Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1075:

Chương 1075:Chương 1075:
Chuong 1075:
Tô Van Thiều: "..."
Hai anh em nhà các người sao lại thế này? Nhất định không chịu buông tha cho kho báu nhà mình có phải không? Nếu kho báu nhà các người có linh, nhất định nó sẽ khóc sưng mắt cho hai người xem.
"Chuyện về báu vật thì không VỘI, giúp các người hòa nhập với thế giới mới cũng dễ nói thôi."
Anh ta biết Tô Vân Thiều không vội vàng muốn báu vật, nhất định là có chuyện còn quan trọng hơn, vì vậy anh ta lập tức dựng tai lên nghe, ở trong lòng bắt đầu suy nghĩ xem mình có thể làm được việc này không. Anh ta lập tức nghe Tô Vân Thiều nói: "Nếu như vua người cá có thể dẫn dắt toàn tộc cùng với tôi giết Cố Trường Trạch, những thứ khác đều dễ bàn bạc thôi."
Vua người cá không ngờ rằng Tô Vân Thiều lại cho rằng đây là chuyện còn quan trọng hơn cả báu vật.
Những thứ trong kho báu của cung điện người cá bọn họ đều là báu vật tốt nhất từ hai trăm năm trước, khi linh khí còn thịnh hành, Cố Trường Trạch đã làm cái thá gì có thể quan trọng hơn cả những báu vật này sao?
Nguyễn Mai liền đem những việc độc ác mà Cố Trường Trạch đã làm trong những năm gần đây kể lại cho họ nghe, cuối cùng còn không quên bổ sung một câu: "Đây đều là những chuyện mới tạm thời phát hiện ra thôi, còn rất nhiều chuyện mà chúng tôi chưa biết."
Vua người cá: "..."
Công chúa người cá: "..." ”
Vua người cá không nghĩ tới Cố Trường Trạch lại làm ra nhiều chuyện gây nghiệt nợ như vậy mà vẫn chưa bị Thiên Đạo "hỏi thăm", còn công chúa người cá thì không đoán được người đã kết hôn và nằm cùng gối với mình mấy năm lại biến thành loại người như vậy, nghĩ mà thấy sợ hãi vô cùng.
Lần này nếu không phải Tô Vân Thiều vô tình đi tới cung điện huyết tế, chờ đến khi cơ thể Ngao Khả Tâm hoàn toàn khôi phục như cũ, chẳng phải là sẽ bị tên Cố Trường Trạch lừa gạt đến nỗi hồn phách cũng chẳng còn sao?
Có con rắn độc như Cố Trường Trạch lúc nào cũng rinh rap bên người, chuẩn bị lúc nào cũng có thể lao tới cắn bạn một phát, loại cảm giác này có thể khiến cho yêu quái không thể sống yên.
Vua người cá cảm thấy dù có muốn làm giao dịch với Tô Vân Thiều, hay là để cho toàn bộ tộc người cá được sống những tháng này yên ổn, anh ta đều phải đồng ý: "Được."
Anh ta cũng không nói những lời khách sáo và vô nghĩa làm gì,"Cô phải đối phó với Cố Trường Trạch, vậy càng phải tới kho báu của tộc tôi nhìn xem, có thể tìm được một đồ vật phù hợp với yêu cầu của cô, có thể giúp đỡ cô một phần trong nghiệp lớn không."
Tô Vân Thiều nghe xong thì có chút xấu hổ, luôn cảm thấy những lời này tựa hồ đang muốn rủ nhau dấy binh tạo phản, chinh phục thiên hạ vậy.
Ngao Khả Tâm nói như vậy, vua người cá cũng nói như vậy, nếu cứ từ chối lòng tốt của người ta hết lần này đến lần khác cũng không hay lắm, Tô Van Thiều dành đồng ý: "Vậy làm phiền ngài rồi."
Vua người cá muốn thiết lập mối quan hệ thân thiết với Tô Vân Thiều, nên cũng nhiệt tình mời các yêu quái đi cùng, trước khi di còn mang cả cỗ quan tài bằng ngọc trắng theo, các yêu quái muốn mở rộng tầm mắt nên cũng đi theo để hóng chuyện.
Chờ đến khi họ đến cổng kho báu của cung điện, chuyện khiến cho cả người và yêu khiếp sợ đã xảy ra.
Vua người cá lấy từ trong tay áo ra một chùm chìa khóa, Tô Vân Thiều và các yêu quái còn nghĩ kho báu quan trọng như vậy, chỉ có một chùm chìa khóa thì có vẻ không được an toàn cho lắm.
Không ngờ, cánh cửa kho báu vốn lắng lặng đứng sừng sững bỗng chuyển động.
Nó nhảy dựng lên, rồi bắt đầu kêu gào: "Ngài làm gì, ngài làm gì đấy? Ngài lại muốn đến nơi này lấy bảo bối phải không! Đã nói là báu vật trong tộc chúng ta đã bị dùng sắp hết rồi, ngài cho rằng tôi là chậu châu báu không đáy hả, hay là ném một món báu vật vào thì có thể sinh ra rất nhiều món báu vật khác? Thật quá đáng!"
Cả nhóm của Tô Vân Thiều: nh..."
Vua người cá mỉm cười hiền lành,"Cậu đừng nóng giận, vị này là cô Tô đã giúp chúng ta giải trừ cắm chế, sau này chúng ta có thể đi ra thế giới bên ngoài, cho nên không phải tôi muốn tặng lễ vật cảm ơn cho người ta đây sao?"
Cánh cửa kho báu ở trong cung điện nhiều năm như vậy, đương nhiên biết cắm chế đã được giải trừ, nhưng mà người muốn đi ra thế giới bên ngoài chính là mấy người trong tộc người cá, có liên quan gì đến một cánh cửa như nó?
"Có cắm ché, tôi phải đề phòng tộc người cá của các người tới lây báu vật, không có ngày nào được sống yên ổn, giờ cắm chế không còn, vậy chẳng phải ai cũng có thể chạy đến đây trộm báu vật của tôi hay sao? Không được không được, mau lấy lại cắm chế về cho tôi, tăng thêm mấy cái cắm chế nữa cũng được!"
Vua người cá chẳng lẽ lại không hiểu rõ tính tình của cánh cửa kho báu nhà mình ư, anh ta đẩy cỗ quan tài bằng ngọc trắng lại trước cánh cửa,"Cậu định bỏ qua món báu vật này sao?”
Cánh cửa kho báu tùy ý liếc nhìn một cái, chán ghét nói: "Chỉ là một kiện phong ấn Linh Khí bình thường mà thôi, miễn cưỡng cũng chỉ đủ nhét ke răng, ngài định tống cổ ăn mày đấy à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận