Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 810:

Chương 810:Chương 810:
Chương 810:
Tình hình đại khái giống với những gì Thiện Nhi đã thấy, nhưng vì có họ ở đó nên đã kéo cô gái kia lại mà không cần dùng đến bùa bình an của Tô Vân Thiều.
Cô gái kia không để ý đến việc mình bị kéo lại một cách khó hiểu, thấy cô bạn thân trà xanh vì không đây trúng mình mà loạng choạng hai bước rồi suýt ngã xuống hồ, cô ấy sửng sốt há to miệng: "Cậu lại muốn hại tôi!"
"Di Dĩ, tớ không cói”" Cô bạn thân trà xanh giật mình. Cô ta rõ ràng đã tính toán rất kỹ dùng sức thế nào và khoảng cách bao nhiêu nhưng không hiểu sao lại trượt tay, quái lạ.
"Tớ chỉ nhất thời kích động thôi, không phải muốn hại cậu đâu mài"
"Cậu nghĩ tôi là đứa ngu sao? Tôi không biết bơi, còn có một lần bị rơi xuống hồ nước để lại bóng ma tâm lý, vậy mà cậu lại khăng khăng hẹn tôi ra đây, đã vậy còn muốn đẩy tôi xuống hồ nữa!"
Ánh mắt cô gái nhìn ả bạn trà xanh tràn đầy sự thất vọng; "Nếu cậu đã muốn giết tôi, vậy thì đừng có trách tôi vô tình!"
Suy nghĩ của cô gái vẫn còn quá ngây thơ.
Buông lời đe dọa như vậy trước mặt ả bạn thân trà xanh, vậy chẳng phải sẽ kích thích cô ả giết minh de bit mieng mai mai sao?
Quả nhiên, ả bạn thân trà xanh lấy cớ cầu xin cô gái tha cho mình một lần, nhân lúc cô gái sơ sảy định kéo cô ấy ném xuống hồ.
Cô gái sao có thể để yên được. Thế là hai người lập tức lâm vào thế giằng co.
Để cho cô gái một bài học, biết họa từ miệng mà ra, hiểu rằng có những lời chỉ có thể nghĩ trong lòng chứ không được nói ra lúc không có ai xung quanh, Nguyễn Mai và Thiện Nhi bèn đứng bên cạnh quan sát thêm một lúc.
Mãi cho đến khi bạn thân trà xanh suýt nữa đẩy được cô gái xuống hồ, Nguyễn Mai và Thiện Nhi mới kéo cô ả ra, trả lại điện thoại cho cô gái, trong đó còn có video quay cảnh hai người giằng co bên hồ.
"Tôi đã đưa video cho cô ấy rồi. Nếu như vậy còn chưa đủ, tôi cũng không thể ở bên cạnh bảo vệ cô ấy cả đời được." Nguyễn Mai đỡ trán: "Ngày nay có nhiều cô gái dại dột quá.”
Thiện Nhi gật đầu: "Hy vọng sau này cô ấy sẽ thông minh hơn và học cách tự bảo vệ mình."
Tô Vân Thiều vỗ đầu hai người họ: "Vat vả rồi."
Với sự giúp đỡ của Nguyễn Mai và Thiện Nhi, bùa bình an chưa được sử dụng có thể giúp cô gái vượt qua thêm một lần tai họa. Nếu còn không được nữa thì đó là số mệnh của cô gái đã định sẵn không chết cũng bị thương rồi. Trong chuyến đi hôm nay, thu hoạch lớn nhát là tủy đá.
Tô Vân Thiều tắt camera và micro đi, đồng thời tháo chiếc trâm do Đào Yêu biến thành ra: "Sao rồi? Có hiệu quả không?"
Đào Yêu biến về hình dạng cậu bé, nhìn Tô Vân Thiều với vẻ mặt đầy chờ mong: "Tôi cảm thấy tu vi của mình đã tăng lên một chút rồi, tôi có cao hơn không?”
Tô Vân Thiều: "..." Nhìn từ trên xuống dưới, từ trái sang phải đều không thấy Đào Yêu cao lên chỗ nào.
"Hay tôi cho cậu uống thêm giọt nữa nhé?”
Đào Yêu suýt thì bật khóc.
Ngay cả linh vật quý hiếm như tủy đá cũng không thể giúp cậu ta cao lên, chẳng lẽ cậu ta phải sống trong hình dạng cao ba tắc này cả đời sao?
".. Thôi bỏ đi." Đào Yêu biết rõ bản thân Tô Vân Thiệu chưa uống mà định giao tủy đá cho ai đó. Cậu ta đã lấy một hạt nhỏ rồi, không có tác dụng cũng không cần lãng phí nữa.
Đào Yêu buôn bã nằm trên sofa, hệt như một con cá muối mắt đi ước mơ, khiến Tô Vân Thiều trông thấy thì suýt bật cười thành tiếng.
Tô Vân Thiều: Em nhặt được tủy đá, nó có ích với anh không?
Diêm Vương: Em uống đi.
Tô Vân Thiều: Em để lại một viên cho anh đấy.
Diêm Vương: Em thật là...
Tô Vân Thiều: Em đã cho Đào Yêu một viên rồi nhưng vẫn không thấy cậu ta lớn lên gì cả.
Diêm Vương: Không vội.
Trong khi Tô Vân Thiều và Diêm Vương đang trò chuyện vui vẻ thì Bách Hiểu Thử đang gặp phải nguy cơ lớn nhất trong đời chuột — có người muốn giết anh ta.
Vì anh ta là một tay buôn bán tin tức, còn không có liêm sỉ, cứ có người trả tiền là anh ta sẽ sẵn sàng bán tin. Điều này vô hình chung khiến anh ta đắc tội với rất nhiều người, dẫn đến hôm nay có người muốn giết anh ta, mà anh ta còn không biết đối phương là ai.
Bách Hiểu Thử đã dám bán tin tức thì bản thân phải có đủ bảo bối để giữ mạng. Do Tô Vân Thiều đã cảnh báo trước nên anh ta đã có phòng bị sẵn.
Nhờ vào phù Kim Chung Tráo kiên cố hữu dụng như mai rùa Huyền Vũ mà Tô Vân Thiều tạo ra, đã giúp anh ta trốn thoát khỏi tay người đuổi giết.
Anh ta biến về nguyên hình là một con hamster nhỏ, chui vào một góc sẽ khiến người ta khó mà tìm được.
Bách Hiểu Thử trốn trong góc phòng, nhìn người nọ tức giận bỏ đi, anh ta giữ được một cái mạng, sợ bị đối phương bắt được nên không dám quay lại quán lẫu nướng và nhà mình.
Hừm, hay là đi tìm một cái đùi vàng cứng cứng một chút để bám vào nhỉ?
Nghĩ tới đây, Bách Hiểu Thử nhanh chóng chạy như điên về phía khách sạn.
Nửa đêm, Tô Vân Thiều bị tiếng chuông cửa đánh thức, vừa mở cửa đã nhìn thấy một con hamster nhỏ mập ú to bằng nửa lòng bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận