Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 892:

Chương 892:Chương 892:
Chương 892:
Tập Tú Lệ cúi đầu, không còn lời nào để nói, rất lâu sau, cô ta mới thì thào lên tiếng: "Tôi đã vì anh ta mà phá thai rồi, anh ta sẽ không đối xử với tôi như vậy đâu."
Nghe vậy, Tô Vân Thiều nhìn tướng mặt cho Tập Tú Lệ, từ tướng mặt này đã chứng minh quả thật cô ta đã có một đứa con gái chết yêu.
"Không phải cô định để mình to bụng rồi tới cửa nhà người ta ép cưới chứ?”
Đôi mắt của Tập Tú Lệ nhòa đi, không dám đối diện với Tô Vân Thiều.
Đôi mắt kia của Tô Vân Thiều như xuyên thấu vậy, khiến cho cô ta cảm thấy ở dưới đôi mắt ấy, bản thân mình không còn chỗ nào để che giấu, giống như thể mọi suy nghĩ xấu xa nhất giấu tận đáy lòng đều bị người ta nhìn thấy, vô cùng khó chịu.
Mẹ Tô và Tô Vân Thiều bị chọc tức tới bật cười, đám quỷ sai trốn trong vòng tay gỗ hoè bị sét đánh cũng bị chọc tức tới suyt chút nữa hôn mê.
Nguyễn Mai chui nửa cái đầu ra, phát hiện bản thân đã không còn bị hat văng ra ngoài nữa, đánh bạo hỏi: "Đại nhân, tôi có thể mắng cô ta không?"
Tô Vân Thieu lắc đầu, còn chưa tới lúc để lộ ra thân phận người trong Huyền môn của cô. Nguyễn Mai không còn cách nào khác là quay trở lại, nhưng cô ay thực sự rất tức giận, tới mức đi đi lại lại trong hạt gỗ hoè cũng không hết giận được.
Trong lòng những quỷ sai khác cũng thấy rất khó chịu, cùng là phụ nữ, họ thật sự chưa gặp được người phụ nữ nào thiếu tự trọng tới mức này.
"Tập Tú Lệ." Tô Vân Thiều lạnh lùng mà gọi thẳng tên của cô ta"Cô sẽ không cho rằng bản thân mình có thể diện một đóng một bộ phim thần tượng giám đốc bá đạo yêu cô lễ tân ngây thơ trong sáng với ông chủ Phương chứ? Anh ta không phải giám đốc thật, mà cô cũng không phải là người ngây thơ, làm sao lại ngây ngốc đến mức tin vào một tình tiết quá phi logic trên TV như vậy?” Tập Tú Lệ mới vừa tròn hai mốt tuổi, dù có nhiều kinh nghiệm ở nơi làm việc, thì cô ta vẫn là một cô gái nhỏ có da mặt mỏng thôi, bị mẹ Tô và Tô Vân Thiều ép hỏi dồn dập với giọng điệu như vậy, trong lòng cô ta thực sự đã bị đè nén, nên bị Tô Vân Thiều hỏi tới đây thì đầu óc đã nỗổ tung, cô ta quát lên: “Tôi có làm gì sai chứ?” "Tôi có bốn chị gái và một anh trai, bốn lần sinh trước cha mẹ của tôi đều xem như là thất bại, đến lần sinh thứ năm mới sinh ra con trai, từ lúc mới sinh ra tôi đã được định sẵn là không được cha mẹ thương yêu để ý, là bốn người chị đã nuôi tôi lớn lên từng chút một. Trải qua những ngày tháng bữa no bữa đói, tôi muốn làm một người giàu có, lấy một chút tiền từ chỗ anh ta, sống những ngày tháng tốt hơn, điều này có gì sai chứ?"
Tập Tú Lệ ưỡn ngực, vuốt ve vòng eo của mình, giơ đôi chân dài đặt lên ghế đầu, giận dữ hét lên: "Các người nhìn xem, với dáng người và điều kiện của tôi, không lợi dụng chúng để bám vào một người đàn ông có tiền, khiến anh ta nuôi tôi cả đời, ở bên ngoài dãi nắng dầm mưa vắt vả làm việc sao bằng ngủ với ông chủ Phương thêm máy lần nữa, tôi có bị ngốc đâu?"
Mẹ Tô chỉ có thể lắc đầu, trải nghiệm khác nhau, quan niệm bắt đồng, có nói nữa cũng không thông.
Tô Vân Thiều: "Vậy cô có biết ông chủ Phương trong miệng cô vốn không he có vợ không?"
Tập Tú Lệ đang định thu chân lại, đột nhiên nghe được lời này mà không kịp phòng bị, vừa không để ý đã ngã xuống, cô ta đang đi một đôi giày cao gót cao chừng mười phân, ngã một cái đã bong gân, khiến khuôn mặt trằng bệch vì đau đớn.
Nhưng cô ta không rảnh lo nỗi đau ở mắt cá chân, vội vàng hỏi lại: "Cô đang nói cái gì?"
Nếu ông chủ Phương không có vợ ở nhà, chẳng phải anh ta đã luôn lừa dối cô ta bấy lâu nay sao? Khoan đã, ông chủ Phương lừa cô ta vì mục đích gì? Vì để ngủ với cô ta? Vì để không phải chịu trách nhiệm?
Trong khoảnh khắc ngẫm ra mọi việc, trong lòng Tập Tú Lệ cảm thấy ớn lạnh.
Cô ta không muốn tin tưởng vào kết quả này, không muốn tin bản thân đã dùng tuổi trẻ để trả giá, còn cả hai lần phá thai kia nữa, đều là vì một gã đàn ông bạc tình bạc nghĩa, mở miệng ra là đầy lời nói dối
"Không đâu, anh ta sẽ không gạt tôi, anh ta thích tôi như vậy, luôn gọi tôi là cục cưng, anh ta sẽ không đối xử với tôi như vậy!"
Tập Tú Lệ nói nhiều đến mức tự mình cũng phải tin. Nhưng những giọt nước mắt giống như đã biết được chuyện gì đó mà chảy ra, và hai hàng nước mắt dài lăn dài trên đôi má được trang điểm cẩn thận của cô ta, trông giống như hai vết nứt trong trái tim cô ta lúc này.
Mẹ Tô không đành lòng mà lắc đầu, tới tận lúc này rồi mà cô ta vẫn còn muốn tự lừa dối bản thân nữa sao? Tên đàn ông tôi đã lừa gạt và lợi dụng phụ nữ này thật sự quá đáng giận, xứng đáng xuống địa ngục!
Tô Vân Thiều lấy điện thoại đã mượn của Thiện Nhi ra, tìm kiếm ảnh chụp của Phương Hữu Đức, đánh vỡ chút ảo tưởng đáng thương cuối cùng của Tập Tú Lệ: "Anh ta mới thật sự tên là Phương Hữu Đức, năm nay 30 tuổi, không có bạn gái, càng không có vợ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận