Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 596:

Chương 596:Chương 596:
Chuong 596:
"Cùng là phụ nữ với nhau, sao các người lại giúp bọn họ hại tôi?”
Thím Đại Hoa: "Vi sao lại không thể chứ? Lúc tao bị bán tới đây, làm gì có ai tới cứu tao đâu, mày dựa vào đâu mà cho rằng tất cả những người bị bán đến đây đều phải cứu mày? Mày lại còn xinh đẹp như vậy, còn lâu bọn tao mới muốn cứu mày."
Thím Liên Kiều: "Đàn bà ấy à, đến tuổi rồi đều sẽ phải lây chồng sinh con hết, cháu gả cho ai mà chẳng như nhau. Nếu cháu muốn chọn một người có mặt mũi ưa nhìn thì có thể chọn Bình Sinh, còn muốn một người khỏe mạnh có thể làm việc và làm thỏa mãn cháu thì cứ chọn Đại Dũng.”
Nghe thấy thim Liên Kiều nói đúng vào trọng tâm, thim Đại Hoa cũng không giấm giếm nữa mà nói: "Xét về mặt kia thì Đại Dũng đúng là rất giỏi, nó có thể khiến bà góa thôn bên không ngừng kêu rên mà, nếu cháu thích điểm này thì cứ chọn Đại Dũng, dù sao thì đàn ông đẹp trai cũng không thể mài ra làm cơm ăn được."
Thím Liên Kiều vỗ vỗ cánh tay của thím Đại Hoa,"Con trai của tôi giống y bố nó, từ nhỏ đã to khỏe rồi, mà con trai của cô cũng không vừa, tôi nghe Đại Dũng nói Bình Sinh có thể làm cho Vân Lệ Lệ chết đi sống lại, thậm chí họ còn hẹn lần sau lại tới từ đường "làm việc", cũng là đứa nhỏ có bản lĩnh.”
Bánh xe tử thần đột nhiên lăn tới trước mặt Tô Vân Thiều khiến cô không kịp phòng bị, suýt chút nữa cô quên mất mình định nói gì, đến khi bị Diêm Vương véo nhẹ vào eo cô mới vội hoàn hồn.
"Tô Vân Thiều" lộ ra vẻ mặt chán ghé, cố tình nói ra những lời khó nghe để chọc giận hai người họ: "Tôi đã đọc sách nhiều năm, không phải là để ga cho mấy tên quê mùa vô dụng chỉ biết buôn bán người như chúng! Tự các bà đắm chìm vào trong vũng bùn, thông đồng làm bậy cùng bọn buôn người, vậy mà còn không biết xấu h6 cho rằng ai cũng giống hai bà, cut đi!"
Thim Đại Hoa và thim Liên Kiều tham bị mắng đến đến mức mặt xanh mét, họ túm lấy "Tô Vân Thiều" vừa tát vừa đánh, giật đứt rất nhiều tóc của "Tô Vân Thiều", đánh đến nổi gương mặt của "cô" chỉ toàn là vết bam tím, khóe miệng chảy máu, đến khi "cô" ngã trên mặt đất không còn sức để nói nổi một lời thì mới vừa lòng rời đi. Thím Đại Hoa: "Tao thấy mày vẫn còn sức mắng chửi người khác như thế chắc cũng không cần ăn cơm đâu, tao cũng không muốn de thức ăn mà những người nhà quê vô dụng phải vất vả làm ra cho mày ăn, mày nhịn đói đi!" Thim Liên Kiều: "Cô xem nó còn sức nhảy nhót tung tăng thế kia chắc không bị lạnh chết được đâu, chẳng cần đi nhặt củi nhóm lửa làm gì. Nếu nó thật sự không thể sinh nở được, vậy lần sau bọn buôn người tới mình cứ bán quách nó cho chúng, để nó lại cho những tên đàn ông goá vợ dùng, cho mấy tên đó giải tỏa sức lực và tâm trạng cũng được, tránh cho phải cãi vã với nó."
Hai người họ tới thế nào thì trở về như thế.
Bọn họ vừa đi, Diễm Vương đã thu bùa băng lại, tăng sức mạnh của bùa lửa lên, trong hang động rất nhanh đã ấm áp trở lại.
Bốn con quỷ đã tức giận đến nỗi đỉnh đầu muốn bốc khói.
Cát Nguyệt vỗ mạnh tay xuống một tảng đá lớn khiến nó vỡ vụn, ánh mắt cô ấy lộ ra vẻ hung ác: "Bà đây nhất định sẽ để cho hai mu đàn bà kia biết vì sao hoa lại màu đỏ!"
Nữ quỷ cười âm hiểm: "Độc nhất là lòng dạ đàn bà, câu này quả nhiên không sai, đêm nay tôi nhất định phải để hai mụ già kia ném thử cảm giác bị người ta..."
Lời nói tiếp theo đã bị nam quỷ đeo kính tranh mắt: "Đàn em, em cứ yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ cho hai mụ đàn bà kia một trận ra trò!"
Nam quỷ đầu đỉnh đảm bảo: "Bọn người đó chỉ bị chúng tôi đánh đến mức không thể tự chủ ở trong giac mơ mà thôi, em cứ yên tâm!"
Tô Vân Thiều đã đoán ra được ba người bọn họ sẽ trừng trị thím Đại Hoa và thim Liên Kiều ra sao. Cùng là phụ nữ, cả thim Đại Hoa và thim Liên Kiều hẳn phải hiểu rất rõ sau khi bị người ta làm nhục sẽ để lại ám ảnh tâm lý khủng bố đến mức nào, nhưng hai người phụ nữ này lại có thể thoải mái nói ra những chuyện như thế, e rằng phụ nữ trong thôn này đã từng có người trở thành nạn nhân rồi.
Tô Vân Thiều không muốn tiếp tục suy nghĩ theo hướng đó, nhưng trực giác mách bảo cô, bà lão nọ có thể cũng là một trong số những người bị hại, nếu không, sao bà ấy lại căm hận đến mức muốn kéo tất cả người dân ở thôn Vân xuống mười tám tầng địa ngục ?
"Những cảnh tượng trong mơ nam ngoai pham vi phap luat, moi người tự cân nhắc là được, miễn là nằm trong quy chuẩn lương tâm và đạo đức của mình, nhưng đừng làm ra chuyện gì khiến sau này nhớ lại mình phải hối hận."
Ba con quỷ học bá sững sờ một chút rồi gật đầu thật mạnh.
Tô Vân Thiều nhìn thoáng qua "Tô Vân Thiều" bị ngã đang nằm trên mặt đất kia, cô không thu hồi lại ảo trận mà đi thẳng ra ngoài.
"Đi thôi, tới thôn Vân.”
Cả nhóm tới chỗ của Đinh Thục Uyễển trước, ba con quỷ học bá bước vào giấc mơ dạy dỗ chồng và con gái của Đinh Thục Uyen một trận.
Tô Vân Thiều đánh thức Đinh Thục Uyễn, Đinh Thục Uyễn nhìn thấy cô chính là cô gái bị trưởng thôn dẫn về thì rất kinh ngạc: "Đại sư, ngài lẻn vào đây để nằm vùng hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận