Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 157:

Chương 157:Chương 157:
Chương 157:
Chuyện liên quan đến Ngọc Bạch Y đã được giải quyết kha khá rồi, khi Tô Vân Thiều chuẩn bị rời đi thì cô được nhà họ Ngọc và người đại diện luôn miệng nói cảm ơn, thậm chí còn tiễn cô một đoạn đường sau khi ra khỏi nhà.
Trên đường đi, chị Ngọc đã hỏi về tài khoản ngân hàng, Tô Vân Thiều sao dám nói ra tài khoản của mình chứ? Bách Tinh Thần thấy tình hình không ổn thì vội vàng nói ra số tài khoản của mình.
Ngay khi ba người vừa ra khỏi cổng khu chung cư thì Bách Tinh Thần lập tức nhận được thông báo có hai trăm ngàn tệ vừa được chuyển vào tài khoản. "Van Thiều, cậu..."
"Đó là vấn đề cá nhân của tớ." Tô Vân Thiều không giấu giếm hai người họ: "Tớ không thể có vốn lưu động nhiều hơn một trăm ngàn tệ, và việc đầu tư bắt động sản cũng chỉ có thể là mức tối thiểu, thậm chí là số tiền thu nhập từ việc bán bùa bình an tớ cũng để ở chỗ Tần Sóc."
Tần Giản và Bách Tinh Thần đều sững sờ, cái quái gì lại khiến một thiên sư sở hữu những cơ hội kiếm tiền lớn luôn giữ trạng thái nghèo khó như vậy đây?
"Nếu cậu có nhiều tiền hơn thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Cũng không có chuyện gì quá to tát đâu, chỉ là tớ đã quen với việc đó rồi." Tô Vân Thiều nói ngắn gọn: "Tớ không có yêu cầu quá cao về cuộc sống vật chất, không có tiền thì không có tiền thôi, chả làm sao cả."
Tần Giản và Bách Tỉnh Thần đã biết việc cô thờ ơ với tiền bạc từ lâu rồi.
Họ thấy Tô Vân Thiều không muốn nói sẽ có hậu quả gì nếu có nhiều tiền hơn thì cũng không hỏi thêm nữa, chỉ ở trong lòng rằng quyết định rằng sau này họ sẽ giúp đỡ Tô Vân Thieu nhiều hơn về vấn đề tiền bạc.
Sau khi biết được điều này thì hai người họ cũng hiểu được tại sao Tô Vân Thiều lại chi nhiều tiền đến như vậy cho trạm cứu hộ động vật lang thang.
Nguyên nhân đầu tiên là để tìm một đường ra cho việc mình không thể có một khoản vốn lưu động lớn, còn nguyên nhân thứ hai là vì... Việc Chúc Dân Học ngược đãi mèo đã khiến cô thấy được tình trạng hiện giờ của những động vật lang thang cần phải được giải cứu khẩn cấp.
Nhưng họ sẽ không vì vậy mà nghĩ rằng Tô Vân Thiều không có lòng hảo tâm.
Nếu cô thực sự không có tắm lòng nhân ái đó thì cô hoàn toàn có thể đưa hết số tiền dư của mình cho gia đình, hoặc nhanh gọn hơn là quyên góp cho quỹ từ thiện để tiết kiệm thời gian lẫn công sức, không cần thiết phải dành quá nhiều thời gian để tham gia việc xây dựng trạm cứu hộ như vậy.
Mặt khác, ở nhà họ Ngọc.
Sau khi tiễn Tô Vân Thiều và hai người kia đi về thì người đại diện lập tức cúi đầu xin lỗi với gia đình bốn người họ Ngọc, chủ động thừa nhận sai lầm: "Vi tôi thấy cậu Ngọc bị người khác cướp đi nhiều tài nguyên nên trong lòng sốt ruột, ma xui quỷ khiến mới bảo cậu ấy mời quỷ nhỏ... À không, mời Kumanthong về, tôi có lỗi với lòng tin tưởng của cô chú và chị quái Mọi người tin tưởng tôi nên mới giao cậu Ngọc cho tôi, vậy mà tôi lại phụ lòng tin của mọi người!"
Ngay khi người đại diện nghĩ đến Kumanthong cần phải cho ăn máu và hậu quả của việc bị cắn trả thì sợ hãi không thôi, đến bây giờ tim vẫn đang đập loạn xạ: "May thay cậu Ngọc kiên quyết không chịu mời, nếu không, nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó thì tôi có chết bao nhiêu lần cũng không thể thoái thác được tội của mình!"
Khi nhà họ Ngọc biết được sự thật cũng rất tức giận, nhưng nhìn thấy dáng vẻ tự trách của người đại diện, họ nghĩ về điểm xuất phát của anh ta chung quy là vì muốn tốt cho Ngọc Bạch Y lại nghĩ dù gì cũng đã không có chuyện gì xảy ra nên cơn giận cũng tiêu tan đi phần nào.
Nhà họ Ngọc nhìn nhau, sau đó mẹ Ngọc đỡ người đại diện dậy: "Mau đứng lên ổi, đi một ngày đàng, học một sàng khôn, sau này đừng làm như vậy nữa là được rồi."
Người đại diện giơ tay thê thốt, luôn miệng bảo đảm: "Cô chú và chị hãy yên tâm, sau này tôi chắc chắn sẽ chăm sóc cậu Ngọc chu đáo hơn, không để tình trạng này xảy ra nữal"
Nghệ sĩ và người đại diện phải cùng hợp tác và cùng cố gắng mới có thể đi lên được, nhà họ Ngọc hiểu điều này nên họ cũng không truy cứu thêm, tránh việc nổi nóng nhất thời mà khiến cho người đại diện thấy khó chịu rồi gây rắc rối cho Ngọc Bạch Y.
Chuyện này cứ vậy mà bỏ qua.
Ngọc Bạch Y ngẫm lại và nói: "Thực ra con cũng nên cảm ơn anh Từ." "Hả?" người đại diện đâu dám nhận lời cảm ơn này? Anh ta vội vàng xua tay từ chối.
Ngọc Bạch Y: "Nếu không có anh Từ chạy đôn chạy đáo, biết tài nguyên của con bị cướp di là do người ta nuôi Kumanthong và nói chuyện này với con thì con cũng sẽ không buột miệng nói ra khi Tần Giản và lớp trưởng đến đây, càng không có chuyện bạn cùng bàn đến giúp con."
Nhà họ Ngọc và người đại diện suy nghĩ một hồi, họ cảm thấy điều đó cũng có lý. Thế là nỗi oán trách của nhà họ Ngọc đối với người đại diện đã biến mắt, và nỗi áy náy trong lòng người đại diện cũng không còn nặng ne nữa.
Ba Ngọc cảm thán: "Chúng ta cũng vì chuyện này ma quen được một thiên sư, biết được sự tồn tại của một thế giới khác, họa là chỗ dựa của phúc, người xưa không he lừa gạt chúng ta!"
Ngọc Bạch Y gật đầu, nhìn vào di động, Tần Giản đã kéo cậu ấy vào một nhóm Wechat tên là "Nhóm bạn thám hiểm thần bí", trưởng nhóm lại là nhà chủ nghĩa duy vật - Bách Tỉnh Thanl
Ngọc Bạch Y im lặng, cậu ấy nghi ngờ rằng lớp trưởng là thân ở doanh trại Tào nhưng lòng ở đất Hán, đã mặc áo giáp thì phải ra trận, cậu ấy chắc chắn là gián điệp do bên Huyền học sắp xếp vào doanh trại của chủ nghĩa duy vật!
Các thành viên trong nhóm đều sử dụng tên riêng, không có dùng những biệt danh lộn xộn khó nhớ nên rất dễ nhận biết, trong đó cũng có vài bạn học cùng lớp của mình, cậu ấy đã tìm thấy Tô Vân Thiều rồi gửi yêu cầu kết bạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận