Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 552:

Chương 552:Chương 552:
Chuong 552:
Cô ấy càng nói nhiều, trong lòng mọi người càng có dự cảm xấu.
Hứa Đôn che mặt, tàn nhẫn vạch trần lời ngụy biện của chị gái mình: "Ba nghìn chữ."
Mọi người: "...”
Vẻ mặt của Hứa Đôn lộ rõ rèn sắt không thành thép: "Tác giả toàn thời gian của nhà người ta một ngày viết được hơn một vạn chữ, chị ấy cũng ở nhà viết lách cả ngày, việc nhà có mẹ tớ lo, tiền có ba tớ kiếm, từ trái cây, trà sữa hay đồ ăn vặt chị ấy hay ăn cũng không cân ra ngoài đi mua, nhắn cho tớ một cái tin là tớ đã mua về dâng tận miệng cho rồi." "Một ngày có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy, mà chỉ viết được ba nghìn chữ, không nhiều hơn dù là nửa chữ, chị ấy lười đến mức tớ nhìn cũng muốn đánh cho một trận, đúng là một tác giả toàn thời gian lười đến mức long trời lở đất luôn!”
"Sao em lại nói chị mình như thế hả? Không biết phép tắc gì cả!" Hứa Miên vỗ đầu Hứa Đôn một cái, hung dữ nói, "Cái này gọi là sự khác biệt, chị mày là một tác giả toàn thời gian khác biệt với những tác giả khác, một tên oắt con như em thì biết cái gì?"
"Em là thằng oắt con, em không biết, chẳng lẽ người khác lại không biết được sao?" Hứa Đôn trợn trắng mắt,"Còn không phải là bởi vì người đọc cảm thấy chị cập nhật quá ít nên mới hình thành ra oán khí nên nó mới tới tìm chị còn gì."
Nghe vậy, Hứa Miên vốn đang ngồi thẳng lưng, tự tin đánh em trai mình đột nhiên cúi xuống, sợ hãi run lên, cảm thấy khả năng này khó có thể xảy ra.
"Một ngày chị đăng ba nghìn chữ, lại không có đoạn nào vô lý, không đạo văn, dựa vào đâu mà oán khí lại tới tìm chị? Cho dù chúng nó có muốn đi tìm, cũng nên đi tìm những tác giả không báo tiếng nào đã trốn mắt nửa năm chu
Lời này vừa, Tần Giản đã thốt ra một tiếng "Mẹ kiếp", lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Trên trán Tần Sóc nổi lên một sợi gân xanh, xoay người vỗ một cái lên đầu Tần Giản: "Nói chuyện cho đàng hoàng vào! Không được tùy tiện văng tục!”
Nếu là ngày thường, Tần Giản nhất định phải cãi lại Tần Sóc vài câu, nhưng hôm nay cậu ấy không có tâm trạng và sức lực làm chuyện đó, nên chỉ nói vài câu "Biết rồi, biết rồi" cho qua, nhưng rõ ràng là cậu ta chẳng để lời vừa rồi ở trong lòng.
Tần Sóc đang định dạy dỗ cậu ta vài câu, nhưng anh lại thấy Tần Giản lấy điện thoại di động ra, phán khích nói: "Anh xem này! Tác giả nỗi tiếng Tôi Ăn Chanh đã mắt tích nửa năm nay đã quay lại, hôm kia đăng ba vạn chữ, hôm qua đăng ba vạn chữ, hơn nay được bốn vạn chữ, chẳng mấy chốc đã viết được mười vạn chữ!"
Tần Sóc và Tô Vân Thiều chưa bao giờ đọc tiểu thuyết nên không biết gì, nhưng những người khác thì lại hiểu rất rõ, họ tranh nhau kể lại tác giả nỗi tiếng Tôi Ăn Chanh có nhiều người hâm mộ như thế nào.
Lôi Sơ Mạn: "Tôi Ăn Chanh thường xuyên ngừng cập nhật trong một hai tháng, sau đó trở lại đăng hai đến ba vạn chữ rồi lại mắt tích tiếp."
Triệu Tình Họa: "Mau chốt là, vị này là một tác giả thiên tài viết tạp văn, cứ đến đoạn hay nhất thì dừng lại, lần nào cũng thế, khiến người khác không dừng đọc truyện của Tôi Ăn Chanh được, đúng là khóc không ra nước mắt."
Bách Tinh Thần: "Đã từng có một tên nhà giàu treo thưởng mười vạn tệ để anh ấy viết nhiều hơn một chút, kết quả anh ấy đăng thẳng bài trên Weibo, nói rằng cho dù có treo thưởng nhiều hơn cũng chẳng có ích gì, bởi vì nguyên nhân chính là do anh ta lười, có đánh chết cũng chẳng viết nhiều hơn nữa được đâu."
Khi tác giả nỗi tiếng Đại Đại Tôi Ăn Chanh đột nhiên thốt ra những lời táo bạo như thế đã khiến mười vạn người hâm mộ không khỏi bất ngờ, tâm trạng của một người cũng là tác giả như Hứa Miên càng kỳ lạ hơn.
Lúc này, Hứa Đôn cũng phải thốt lên một tiếng "Mẹ kiếp": "Mẹ nó, lúc trước Tình Không trốn mãi không thèm ra chương mới cũng thế, nói mình trúng được tờ vé số trị giá năm trăm vạn thì rút lui luôn, ai ngờ một tiếng trước chị ta mới đăng bốn mươi chương, là hai vạn chữ đói"
Tác giả lặn mất hút một thời gian dài đột nhiên cập nhật trở lại, lại còn bùng n6 đến như vậy, nghe thế nào cũng thấy rất kỳ lạ?
Ánh mắt của mọi người không khỏi mà hướng về trên người Hứa Miên, nhìn đến nỗi trong lòng cô ay không yên, có chút lo lắng nói: "Chắc là trùng hợp thôi nhỉ? Không phải trước đó tác giả nỗi tiếng Tôi Ăn Chanh đã dừng cập nhật nửa năm sao? Có thể anh ta chỉ đăng một lần hết số bản thảo mình đã viết trong mấy tháng, còn Tình Không chắc là cũng tiêu gần hết chỗ tiền năm trăm vạn rồi, không còn tiền thì quay lại với nghề viết văn thôi."
Hứa Miên càng nói, trong lòng càng cảm thấy tự tin, cô ấy nắm chặt tay tự cổ vũ mình: "Tác giả nổi tiếng nhất trong giới bồ câu Tôi Là Bồ Câu Tinh còn chưa có động tĩnh gì, nếu lúc này đột nhiên cô ấy viết xong thì mới là lạ đấy!"
*“Bồ câu”*: ý ở đây là tác giả hay biến mắt giữa chừng.
Tô Vân Thiều nghe thế nào cũng cảm giác ngọn cờ tiên phong này sắp đổ rồi, vì thế cô gõ mấy chữ Tôi là Bồ Câu Tinh lên thanh tìm kiếm, sau khi đọc được những thông tin liên quan thì cô lập tức á khẩu.
"... Tám giờ rưỡi, Tôi Là Bồ Câu Tỉnh mới làm việc xong, đăng tới mười lăm vạn chữ, người hâm mộ có thể ăn mừng được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận