nữa trợn trắng cả mắt.
"Tớ bảo này, hai người các cậu tốt xấu gì cũng nên tỏ vẻ một chút chứ? Không thể nói là các cậu tới thăm đoàn phim, mà chưa làm gì đã đưa hai cậu đi thẳng đến bên kia tìm người, đúng không? Vậy thì mục đích quá lộ liễu rồi."
Đối với chuyện này, Tô Vân Thiều thật sự không biết gì, cũng không quan tâm, nên vẫn luôn cố gắng hợp tác với sự sắp xếp của Ngọc Bạch Y, tránh để cậu ta bị khó xử.
"Cho dù cậu có dẫn hai chúng tớ đi vòng quanh nơi này thì chỉ cần đi tới cửa bên cạnh, mọi người sẽ biết mục đích là gì."
"Tớ tưởng rằng vác một xe trà sữa, gióng trống khua chiêng tới thăm đoàn làm phim đã thể hiện đủ sự chân thành của chuyến thăm này rồi chứ." Bách Tỉnh Thần đã điều tra trước, người trong giới giải trí tới thăm đoàn làm phim cũng chỉ làm tới mức này là cùng, bọn họ chỉ là hai đứa trẻ vị thành niên bình thường làm đến như vậy còn chưa đủ ne mặt hay sao?
Ngọc Bạch Y mệt mỏi thở dài, biết trước thế này, cậu ta đã bảo hai người họ đưa cả Tần Giản và Hứa Đôn theo, hai người kia biết khuấy động không khí, có họ ở đây thì cậu ta sẽ không đến nỗi buồn chán như bây giờ.
“Thôi vậy, đi sang bên cạnh đi."
Ngọc Bạch Y dẫn hai người họ ra khỏi trường quay, trên đường gặp được một số nhân viên thì bảo là dẫn bạn sang bên cạnh thăm quan, nhân viên công tác nhìn thoáng qua Tô Vân Thiều, ngay sau đó họ lộ ra nụ cười thấu hiểu rồi ôm trà sữa rời đi.
Bách Tinh Thần nhạy bén nhận ra ánh mắt của nhân viên công tác, nên đặt câu hỏi: "Trước kia từng xảy ra chuyện như thế này rồi sao?"
Ngọc Bạch Y nín cười, gật gật đầu,"Cách đây không lâu, có một nữ nghệ sĩ tới thăm đoàn phim của bọn mình, chưa nói được hai câu đã dắt nhau đi chỗ khác, cô ấy là người hâm mộ của Tư Đồ Viễn, ý của Tuý Ông không phải ở rượu ( có nghĩa là lời một đằng ý một nẻo) ." Tô Van Thiều: "..." Cho nên cô đang bị người ta coi là người theo đuổi thần tượng sao?
Bị hiểu làm cũng chẳng có gì quan trọng, ba người tiếp tục đi sang bên cạnh.
Giờ nghỉ trưa, phim trường rất lộn xộn, không có quy định cắm ra vào, chỗ nào cũng có diễn viên mặc đồ cổ trang, người thì ngồi xổm một góc ăn cơm, người thì cầm di động chơi game, còn có rất nhiều nhân viên bận rộn chạy qua chạy lại.
Nhìn thấy Ngọc Bạch Y, những diễn viên đó và nhân viên công tác sẽ gật gật đầu, giơ tay chào hỏi một câu, người thân quen với vai diễn của Ngọc Bạch Y hơn thì nhìn sang Tô Vân Thiều và Bách Tỉnh Thần đang đi phía sau, cười nói: "Dẫn bạn tới? Hả?"
"Không phải." Ngọc Bạch Y vỗ vỗ cánh tay của người đó, phủ nhận suy đoán của đối phương,"Đây là bạn học của tôi, hôm nay lại đây thăm đoàn phim, nghe nói Tư Đồ Viễn đang đóng phim ở đây nên đến thăm ấy mà."
"Lại là anh ta à?" Người nọ bắt mãn mà bĩu môi, mất hứng nói chuyện, xua tay rồi đi ra, trước khi di 7 còn không quên chỉ đường, "Đang ở trong đình bên kia kìa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận