Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 506:

Chương 506:Chương 506:
Chuong 506:
"Yêu khí từ nơi nào tới thế?" Bé con bò vào từ cửa số chính là Đào Yêu.
Nó nhìn lướt qua Tô Vân Thiều đang mang theo yêu khí mờ nhạt trên người, sau đó lần theo số lượng ít nhiều của yêu khí. Đầu tiên nó nhìn vào hai con trăn trên tấm thảm, rồi chuyển mắt đến Sâm Sâm có rất ít yêu khí trên người.
Phản ứng đầu tiên của Đào Yêu là: Đây là cái gì vậy? Tại sao lại nhỏ con như vậy?
Sau đó nó lại cảm thấy Sâm Sâm trông khá quen mắt, thế là nó ngắng đầu lên, khi nhìn thấy bản gốc thì nó lập tức hốt hoảng quay đầu lại. Đệch! Đây chẳng phải là sự kết hợp giữa Tô Vân Thiều và Diêm Vương sao?
"Tô Vân Thiều, cô chỉ mới ra ngoài có một ngày mà đến cả con cũng sinh luôn rồi ư..."
Vân Khê và Cát Nguyệt đồng loạt ngơ ngác nhìn theo ánh mắt của Đào Yêu.
Trong lúc họ đang sững sờ thì nghe thấy Đào Yêu nói như vậy, thế là họ tự nhiên cảm thấy lời này cũng không sai.
Họ không hiểu rõ về Huyền môn, biết đâu được Huyền môn có thuốc quái lạ, địa điểm và năng lực khác thường gì đó có thể khiến một ngày tương đương với một năm thì sao? Nếu không phải như vậy thì tại sao một đại nhân mạnh mẽ lại mệt mỏi đến vậy chứ? Đó phải là cơn mệt mỏi sau khi sinh rồi còn gì!
Về việc tại sao đứa bé được sinh ra này lại nhỏ như vậy thì có lẽ là do di chứng của thuốc, địa điểm và năng lực gì đó thôi, từ từ cũng có thể nuôi lớn được.
Vân Khê che mặt: "Tiểu đại nhân nhỏ bé dễ thương quá."
Cát Nguyệt gật đầu: "Tôi muốn ôm hôn và bề nó lên cao."
Đã đến mức này rồi thì Tô Vân Thiều không thể không lên tiếng được nữa.
"Nó không phải..."
Vân Tiêu: "Em bé, vẫn chưa có." Van Đình: “Anh ơi, cách nói chuyện này của anh đúng là khiến em lo chết đi được, để em nói cho! Tô Vân Thiều đúng là đã có em bé, nhưng đứa bé vẫn chưa ra đời, còn đây là lương thực dự trữ của hai chúng tôi, nó chỉ là một con yêu quái nhân sâm vừa mới biến hình cách đây không lâu chứ nó không phải con của Vân Vân đâu.”
Đào Yêu rất kinh ngạc trước ngoại hình của Sâm Sâm, nó biết rõ loài người không thể nào sinh con trong một ngày được, nói chi đến sinh ra một yêu quái lớn cỡ lòng bàn tay như thế này. Nhưng những gì Vân Tiêu và Vân Đình nói rất có lý.
Đó là lời giải thích hoàn hảo cho vấn đề yêu khí và ngoại hình của Sâm Sâm, cộng thêm cả lý do tại sao Tô Vân Thiều có thực lực mạnh mẽ mà lại mệt mỏi đến vậy nữa.
Đào Yêu nhìn Diễm Vương bằng ánh mắt do dự muốn nói, hồi lâu sau nó mới thốt ra một câu: "Chẳng lẽ ngài không thể nhịn thêm hai tháng nữa sao? Tô Vân Thiều còn chưa trưởng thành mà."
Ra tay với trẻ vị thành niên, cũng quá là cầm thú rồi! Diêm Vương mà cũng không thể nhẫn nhịn được!
Vân Khê và Cát Nguyệt thầm gật đầu tàn thành.
Tô Vân Thiều vô cùng mệt lòng, cô kéo chăn lên che mình lại: “Tôi không có thai! Tôi muốn đi ngủ!"
Cô là một con người, thậm chí còn là một người từng bị thương nặng do sống lại, cô khác với Diêm Vương, đây là lần đầu tiên cô sử dụng thần thức với cường độ lớn như vậy nên cô mệt đến mức ngủ thiếp đi sau khi dứt lời.
Diêm Vương xua tay, Đào Yêu xách hai con trăn nhỏ và một con nhân sâm lên, dẫn Vân Khê và Cát Nguyệt đi xuống lầu.
Mẹ Tô đang ngồi xem TV trên ghế sofa ở phòng khách, bên trái là Nhu Mễ đang ôm một túi khoai tây chiên giòn rụm, bên phải là Viên Viên suýt vùi đầu vào thùng kem.
Đào Yêu đặt ba đứa nhỏ lên bàn trà ở phòng khách, rồi lần lượt chỉ vào mẹ Tô, Viên Viên và Nhu Mễ để giới thiệu với chúng.
Vừa mới giới thiệu xong thì mẹ Tô vui vẻ sờ đầu Sâm Sâm trông rất giống với con gái mình, bà nở nụ cười thân thiết: "Con là yêu quái gì đây? Sao giống Vân Vân nhà chúng ta thế này?"
Sâm Sâm gật gù đắc ý nói: "Con là nhân sâm, Vân Vân đã đặt tên cho con là Nhậm Sâm Sâm. Con rất thích Vân Vân nên đã hóa thành dáng vẻ trông giống như Vân Vân ạ."
"Con tên là Sâm Sâm à, tên rất hay đấy!" Mẹ Tô mở lòng bàn tay ra, để Sâm Sâm ngồi vào lòng bàn tay của bà. Sau khi quan sát gân thì bà do dự nói: "Đôi mắt của con không giống Vân Vân." "Sao có thể như vậy được chứ? Con hóa hình theo như Vân Vân mà?" Sâm Sâm mở to hai mắt, ghé sát đến trước mặt mẹ Tô: "Mẹ Vân Vân hãy nhìn kỹ lại xem."
Mẹ Tô lắc đầu: "Thật sự không giống."
Viên Viên chộp lấy chiếc điện thoại giấu dưới mông mình rồi chỉa màn hình về phía Sâm Sâm: "Có thấy không? Nếu cứ khăng khăng nói đôi mắt của cậu giống Vân Vân thì tôi cũng có thể nói mình giống y hệt Vân Vân luôn đó."
Hừ, sau này khi nó hóa hình thì nó nhất định phải trông giống hệt Vân Vân mới được!
Sâm Sâm không biết thứ đen sì này là gì, nó chớp mắt, con người nhỏ bé bên trong cũng chớp mắt, nó di chuyển chân mình thì con người nhỏ bé bên trong cũng di chuyển cái chân.
Vì vậy, con người nhỏ bé trong đó chính là nó, đôi mắt của nó thật sự không giống Vân Vân mà giống với tên Diêm Vương xấu xa kia hơn!
"Oaaaaa!" Sâm Sâm há mồm khóc lớn: "Mình không muốn giống Diêm Vương mà hu hu hulll"
Ngay khi Sâm Sâm bật khóc thì một đám người, yêu, quỷ đều như thể đang nhìn thấy Tô Vân Thiều đang khóc, đó đúng là một cảm giác đáng sợ và lộn xộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận