Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 327:

Chương 327:Chương 327:
Chuong 327:
"Trong lúc Thời Luyện hôn mê, chắc chắn là các anh đã làm các loại kiểm tra, nhưng dụng cụ y học hiện đại cũng không có phát hiện ra bất kỳ khác thường nào, đây chính là đặc tính an núp của cổ. Cổ trong người Thời Luyện không có độc, nếu không thì lúc kiểm tra máu cũng có thể kiểm tra ra độc tính, nó chỉ thôn phệ nguyên khí, các người cũng có thể lý giải là sinh mệnh lực.”
Không may là, các phương pháp y học hiện đại không cách nào kiểm tra ra sinh mệnh lực.
Ông Thời nhíu mày, sao cổ này giống như chuyên môn được nghiên cứu chế tạo ra, còn có biện pháp trốn tránh được sự kiểm tra của dụng cụ y tế?
Đội phó: "Vậy làm sao để tôi biết những người khác có trúng cổ hay không?"
Cổ là đặc sản của Miêu Cương, nơi đó hẻo lánh còn vô cùng bài xích người ngoài, cũng không thích giao lưu với bên ngoài, rất ít người có thể biết được tình hình ở nơi đó.
Tô Vân Thiều chưa từng học qua, cũng không tinh thông, chính cô có thể thông qua nguyên khí cùng những thủ đoạn khác mà đưa ra suy đoán, còn những người khác nếu muốn phân biệt ra quả thật tương đối khó khăn.
Cô nhìn về phía Bách Tinh Thần, Bách Tinh Thần đầu tiên là sửng sốt, sau đó cũng hiểu được nên từng bước từng bước tới gần Thời Luyện, dùng bàn tay mang theo hạt gỗ đào chạm vào Thời Luyện.
"Nóng." Bách Tinh Thần nói.
Tô Vân Thiều: "Vậy là được rồi."
Bách Tinh Thần tháo chiếc vòng tay xuống, giải thích với mọi người: "Đây là hạt gỗ đào mà Vân Thiều đã tặng cho tôi, gặp phải thứ âm tà sẽ nóng lên, xem như là cảnh báo."
Mọi người đã bao giờ gặp qua loại chuyện này đâu?
Lúc này từng người một tiếp nhận vòng tay, cũng không đeo lên mà nắm ở trong tay, đi tới gần Thời Luyện. Khi cam hat g6 dao trong tay thi nhiệt độ bình thường, một khi tới gần Thời Luyện thì sẽ nóng lên, đi ra xa một chút thì sẽ bình thường.
Nhưng đến khi hạt gỗ đào rơi vào trong tay đội phó, vừa đặt vào trong tay, hạt gỗ đào đã bắt đầu nóng lên.
".. Hình như tôi cũng trúng cổ rồi?"Anh ta nhìn Thời Luyện nằm trên giường, không chắc chắn lắm.
Nghe vậy, Tô Vân Thiều đã dùng phương pháp tụ tập nguyên khí để kiểm tra thân thể của đội phó, nhưng cô kiểm tra toàn thân của đội phó hai lần đều không có phát hiện gì.
"Không có." Đội phó căn bản còn chưa rõ cái gọi là nguyên khí tương đương với sinh mệnh lực rốt cuộc là thứ gì, khi bị Tô Vân Thiều làm như vậy thì cảm thấy thân thể rất thoải mái, giống như có một ít vết thương ngầm lưu lại từ các nhiệm vụ đều khá hơn một chút.
Tô Vân Thiều: "Trên người của anh mang theo những thứ gì vậy?".
Đội phó lấy ví tiền, giấy chứng nhận, chìa khóa, điện thoại di động trên người ra, còn có một viên đá nhỏ đen thui.
Ánh mắt Tô Vân Thiều dừng lại trên viên đá nhỏ kia,"Thứ này ở đâu ra?".
"Là thứ mà lúc trước đội trưởng cho tôi." Đội phó nói,"Cụ thể là cái gì thì đội trưởng chưa nói, tôi vẫn mang theo bên người, muốn chờ anh ấy tỉnh lại thì sẽ hỏi."
Tô Vân Thiều mở tay ra: "Dao."
Ba Thời từ trong túi lấy ra một con dao gấp, đưa qua.
Tô Vân Thiều dùng mũi dao chọc chọc hòn đá nhỏ nhưng đâm không vào, hòn đá nhỏ cũng không có động tĩnh.
Cô suy nghĩ một chút, dùng mũi dao đâm vào đầu ngón tay của mình, nặn ra một giọt máu rồi nhỏ lên hòn đá.
Cô là người trong Huyền môn lại có tu vi cao, nó tuyệt đối sẽ không bỏ qua giọt máu kia, nếu không thì phương thức của cô đã sai rồi, nên không xác định được đồ vật chân chính có vấn đề.
Một giây, hai giây, ba giây trôi qua, giọt máu kia vẫn còn trên hòn đá nhỏ, không có phản ứng.
Ngón tay Tô Vân Thiều khẽ ngoắc, định châm lửa đốt máu.
Ngọn lửa vừa mới bùng lên, dường như hòn đá nhỏ biết cô muốn làm gì, nó nhanh chóng hút toàn bộ máu đọng trên mặt vào trong, không còn lại một tí nào.
Đội phó hít một hơi, anh ta vậy mà đem một thứ hút máu như thế đặt ở bên người suốt nửa năm?!
Đến nay vẫn chưa thiếu máu mà hôn mê, chẳng lẽ là bởi vì anh còn trẻ, thân thể vẫn còn tốt, năng lực tạo máu vẫn còn mạnh mẽ đó chứ? Những người khác ở trong vài phút ngắn ngủi kiến thức được hạt gỗ đào nóng lên, trống rỗng đốt lửa, đá hút máu cùng những chuyện không thể tưởng tượng nổi, trong lòng đều tê dại.
Bách Tinh Thần: "Vân Thiều?"
"Tớ chưa từng thấy qua thứ này." Tô Vân Thiều lắc đầu,"Tớ chỉ thử thôi."
Không nghĩ tới thật sự thử ra một thứ kỳ quái như vậy.
Tô Vân Thiều chụp cho hòn đá nhỏ một tắm ảnh, sau đó gửi cho Diêm Vương.
Tô Vân Thiều: [ Thứ này dao đâm không vỡ, nó còn hút máu của em, với người bình thường thì không gây thương tổn gì, anh đã từng gặp qua chưa? ]
Diêm Vương: [ Sao em lại có được thứ này? ]
Diêm Vương: [ Em đút máu cho nó? ]
Tô Vân Thiều: [ Em chỉ muốn nghiệm chứng một chút. ]
Diêm Vương: [ Em thử đút máu của người khác xem, nếu nó không ăn thì chính là đã nhận em làm chủ nhân. ]
Tô Vân Thiều: Ị.. Em có dự cảm không lành. ]
Diem Vương: [ Anh cũng có dự cảm giống em. ]
Dựa theo lời nói của Diêm Vương, Tô Vân Thiều đã lây máu của mấy người kia, nhỏ từng giọt mội. Vừa mới bắt đầu, hòn đá nhỏ còn giả bộ mình là một hòn đá bình thường, để cho máu trượt xuống từ trên bề mặt đá.
Về sau lượng máu nhỏ xuống nhiều hơn, hòn đá kia dứt khoát lăn một cái, trực tiếp trượt xuống, rõ ràng là không kiên nhẫn được nữa.
Chờ Tô Vân Thiều nhỏ máu của mình lên, đá nhỏ nuốt vào, lắc trái lắc phải như say rượu, ai cũng nhìn ra được nó rất vui vẻ.
Em trai Thời Luyện che mặt: "Gặp quỷ rồi, tôi vầy mà lại có thể xem hiểu một viên đá đang biểu đạt y gì!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận