Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 222:

Chương 222:Chương 222:
Chương 222:
Tô Vân Thiều: "..." Khó quá đi!
Diêm Vương xem kịch hồi lâu, thấy vở kịch đã tạm thời kết thúc, anh âm thầm dịch lại gần cô, nói nhỏ bên tai Tô Vân Thiều: "Trêu hoa ghẹo bướm quá nhiều tất nhiên sẽ dẫn tới cảnh ma khóc quỷ gào."
Tô Vân Thiều muốn nghẹn thở, cô trêu hoa ghẹo bướm bao giờ?
Cô chỉ tốt bụng giúp hồ ly và gấu trúc tu hành thôi mà cũng được gọi là trêu hoa ghẹo bướm được sao, vậy có phải từ nay về sau cứ thấy yêu quái thì cô nên trồn đi hay không?
Tô thiên sư thở một hơi thật dài, cũng mặc kệ Nhu Me và Viên Viên đang ghen tị, chuyên tâm băm thị và nặn thịt viên cho xong.
Sau khi cô làm xong hai loại đậu hũ viên, nhân chay chiên giòn và nhân thịt đem đi nấu, mọi người lại bắt đầu ăn lần thứ hai.
Đêm đó, vô số người lướt vòng bạn bè trên Weibo đều bị "trúng độc" bởi làn sóng đêm khuya này, giữa đêm phải bò dậy nấu mì gói, ăn cơm hộp, ăn xong mà vẫn còn suy nghĩ về mùi vị của viên đậu hũ kia.
Những đậu hũ viên nhân chay giòn giòn san sật, những viên đậu hũ nhân thịt mềm mềm dai dai, ăn kèm với khoai lang nướng ngọt bùi, bánh gạo nướng thơm dẻo, thêm một ly trà xanh pha lẫn hương trúc...
Các bạn nhỏ bắt đầu suy nghĩ nên giúp đỡ người dân thế nào.
Kỳ thật Ngọc Bạch Y đã sớm nghĩ đến chuyện thử phát sóng trực tiếp để bán hàng, ban đầu cậu ấy cũng sợ mình không bán hàng được sẽ mất hết mặt mũi, nhưng tối hôm qua cậu vừa thử rồi, hiệu quả còn rất tốt, cho nên cậu cảm thấy có thể thử một lần.
Nhưng mà, phát sóng trực tiếp để bán hàng cũng không phải chỉ nói vài câu là được, trước tiên cần chuẩn bị rất nhiều thứ.
Nếu ở thành phố B, cậu sẽ có công ty quản lý và người quản lý hỗ trợ sắp xếp mọi việc, chuyển phát nhanh cũng rất thuận tiện, Ngọc Bạch Y chỉ cần phụ trách tạo ra kịch bản và phát sóng thôi. Nhưng ở nơi xa xôi như thôn Nguyện, chuyện gì họ cũng phải tự làm cả.
Chụp ảnh, đặt giá cả, đặt liên kết, làm dịch vụ khách hàng... tất cả những việc này đều phải làm từng chút một, nhưng rắc rối nhất vẫn là chuyển phát nhanh.
Dưới chân núi không có trạm chuyển phát nhanh, điểm chuyển phát nhanh gần nhất cũng ở trên thị trần, phải ngồi nửa tiếng đồng hồ trên xe ba bánh mới tới được.
Cũng may đang trong kỳ nghỉ hè không cần đi học, nên bọn họ mới có nhiều thời gian như vậy, nếu không bọn họ nào dám từ tự mình làm từ đầu đến cuối chứ?
Lôi Sơ Mạn, Triệu Tình Họa học cách trò chuyện với khách hàng, Tần Giản và Hứa Đôn đi tìm người dân để điều tra về đặc sản địa phương còn tồn kho và giá cả của chúng, còn Ngọc Bạch Y thì học một khoá phát sóng trực tiếp cấp tốc.
Bách Tinh Thần, Phó Diệp, Tô Y Y, Trần Tỉnh Nguyên đi theo chú Vương đến điểm chuyển phát nhanh, bọn họ cần thảo luận về cách de đưa đặc sản từ trong núi ra, làm sao de chuyển phát nhanh, chi phí vận chuyển bao nhiêu, giới hạn là bao nhiêu gói hàng, v. v...
Vận chuyển thổ sản từ trong núi ra ngoài để đóng gói, tưởng chừng có thể vận chuyển cùng một lúc, nhưng thực tế hàng tồn kho của mỗi hộ dân có chất lượng khác nhau, nếu đặt chung rất dễ bị lẫn lộn.
Cho dù chất lượng tốt hay xấu đều bán giá như nhau, để lâu sẽ sinh ra tâm lý lười biếng, làm giảm sút chất lượng và uy tín của thổ sản vùng núi.
Các thùng giấy phải được gửi trước, dựa theo nhu cầu của mỗi người mà đóng thành từng gói riêng, rồi mới được vận chuyển đi. Nếu còn thừa thời gian, có thể ghi tên của từng hộ gia đình vào từng gói hàng, để sau này họ cũng có thể tự mình bán hàng.
Cũng phải tính đến hao hụt do đường xa, va chạm, và nâng giá dựa trên chỉ phí chuyển phát nhanh, chi phí nhân công, tiêu thụ xăng dầu và nhiều chi phí khác, nhưng cũng không được để giá quá cao, tránh làm mắt danh tiếng của Ngọc Bạch Y.
Một loạt việc rườm rà đã khiến hai người trầm tính như Bách Tinh Thần và Phó Diệp muốn suy nghĩ đến hói cả đầu.
Thấy vậy, Tô Vân Thiều bàn với Viên Viên xem nó có thể để Bách Tinh Thần sờ một chút không, coi như là chữa lành tâm hồn của thằng nhỏ một chút, cứu rỗi một đứa trẻ sắp hói đầu
Lúc bàn với nhau, cô rất sợ Viên Viên sẽ đưa ra yêu cầu "Chị dẫn em vào thành phố, em sẽ cho anh ấy sờ, ai ngờ Viên Viên nghe xong liền gật đầu đồng ý.
Tên nhóc trang đen vỗ ngực nói: "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Tô Vân Thiều:... ?
"Được."
Vừa xoay đầu lại, Viên Viên đã chủ động chỉ chỉ lên đầu của mình, chờ Bách Tỉnh Thần tự phát hiện ra mà sờ sờ vào thân gấu trúc của mình, nó nói: "Cái miệng thì mềm, nhưng tay thì ngắn, anh dùng chuyển phát nhanh để đưa em vào thành phố là được."
Bách Tỉnh Thần: 山
Cậu nên sớm biết không dễ đụng vào quốc bảo!
Tác giả có lời muốn nói: Đứa nhỏ muốn hoi hơn rồi [doge]
Bạn cần đăng nhập để bình luận